Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 102: Rời đi

Chương 102: Rời đi






Vậy hiện tại, Ám Linh Tộc các ngươi có thể cút ra ngoài chưa? – Ngay khi Hỏa Phượng Vương rời đi, cường giả thần bí kia lần nữa nói với Long trưởng lão.

Trong giọng nói của hắn có vài phần chán ghét, nhưng cũng không ra tay chụp chết Long trưởng lão hay làm gì khác. Mặc dù Long trưởng lão yếu hơn hắn không ít, nhưng cũng không thể trực tiếp giết chết. Thế lực của Ám Linh Tộc rất mạnh, nếu chạm đến điểm mấu chốt, nhất định sẽ khá phiền phức.
Long trưởng lão mặt mo không thể làm gì khác. Mời người trợ giúp lại bị công kích ngược lại, điều này thật sự là đủ mất mặt đấy. Hắn hừ lạnh một tiếng, mang theo tộc nhân bị trọng thương chậm rãi đi khỏi. Nhưng không ai nghĩ Ám Linh Tộc cứ như vậy bỏ cuộc. Nếu Nguyệt Linh tộc rời khỏi đây, sợ là sẽ lập tức lọt vào truy kích của Ám Linh Tộc.
Cảm ơn tiền bối hỗ trợ, không biết tiền bối xưng hô như thế nào, chúng ta Nguyệt Linh tộc còn chuẩn bị báo đáp! - Nguyệt Hinh Nhi chờ Ám Linh Tộc rời khỏi mới , nhẹ nhàng thở ra, nói lời cảm tạ với cường giả thần bí.

Lúc này, cường giả thần bí mới cười nói:
Lão phu là phó lâu chủ Vạn Dược lâu. Không cần báo đáp. Lão phu cùng Nguyệt Linh tộc cũng có qua lại, hiện tại chỉ có thể giúp đỡ đến đây. Dù sao lão phu cũng không thể can thiệp vào tranh đấu giữa các Viễn Cổ tộc.

Vạn Dược lâu phó lâu chủ!
Ngô Hiên kinh ngạc vô cùng. Khi nhìn về phía Triệu Thiên Long lại thấy Triệu Thiên Long nhẹ gật đầu về phía mình, ý cười đầy mặt như muốn xác nhận lão giả giấu mặt này chính là phó lâu chủ Vạn Dược lâu. Trong ấn tượng, Ngô Hiên đã từng nghe thấy tên của phó lâu chủ Vạn Dược lâu này gọi là Lương Diệp!
Lương Diệp thường xuyên như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, cũng không lịch sự xuất hiện ở trước mặt mọi người. Nghe nói tu vi của hắn đã đạt đến Linh Vương kỳ! Đương nhiên, cũng chỉ có Linh Vương kỳ mới mạnh mẽ như vậy, căn bản không cần xuất hiện cũng có thể vững vàng ngăn chặn Long trưởng lão của Ám Linh Tộc rồi.
Nguyệt Hinh Nhi đối với việc này cũng không có ý kiến gì. Có thể giúp đỡ lúc này là đủ rồi, nếu không có hắn hỗ trợ, các nàng sớm đã bị bắt. Bởi vì Lương Diệp còn phải cân nhắc thân phận là phó lâu chủ là đại biểu Vạn Dược lâu chứ không phải chỉ đại biểu cho cá nhân hắn. Việc này nếu liên lụy đến Vạn Dược lâu có lẽ không phải là một chuyện tốt.
Trừ phi Nguyệt Linh tộc cùng Vạn Dược lâu trói cùng một chỗ, nếu không Vạn Dược lâu sẽ không giúp Nguyệt Linh tộc. Ám Linh Tộc cũng là Viễn Cổ tộc, nội tình của họ rất mạnh. Hai bên thật sự muốn liều thì cho dù thắng Vạn Dược lâu cũng sẽ tổn thất không ít. Không có vài thập niên, e là khó lòng khôi phục được.
Đây cũng chỉ là giả thiết mà thôi, không có người biết rõ Ám Linh Tộc có thủ đoạn gì. Hôm nay, Nguyệt Linh tộc thân là Viễn Cổ tộc đều gần như bị tiêu diệt, từ đó đủ để thấy Ám Linh Tộc không những đã có chuẩn bị, mà cao thủ của họ cũng vô cùng cường hãn!
Hơn nữa, Lương Diệp chỉ là tiện tay cứu giúp Nguyệt Linh tộc mà thôi, mục đích chính là muốn cứu Ngô Hiên. Lúc trước Ngô gia Đại trưởng lão Ngô Đằng đã nói qua, cho dù hắn không ra tay cũng sẽ có người xuất thủ.
Bất kể như thế nào, ta đại biểu Nguyệt Linh tộc tạ ơn tiền bối. Tương lai nhất định sẽ trọng tạ! - Hôm nay Nguyệt Linh tộc đại thương nguyên khí, bản thân cũng khó bảo toàn. Hậu tạ gì đó sợ là không thực hiện được a! Huống hồ đối với Vạn Dược lâu, đồ vật gì mà họ không lấy ra được?

