“giả vờ! Tiếp tục giả vờ đi!”
[Trường Quân sự Đế Quốc chém giết 1 con tinh thú SS, 4 con tinh thú cấp S.]
[Viện Bình Thông chém giết 1 con tinh thú SS, 2 tinh thú cấp S]
[Trường Quân sự Samuel chém giết 1 con tinh thú SS.]
[Trường Quân sự South Pasadena chém giết 1 con tinh thú SS.]
[Trường Quân sự Damocles chém giết 1 con tinh thú cấp S.]
Đêm đầu tiên, tiếng loa phóng thanh của cuộc thi liên tục vang lên cùng một lúc.
Đội tuyển trường Damocles đã đóng quân để nghỉ ngơi và đề phòng, Vệ Tam tựa nửa người vào sườn núi, ngửa đầu nhìn năm chùm ánh sáng bằng bằng bay lên và đột nhiên biến mất: “Tại sao chúng ta chỉ có một con tinh thú cấp S, bọn Kim Kha ngủ thiếp đi à?”
“Hai trường quân sự đầu tiên chắc kiểm soát đội tuyển trường cùng hành động, còn chúng ta có ít năng lượng hơn nên tiết kiệm một chút. Nếu không đối đầu với tinh thú, năng lượng không đủ, lại gặp một trường quân sự khác thì coi như làm áo cưới cho người khác.” Chỉ huy tiểu đội giải thích.
Vệ Tam cắn một cái que gỗ nhỏ không biết lấy ra từ đâu, như có điều suy nghĩ: “Nói như vậy đội tuyển và đội chủ lực của South Pasadena đã tách ra?”
Chỉ huy quay đầu nhìn cô, không hiểu tại sao cô lại liên tưởng đến chuyện này nhưng vẫn nói: “Chắc tách ra rồi, South Pasadena có rất nhiều năng lượng, các thành viên chủ lực vì tránh các trường quân sự khác có thể tách ra và cố sức chạy về phía trước.”
Vệ Tam lấy que gỗ nhỏ trong miệng xuống: “Mấy cậu nghỉ ngơi đủ chưa? Chúng ta sẽ chào đón đội tuyển trường South Pasadena.”
Chỉ huy: “?”
Mặc dù khi chỉ huy chính không kiểm soát, đội tuyển trường có quyền di chuyển về phía trước theo ý của riêng mình, nhưng nửa đêm nửa hôm, chào hỏi South Pasadena là cái giống gì?
Vệ Tam đứng dậy, cho là vô cùng đương nhiên: “Sớm nghe nói sinh viên trường Quân sự South Pasadena người đẹp tâm thiện, mắt thấy đội tuyển trường Damocles chúng ta rơi vào khủng hoảng năng lượng, đội tuyển trường South Pasadena nhất định sẽ xả thân vì người, phân chia năng lượng cho chúng ta một chút.”
Đinh Hòa Mỹ: “…” Chị ấy chưa từng nghe qua chuyện này.
“Nhưng chúng ta không có bản đồ.” Niếp Hạo Tề nói vào, “Chả phải chỉ huy chính bên kia chỉ có được một tấm trống à?”
Vệ Tam chỉ phương hướng chùm ánh sáng thứ tư vừa rồi: “Đội tuyển thường duy trì một phương hướng với đội chủ lực. Vừa rồi sau khi đội chủ lực South Pasadena săn giết thì ánh sáng được bắn từ phía kia, vừa lúc không lệch nhiều phương hướng với chúng ta.”
Vì vậy, trường Quân sự Damocles đã sờ s oạng đi theo hướng đó trong đêm, tìm kiếm đội tuyển trường South Pasadena “xả thân vì người”.
Bên sân chiếu trực tiếp vẫn rực rỡ ánh đèn, nhưng người dẫn chương trình đã được đổi thành Ứng Nguyệt Dung, còn có khách mời đặc biệt từ Truyền thông Sequoia.
“Ứng Tinh Quyết phối hợp với đồng đội chém giết tinh thú SS, cùng lúc móc nối với đội tuyển, điều khiển bọn họ săn giết bốn con tinh thú cấp S, loại cảm giác điều khiển này… Tôi e rằng không ai có thể địch lại trong năm trường quân sự lớn!” Khách mời Sequoia khen ngợi.
Ứng Nguyệt Dung vẫn chưa kích động: “Chỉ mấy con tinh thú mà thôi.”
