Chương 101: Hỏa Phượng Vương
Thái độ cường ngạnh của cường giả thần bí này làm cho sắc mặt Long trưởng lão trở nên cực kỳ khó coi. Đối phương hoàn toàn không thèm để thân phận của hắn vào trong mắt, tu vi càng không thể nhận ra!
Chẳng lẽ ngươi cũng không biết chúng ta là người của Ám Linh Tộc sao? - Long trưởng lão biết rõ tu vi của đối phương cao hơn hắn nhưng vẫn giãy dụa phản kháng. Thân là người có địa vị cao, bảo hắn thỏa hiệp tuyệt đối còn khó chịu hơn so với chết.
Trên không lại truyền đến âm thanh bá đạo:
Đánh Ám Linh Tộc các ngươi thì sao? Vốn để cho Ám Linh Tộc các ngươi tiến vào Huyền Long thành đã là ân huệ to lớn rồi! Cho các ngươi thời gian một ngày, tất cả hãy cút ra khỏi Huyền Long thành cho ta. Nếu không đừng trách ta không khách khí!
Thật sự là đủ bá đạo! Huyền Long thành quả thật là ngọa hổ tàng long, khí phách như thế là lần đầu gặp.
Sắc mặt Long trưởng lão tái nhợt, âm trầm nói:
Rất tốt! Không biết xưng hô như thế nào? - Rõ ràng Long trưởng lão này sau này muốn đi tìm đối phương gây phiền toái.
Ha ha, ngươi còn chưa xứng biết tên của lão phu! - Người nọ cười lớn một tiếng, âm thanh vang vọng toàn bộ Huyền Long thành, toàn thành chấn động theo!
Đột nhiên, phương xa truyền đến tiếng gáy to rõ. Nhìn từ xa chỉ thấy hai con Chim Lửa đang kéo một chiếc xe ngựa từ đằng xa bay tới! Theo khoảng cách ngày càng gần, cũng ngày càng nhìn rõ hai con Chim Lửa cực lớn, mọi người càng ngạc nhiên hơn về chiếc xe ngựa được kéo đó.
Xe ngựa cũng có màu hỏa hồng, trang trí vô cùng xa hoa. Từng khỏa Hồng Bảo Thạch khảm nạm ở trên đầu, hơn nữa còn tản mát ra ánh sáng màu đỏ đẹp đẽ. Bởi vì xung quanh xe ngựa đều có vải tơ màu đỏ che phủ nên rơi căn bản nhìn không thấy người ngồi bên trong là ai.
Thần Điểu Tất Phương! Là người Phượng linh tộc! - Nguyệt Hinh Nhi cảm thấy kinh ngạc muôn phần.
Ngô Hiên cũng khẽ giật mình. Tạm thời không đề cập tới Thần Điểu Tất Phương gì đó, nhưng hắn cảm thấy Phượng linh tộc vô cùng quen tai! Bởi vì Hỏa Linh Hân cũng là Phượng linh tộc, chẳng lẽ Hỏa Linh Hân đã đến? Có thể lấy Thần Điểu Tất Phương làm tọa kỵ, người này tuyệt đối là nhân vật trọng yếu của Phượng linh tộc.
Hôm nay cũng thật kỳ lạ! Viễn Cổ tộc bình thường đều khó gặp, hôm nay lại là thấy ba Viễn Cổ tộc đấy. Một là Ám Linh Tộc, một là Nguyệt Linh tộc, còn có Phượng linh tộc cũng đến rồi!
Lúc Thần Điểu Tất Phương kéo xe ngựa đi đến phía trên bọn hắn, Long trưởng lão ở phía dưới kinh hỉ nói:
Là Hỏa Phượng Vương sao! Xin hãy hỗ trợ cùng nhau bắt giữ những người Nguyệt Linh tộc này, Ám Linh Tộc ta sẽ hậu tạ!