Được rồi, các ngươi an tâm trở về đi. Trong nội thành này, lão phu vẫn có năng lực bảo vệ các ngươi đấy. - Lương Diệp thay đổi giọng điệu, tựa như nói với Ngô Hiên:

Tiểu tử, ta rất coi trọng ngươi! Hi vọng ngươi có thể cố gắng nhiều hơn!


Ngô Hiên sững sờ. Bầu trời đã dần khôi phục nguyên trạng. Nếu không phải trên mặt đất còn in dấu bàn tay một chưởng lúc nãy, e rằng còn nghi ngờ tất cả mọi chuyện đều chưa từng xảy ra.
Ân, lão phu nói không sai a. Cho dù lão phu không ra tay cũng sẽ có người sẽ ra tay đấy. - Ngô Đằng vân vê chòm râu. Có thể nhận được sự chú ý của phó lâu chủ, hắn cảm thấy rất vui mừng.

Tất cả mọi người Nguyệt Linh tộc cũng thu hồi cánh, nhưng tướng mạo không đổi trở lại, hoặc là nói các nàng vốn có bộ dáng như vậy đấy. Tuy nhiên, trong trận chiến đấu này, mấy người đều bị thương không nhẹ.
Lúc này, Triệu Thiên Long và những người khác đều nhích lại gần. Mắt đẹp của Triệu Thiến cùng Ngô Vũ Hân đều lưu chuyển khắp người Nguyệt Hinh Nhi. Nguyệt Hinh Nhi mỉm cười thản nhiên, cũng không có ý định biến trở lại bộ dáng lúc trước. Giữa một dàn nữ nhân, nàng trở nên vô cùng nổi bật.
Vừa rồi làm ta sợ muốn chết! Rõ ràng trúng một chưởng, ngươi lại vẫn không có việc gì. - Ngô Vũ Hân cũng không để ý, có chuyện liền trực tiếp nói.

Điều này không riêng gì Ngô Vũ Hân, những người khác cũng cực kỳ kinh ngạc. Rõ ràng người hắn đầy khói đen, mắt thấy sắp phải chết, ai ngờ không bị làm sao hết.
Ngô Hiên cười nói:
Chuyện này có lẽ là nhờ sinh mệnh lực. Trước kia ta đã dùng không ít đan dược, vì vậy chắc đã triệt tiêu lẫn nhau rồi, cũng không có vấn đề gì nữa.

Nguyệt Hinh Nhi gật gật đầu nói:
Đúng vậy. Sinh mệnh lực chính là khắc tinh của Ám Linh Tộc. Ngươi gặp dữ hóa an cũng là rất bình thường đấy... Nhưng mà cũng thật nguy hiểm. - Nhớ tới tình hình lúc trước, nàng vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Bỗng Nguyệt thanh Linh đứng ra nói:
Ám Linh Tộc đã xuất hiện, hành tung của chúng ta cũng bại lộ rồi. Hiện tại cần nhanh chóng trở về thôi.

Nguyệt Hinh Nhi nhẹ gật đầu. Nàng cũng rất lo lắng tình huống trong tộc, hận không thể lập tức trở về. Nàng quay đầu nhìn về phía Ngô Hiên:
Hiên ca ca... Có thể đi theo ta về Nguyệt Linh tộc không? Chúng ta muốn báo đáp ngươi.