Phần lớn tinh thú cấp cao sẽ xuất hiện một mình, không tạo thành đội hay kết đàn, hơn nữa khi tấn công sẽ tản mát ra một dạng tinh thần lực làm ảnh hưởng đến nhóm chiến sĩ độc lập điều khiển cơ giáp, cho nên chỉ huy cần phải ở bên cạnh xây dựng hàng rào chặn cảm giác cho chiến sĩ độc lập chiến đấu, đề phòng bị quấy nhiễu.
Mặt khác tinh thú dưới cấp S thích xuất hiện thành đàn, nếu có tinh thú cấp cao trong đó thì tinh thú cấp thấp sẽ bị nó điều khiển. Một khi chúng hình thành một đội lớn, giữa chúng sẽ có một loại cảm ứng đặc thù làm năng lực tấn công tăng lên rất nhiều.
Chỉ huy cấp S liên kết với chỉ huy cấp A chính là mô phỏng mô hình chiến đấu của tinh thú. Không chỉ có thể mở rộng hàng rào cảm giác, mà còn hoàn toàn tích hợp đội tuyển trường thành một thể từ đó tăng sức mạnh.
Khi tinh thú cấp cao và bầy tinh thú tụ tập cùng một chỗ, dù là đội tuyển trường hay đội chủ lực cũng không thể thiếu được. e bo o k t r u y e n. v n
“Chỉ huy Ứng, đường đua gò đồi năm nay có tinh thú cấp 3S không?” Khách mời Sequoia nhìn màn hìng chiếu trực tiếp của trường Quân sự Đế Quốc, “Mọi người đã nhiều lần chưa từng thấy tinh thú cấp 3S, không biết lần này có thể nhìn thấy cuộc chiến đấu giữa nhóm chiến sĩ độc lập và tinh thú 3S hay không.”
Trong cuộc thi không có chiến sĩ độc lập cấp 3S, các đấu trường sẽ không cho phép xuất hiện tinh thú cấp cao 3S, quân khu thường sẽ cho thanh lý trước khi mở đường đua.
“Cứ xem tiếp xem là biết có hay không.” Ứng Nguyệt Dung thản nhiên nói.
Đấu trường đua gò đồi, hướng tây bắc.
“Vừa rồi vị trí của South Pasadena bị lộ, tính ra là cùng một hướng với chúng ta.” Kim Kha đứng trên đỉnh núi nhìn xuống chỉ là một mảnh đen hù.
“Ban ngày đi đâu?” Liêu Như Ninh hỏi cậu.
“Tạm thời không rõ, có thể phải tìm một trường quân sự để ân cần chào hỏi trước.” Kim Kha ngồi xuống, “Buổi tối nghỉ ngơi đã.”
Trường Đế Quốc và viện Bình Thông khó đối phó, còn hai trường còn lại, cậu phải suy nghĩ cẩn thận xem nên ân cần gửi lời chào cho ai.
Nửa đêm, một nhóm năm người Kim Kha bị đánh thức bởi chùm tia và tiếng phát sóng.
[Đội tuyển trường South Pasadena có 23 chỉ huy bị loại, đội tuyển trường South Pasadena có 42 chiến sĩ độc lập bị loại, đội tuyển trường South Pasadena có tổng binh bị loại. Lặp lại...]
“Samuel tấn công South Pasadena?” Thân Đồ Khôn ngẩng đầu nhìn chùm sáng ở phía sau bên phải, lẩm bẩm đặt nghi vấn.
“Đối thủ không có ai bị loại.” Ứng Thành Hà nhíu mày, ban ngày tổn thất nhiều người như vậy, nửa đêm còn dám đụng một đội tuyển trường khác, hơn nữa còn không ai bị loại?
Kim Kha lắc đầu: “Không phải trường Samuel, Cao Học Lâm không có lý do gì để cho đội tuyển trường chủ động xuất kích vào lúc này. Số lượng thành viên đội tuyển trường bị loại quá nhiều, về sau xem như vô dụng.”
Cuộc thi mô phỏng theo điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, một khi tiến vào sân thi đấu thì toàn bộ thông tin liên lạc cơ giáp bị che đậy, thành viên chủ lực và đội tuyển trường chỉ có thể dựa vào năng lực cảm giác của chỉ huy.
Nếu khoảng cách quá xa, hoặc khả năng chỉ huy không đủ, sẽ có tình huống đứt gãy liên kết.
“Có lẽ là đụng phải?” Thân Đồ Khôn suy đoán, không phải lúc nào chỉ huy chính cũng chú ý đến đội tuyển trường.
“Ừ… Là chúng ta.” Kim Kha đột nhiên nói.
Hoắc Tuyên Sơn vừa mới đổi canh gác với Liêu Như Ninh, cậu nhìn về phía Kim Kha: “Vệ Tam làm.”
Cậu dùng chính là câu khẳng định.
Kim Kha không nói gì, cậu ấy lấy ra bản đồ trống và bắt đầu điền đầy nó.
Thân Đồ Khôn mờ mịt nhìn những người khác, không biết vì sao bọn họ đều có bộ dáng bình thường.
Phía bên kia.
“Có thể liên lạc được với Kim Kha không?” Vệ Tam khoanh hai tay đứng bên cạnh chỉ huy, “Cẩn thận hồi tưởng lại cho cậu ấy xem, đừng nhầm lẫn.”
Chỉ huy nhắm mắt lại gật đầu, cảm giác đã liên kết với Kim Kha, đồng thời ra sức cho Kim Kha nhìn thấy mấy thứ trong đầu mình.
Về chuyện gì đã xảy ra, phải quay trở lại hai giờ trước đây.
Đội tuyển trường South Pasadena cách bọn họ một khoảng, Vệ Tam suy nghĩ một chút, trước tiên mang theo mấy tiểu đội lái cơ giáp tốc độ tối đa tiến lên, sớm tìm được đội tuyển trường South Pasadena, nhóm người này đang đóng quân nghỉ ngơi.
Vệ Tam mang theo Đinh Hòa Mỹ và Niếp Hạo Tề tấn công tổng binh South Pasadena, bốn xạ thủ phía sau phụ trách đánh lén các chỉ huy khác và phân tán sự chú ý.
“Vệ Tam, em xử lý tổng binh đi, tụi chị đi đối phó hai người còn lại.” Đinh Hòa Mỹ bay trên không trung, để cô đánh với tiểu đội tổng binh dùng cơ giáp hạng nhẹ nọ.
Đội tuyển trường Damocles không có nhiều người, nhưng bọn họ xuống tay vô cùng hiểm. Ngoài việc bảo vệ tốt không để hạch tâm bị thương thì hoàn toàn chả để ý tới những người gây ra thương tổn cho cơ giáp của mình, cứ thế móc thẳng nguồn năng lượng; nếu một chiêu đắc thủ sẽ chém thêm cơ giáp của bọn họ. Cơ giáp sư trong tiểu đội thì đi theo phụ cận, chỉ điểm bộ vị nào cần trên cơ giáp.
Đội tuyển trường South Pasadena bị đòn đau không ít hơn đội tuyển trường Samuel. Cũng do những lần trước South Pasadena hiếm khi đối đầu trực tiếp với Damocles, thậm chí còn có cảm giác tương tự như những người cùng chung chí hướng lưu lạc ở chân trời.
Ai có thể ngờ được một cuộc tấn công vào giữa đêm là do Damocles gây ra, một trường quân sự nổi tiếng với phong cách nghiêm túc và ngay thẳng.
Trong lúc nhất thời hoảng hồn.
“Này, em biết chị." Vệ Tam vừa dẫn tổng binh đối thủ rời xa đội tuyển trường South Pasadena, “Chị có quan hệ thân thiết với chiến sĩ độc lập chủ lực bên em, anh Thân Đồ ấy.”
“Cô! Chúng tôi chỉ là những người bạn bình thường.” Ngoài việc huấn luyện, chị gái mười tám mười chín tuổi này có tâm trí đơn giản về các khía cạnh khác, nào ngờ được sẽ có người nói ba cái lời này.
“Em biết hai người là bạn bè bình thường, trong căng tin thấy hai người cũng khách sáo lắm.” Vệ Tam nói xong, súng tuyến tính chĩa vào đầu gối của chị ta và bắn một phát trong khi đang tránh roi.
“Nhưng mà đàn anh Thân Đồ của chúng em cũng không tệ đâu, bộ dạng cũng đoan chính. Chị gì ơi, em nghĩ chị cũng rất xinh đẹp và có thực lực. Không bằng…” Vệ Tam kéo dài giọng điệu.
Tổng binh South Pasadena khó tránh khỏi phân tâm, một lần nữa quăng roi lại yếu hơn một phần.
Vệ Tam không trốn, mà là mượn cơ hội cầm roi của chị ta, dùng sức kéo nó qua.
Tổng binh đối phương phục hồi tinh thần, cố gắng rút lại roi của mình nhưng không thành, thế là giơ tay bắn về phía Vệ Tam.
Tốc độ tay của Vệ Tam trong buồng lái tăng vọt cực nhanh, cơ giáp được lái thoát khỏi tấn công với tư thế vặn vẹo cực hạn, hoàn toàn áp sát đối thủ.
“Không bằng chị bị loại đi.” Mặt Vệ Tam không chút thay đổi bổ sung cho xong lời vừa rồi.
Tổng binh của đội tuyển trường South Pasadena nhìn xuống, chỉ thấy bụng bị cắm một cây đao laser.
Vệ Tam rút đao laser ra, đè cơ giáp người ta ngã xuống đất rồi đào người ta lên lại. Cơ giáp còn dùng được mà tổng binh phía đối thủ chưa kịp ấn nút thoát ra, nên nhân viên cứu hộ không thể tới.
“Đàn chị nói điều kiện đi.” Vệ Tam ra hiệu cho chị ta nhìn về phía đội tuyển trường South Pasadena, “Vẽ bản đồ các chị xuống, chúng em sẽ đi, nếu không sẽ còn có nhiều người bị loại.”
“Người của chúng ta đến rồi.” Đinh Hòa Mỹ thu dọn xong chiến sĩ độc lập của người ta thì đến nhắc nhở.
“Chị à, ba mươi giây suy nghĩ, nếu không em giết đội tuyển trường của mấy chị đấy.” Giọng điệu Vệ Tam thoải mái, hoàn toàn không giống như đang ép buộc người khác.
Tổng binh của đội tuyển trường South Pasadena là cấp S, nay lái cơ giáp cấp A đánh không lại Vệ Tam, đừng nói chi những người khác trong các đội tuyển, họ đánh không lại.
“Chị, vì đội tuyển của mình mà suy nghĩ đi, một tấm bản đồ mà thôi. Các trường quân sự khác đều có, không thiếu một phần cho Damocles chúng em.” Niếp Hạo Tề cũng tới, từng tiếng từng tiếng “chị chị”, đúng là bộ dáng nhiệt tình khôn cùng.
“…Bây giờ các người lui ra.” Tổng binh South Pasadena cắn răng nói.
Năm nay không giống như các lần trước, rất có thể sẽ xuất hiện tinh thú cấp 3S, nếu bầy tinh thú nương theo đó xuất hiện cùng lúc thì không thể thiếu đội tuyển trường.
“Được.” Vệ Tam xách chị ta lui về phía sau, còn không quên mang theo cơ giáp của chị ta.
Chờ đối phương vẽ xong bản đồ, Vệ Tam lúc này mới móc nguồn năng lượng cơ giáp của chị ta. Một phút sau nhân viên cứu hộ xuất hiện, mang tổng binh của đội tuyển trường South Pasadena đi.
“Chuyện này cảnh báo việc canh phòng vào ban đêm của chúng ta không được buông lỏng.” Vệ Tam cảm khái.
Chỉ huy tiểu đội: “…”
Người phòng vệ của South Pasadena cũng không lơi lỏng đâu trời, nếu không phải do cậu vừa ra tay đã đánh lén năm xạ thủ của người ta trong âm thầm, sự việc cũng không có cách nào tiến triển thuận lợi như vậy.
Đoán chừng mười xạ thủ của đội tuyển trường đối thủ cộng lại cũng không bằng một mình Vệ Tam.
“Cậu có thể câu thông với Kim Kha, đưa bản đồ cho cậu ấy xem.” Vệ Tam nhét bản đồ tổng binh South Pasadena đã vẽ xong vào trong tay chỉ huy tiểu đội, “Tranh thủ thời gian làm cho tốt.”
….
Sức lực để giữ chương trình phát sóng trực tiếp là có hạn, nên thường người giải thích sẽ thay phiên nhau. Sau khi nhóm chủ lực của năm trường quân sự ra tay lần đầu, Hạng Minh Hóa đã đi nghỉ ngơi ngay, theo lệ thường nửa đêm sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Kết quả là vào buổi sáng, ông đã thấy sự thay đổi về số lượng người sống sót trên sân.
“Tổng binh đội tuyển trường South Pasadena cũng bị loại?” Hạng Minh Hóa lau mặt, cảm giác mình còn chưa tỉnh lắm, theo bản năng nói, “Đụng phải trường quân sự Samuel à? Không, tổng binh của họ đã biến mất vào sáng hôm qua.”
Các giáo viên trường quân sự khác: “…” Giả vờ! Tiếp tục giả vờ đi!
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Hạng Minh Hóa: Tôi chỉ là một quần chúng bình thường không biết rõ tình hình.