Xem ra Long trưởng lão dường như rất thân quen với người ngồi trong xe ngựa. Ngay khi nghe được thỉnh cầu của hắn, sắc mặt người của Nguyệt Linh tộc đều biến đổi. Các nàng cũng biết người ngồi trong xe ngựa đó không hề đơn giản, chỉ là hai con Thần Điểu Tất Phương đã có tu vi Hư Linh kỳ rồi, bên trong cũng không biết là đại nhân vật cấp bậc gì. Nếu người này nhận lời hỗ trợ, bọn họ khó có thể tránh được một kiếp rồi.
Ngô Hiên lại cảm thấy nghi hoặc. Xem ra trước mắt không phải Hỏa Linh Hân rồi. Nếu đã được gọi là Hỏa Phượng Vương, chắc hẳn là nam a.
Hắn còn chưa kịp nghĩ gì nhiều, bên trong xe ngựa đã truyền đến tiếng người lười nhác:
Chuyện của các ngươi có liên quan gì đến bổn Vương?
Trong lời nói không có chút ý tứ trợ giúp Ám Linh Tộc. Đám người Nguyệt Linh tộc nhẹ nhàng thở ra, nhưng Ngô Hiên lại ngẩn ra. Không nghĩ đến Hỏa Phượng Vương này lại là nữ nhân! Danh hiệu nam tính như vậy... Không đúng, là Hỏa Phượng, phía sau thêm chữ Vương! Thì ra nhân vật ngồi trong xe ngựa chính là Vương của Phượng linh tộc?
Từ giọng nói này Ngô Hiên nghe ra nàng rõ ràng cũng không phải Hỏa Linh Hân, mà là Vương của Phượng linh tộc! Không thể tưởng được sự tình đã qua hơn hai tháng, vậy mà bây giờ bọn họ mới tới đây tìm người. Chắc hẳn Hỏa Linh Hân đã động tay động chân, ẩn tàng tin tức a.
Sắc mặt Long trưởng lão lúc xanh lúc trắng. Thật vất vả mới có người quen biết đến, ai ngờ nàng lại không giúp đỡ! Hắn hơi nghiến răng nói:
Chẳng lẽ Hỏa Phượng Vương quên ước định cùng Ám Linh Tộc chúng ta hay sao...
Long trưởng lão còn chưa nói hết câu, một quả cầu lửa từ trên không nện xuống đầu hắn làm hắn sợ tới mức nhanh chóng chạy trốn sang một bên. Nguyệt Hinh Nhi cũng đưa Ngô Hiên nhanh chóng né tránh sang bên cạnh.
Ầm ầm một tiếng, Long trưởng lão trốn chậm chân, bị tạc đầy bụi đất. Thật ra hắn cũng không bị thương nặng gì, nhưng một kích tùy ý này lại làm cho mặt đất hòa tan thành một cái động! Nhiệt độ ngọn lửa quá cao khiến cho chung quanh trở nên nóng rực, rất lâu về saumới dần dần lạnh xuống.
Dù cho Tộc Trưởng Ám Linh Tộc của các ngươi đến cũng không dám nói chuyện với ta như vậy! Nếu như không muốn hóa thành một đống tro tàn thì đừng dông dài cùng bổn vương!
Long trưởng lão hiện tại đã không dám nói tiếp nữa, chỉ là vẻ oán hận trong mắt càng ngày càng đậm. Cầu cứu không thành, ngược lại còn bị tạc.
Không nghĩ tới Vương của Phượng linh tộc đã đến, không biết ngươi đến Huyền Long thành có chuyện gì? - Thần bí kia cường giả ung dung nói.
Hỏa Phượng Vương đáp lời:
Phong ấn ta bố trí ở mảnh rừng rậm kia bị phá, không biết do ai gây nên?
Những lời này làm cho trong lòng Ngô Hiên nổi lên ngàn tầng sóng! Thì ra người giam giữ Hỏa Linh Hân ở đáy hồ chính là Hỏa Phượng Vương!? Tâm hắn xiết chặt, vội vàng thu liễm Hỏa Linh chi tâm lại. Nếu như bị phát hiện, hắn tuyệt đối sẽ chết rất thảm!
Cái này lão phu cũng không rõ lắm. Lão phu cũng là vừa trở lại không bao lâu mà thôi. - Đối với Hỏa Phượng Vương, vị cường giả này mặc dù không còn khí phách như lúc nãy nhưng cũng không hề khách khí, chỉ là không có địch ý mà thôi.
Hỏa Phượng Vương có chút không vui nói:
Vậy Huyền Long thành do ai quản?
Huyền Long thành thành chủ chính là tại hạ!
Thành chủ Trương Vân từ không trung nhẹ nhàng rơi xuống. Hắn đã sớm ở chỗ này rồi. Chuyện đại sự phát sinh trong Huyền Long thành hắn cơ bản đều biết, sao có thể không đến được.
Ah, như vậy ngươi biết trong rừng rậm có chuyện gì xảy ra hả? Có ai thường xuyên đi tới khu rừng rậm đó không? - Thanh âm Hỏa Phượng Vương lạnh như băng, xem ra tâm tình rất không tốt.
Ở chỗ này cũng cũng chỉ có Ngô Hiên mới biết được vì sao tâm tình Hỏa Phượng Vương không tốt như vậy. Dĩ nhiên là Hỏa Linh Hân chạy mất, tâm tình dĩ nhiên không dễ chịu!
Thành chủ Trương Vân chắp tay nói:
Chuyện trong rừng rậm cơ bản chúng ta cũng không rõ ràng lắm có chuyện gì, chỉ biết là trong lúc đang lịch lãm rèn luyện ở rừng rậm, đột nhiên có không ít yêu thú vây quanh ở...
Nói trọng điểm, có người nào tới gần băng hồ kia? - Hỏa Phượng Vương không kiên nhẫn cắt đứt lời thành chủ.
Cường giả nói chuyện thật không khách khí. Nếu đổi lại là những người khác nói với thành chủ như vậy đã sớm bị một cái tát đập chết rồi.
Ban đầu là Thẩm Diệt cung phụng của hoàng tộc dẫn người đến, khi chúng ta bị vây quanh ở hồ băng, bọn hắn đã không còn ở đó rồi. Sự thật đến tột cùng như thế nào, chúng ta cũng không rõ lắm. – Những lời này là nói thật, nhưng Thẩm Diệt e rằng gặp nạn rồi.
Khi đó Trương Vân không tham gia lần lịch lãm rèn luyện này, nhưng cũng biết được đại khái mọi chuyện từ trong miệng Triệu Thiên Long. Vì vậy để hắn nói hay để cho Triệu Thiên Long nói đều giống nhau.
Hoàng tộc Thẩm Diệt? Rất tốt! - Hỏa Phượng Vương hừ lạnh một tiếng, sau đó Thần Điểu Tất Phương gáy lên một tiếng, bay đi xa xa. Trong chốc lát, cỗ xe liền biến mất ở phía chân trời.
Ngô Hiên lén lau mồ hôi lạnh. Nguy hiểm thật, may mà không bị phát hiện Hỏa Linh chi tâm trong cơ thể mình. Nếu không, không biết hắn sẽ chết hay là bị chộp đi giam giữ nữa. Hỏa Linh Hân có thể bị nhốt một trăm năm, còn hắn thì không bảo đảm mình có thể sống quá một tháng hay không!
Hiên ca ca, thứ kia... - Nguyệt Hinh Nhi nghi hoặc hỏi, ý tứ dĩ nhiên là hỏi vì sao hắn không nói cho Hỏa Phượng Vương biết về Hỏa Linh chi tâm ki.
Ngô Hiên thì thầm:
Chuyện này rất phức tạp, tốt nhất vẫn là không cần nói nhiều thì hơn. Nếu như bị biết rõ, chỉ sợ ta sẽ bị lột da rồi. - Nói xong, hắn còn cười hắc hắc.
Trước mắt Ám Linh Tộc đã không có người giúp đỡ, lần này bọn hắn còn không chịu kẹp lấy cái đuôi cút ra khỏi Huyền Long thành?