Một tiếng Hiên ca ca này không làm những người khác thấy có vấn đề gì, nhưng mặt mũi Nguyệt Thanh Linh và những người khác lại tràn đầy cổ quái. Lúc trước bởi vì sự tình khẩn cấp, các nàng không có thời gian để ý, bây giờ lại nghe thấy Nguyệt Hinh Nhi xưng hô như vậy, mấy người đều cảm thấy kỳ lạ. Bọn họ tách ra cả tháng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Mấu chốt là, xem ra chuyện gì Ngô Hiên cũng biết rồi. Tuy nhiên, biểu hiện lúc trước của Ngô Hiên đã nhận được sự tán thành của các nàng. Trả thù lao là không có vấn đề, nhưng là đưa theo trở về có chút không quá thuận tiện. Hiện tại Nguyệt Linh tộc nguy cơ tứ phía, nếu như không phải bị người ám toán, Nguyệt Linh tộc cũng sẽ không rơi xuống kết cục như vậy.
Chuyện này các nàng chỉ có thể giữ trong lòng, không trực tiếp mở miệng nói ra. Đầu tiên sẽ làm tổn thương Nguyệt Hinh Nhi, thứ hai người được tán thành Nguyệt Hinh Nhi, bọn họ tin tưởng cũng không có vấn đề gì lớn a.
Cái này hay a. - Ngô Hiên trả lời thập phần dứt khoát. Trong lòng của hắn cũng muốn đi xem sau khi phục hoa Ánh Trăng này, Nguyệt Hinh Nhi sẽ sinh ra biến hóa gì.

Nói xong, hắn quay người nói với Triệu Thiên Long:
Xin lỗi Triệu Hội Trưởng, ta muốn ra ngoài một chuyến, tạm thời không ở Vạn Dược lâu được rồi. - Muốn dời đi thời gian dài, ít nhất cũng phải báo cái cáo a.

Triệu Thiên Long cười nói:
Cái này không có vấn đề, chỉ là phần ban thưởng kia thì sao? - Đối với Ngô Hiên, hắn cũng không hạn chế gì. Hạn chế phát triển thủy chung là không tốt, huống hồ bây giờ hắn đi Viễn Cổ tộc, nói không chừng còn có thu hoạch.

Ngô Hiên dĩ nhiên hiểu ý của Triệu Thiên Long nói ban thưởng là cái gì. Không phải là chế tạo vũ khí và cả Linh cấp vũ kỹ cùng tâm pháp kia sao. Những thứ đó với hắn mà nói cũng không phải quan trọng lắm.
Cái này tạm thời không vội, chờ ta trở lại rồi nói sau. - Ngô Hiên đáp.

Vậy được rồi, chờ ngươi trở lại rồi tính sau. Dù sao phần thưởng này vĩnh viễn có hiệu lực. - Sắc mặt Triệu Thiên Long nghiêm lại, trịnh trọng nói:

Tuy nhiên, ngươi phải trở lại trong vòng năm tháng tới, có một số việc muốn nói với ngươi.


Nhìn thấy biểu lộ rất nghiêm túc của Triệu Thiên Long lúc này, trong lòng Ngô Hiên suy đoán, mặc dù không biết sẽ nói chuyện gì, nhưng tuyệt đối là chuyện cực kỳ quan trọng.
Ngô Hiên chắp tay nói:
Ta đã rõ, hội trưởng yên tâm. Huống hồ không cần đến năm tháng ta sẽ trở lại.

Năm tháng cũng gần bằng nửa năm rồi. Chẳng lẽ đi một chuyến đến Nguyệt Linh tộc cũng mất nửa năm sao?
Sau khi tạm biệt Triệu Thiên Long và mọi người, Ngô Hiên cùng Nguyệt Hinh Nhi các nàng bắt đầu đi về phía ngoài thành. Bọn họ cũng bắt đầu cải trang cách ăn mặc, che dấu khuôn mặt của các nàng.
Cô nàng ngốc, nhìn cái gì đấy? Mọi người đi thôi. - Triệu Thiên Long xoa đầu Triệu Thiến.

Khuôn mặt Triệu Thiến đỏ lên, nói:
Ta còn chưa kịp cảm tạ Ngô công tử thật tốt đây này. Lần này may mà có hắn mới đạt được vị trí thứ hai đó.

Triệu Thiên Long thâm ý nói:
Đúng vậy a, cũng làm cho ngươi lấy được một cơ hội...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất