Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 109: Bông sen màu đỏ

Chương 109: Bông sen màu đỏ






Hỏa Linh Chi Tâm trong cơ thể Ngô Hiên run rẩy ngày càng mạnh, dường như muốn nói rằng bông sen màu đỏ này rất quan trọng ! Hắn liếm môi một cái, chân bước vào bên trong vòng bảo hộ, không phát hiện có gì ngăn cách cả, dễ dàng đi vào được .
Khi hắn chui cả người vào, xung quanh thân thể dần buông lỏng , thiếu đi sự đè ép của dung nham, cảm giác nhẹ nhõm không ít .
Nhưng chỉ trong nháy mắt, khí tức nóng rực đập thẳng vào mặt hắn, nhiệt độ bên trong còn vượt xa bên ngoài vòng bảo hộ ! May mà ở trong cơ thể hắn có Hỏa Linh Chi Tâm, đối với nhiệt độ cao còn có tác dụng phòng bị, nếu không, sớm đã bị hòa tan .
Nhiệt độ cao như vậy, càng thể hiện rõ bông sen màu đỏ này nhất định là vật quý hiếm . Cho dù nói như thế nào, có thể tồn tại được ở chỗ này, cũng đã không phải thứ tầm thường rồi.
Đóa hoa sen màu đỏ này không biết có chủ nhân không, đây có phải hay không là cấm chế gì nguy hiểm ?

Ngô Hiên quay đầu lại nhìn cái vòng bảo hộ này, cảm giác nó chỉ là vật ngăn cách thông thường mà thôi .
Hắn cũng không muốn gây ra rắc rối gì, nếu chọc phải một vị cường giả mạnh mẽ, vậy thì dù có bông sen này cũng không có mạng mà cầm .
Lúc Ngô Hiên tiến dần dần tới gần bông sen màu đỏ, nhiệt độ cũng theo đó mà tăng cao , cho dù hắn có Hỏa Linh Chi Tâm, cũng cảm giác được có chút vất vả . Đây tuyệt đối là cấp độ biến thái, cho dù có có người may mắn xuyên qua dung nham mà tới đây, cũng khó có thể tới gần bông sen màu đỏ này.
Nóng như thế, cũng không biết túi trữ vật có chịu được nổi không !

Ngô Hiên lau mồ hôi, nếu đựng thứ này vào túi trữ vật , không chừng còn đốt túi của hắn thành tro bụi, còn đựng thế nào ?
Mặc kệ, hái được rồi tính sau !

Ngô Hiên thò tay cầm lấy bông hoa, thuận tiện cũng có thể phân tích xem đây là vật gì, nhưng khi tay hắn chạm tới bông hoa, đột nhiên nó lại vặn vẹo, rễ cây dày đặc xung quanh bỗng cuốn lại, Ngô Hiên chưa kịp phản ứng, đã bị rễ cây quấn chặt lấy rồi!
Trong chớp mắt, Ngô Hiên đã bị rễ của bông hoa trói thành bánh chưng, kinh khủng nhất chính là rễ cây giống như những vòng sắt bị nung đỏ, khiến cho hắn cảm thấy nóng rát vô cùng, may mà hắn có Hỏa Linh Chi Tâm , nếu không sẽ có khả năng lập tức bị đống rễ cây này làm cho bỏng chết !
Tuy nhiên, bây giờ hắn cũng đã không chịu nổi rồi, dù có thể chịu đựng được nhiệt độ này, nhưng rễ cây này trói chặt khiến hắn cực kỳ khó chịu, theo thời gian trôi qua thì càng ngày càng chặt, rễ của bông sen màu đỏ này muốn ghìm hắn đến chết !
Mẹ ơi, quả nhiên thứ này không dễ đến tay, còn có cả linh tính rồi!

Có thể có tính tự chủ, bông sen màu đỏ này đã không còn thuộc về linh hoa thông thường nữa rồi, mà là linh hoa đã sinh ra ý thức! Không nghĩ tới dù không gặp được cường giả gì đó, nhưng lại gặp được linh hoa khó chơi như vậy.
Ngô Hiên lập tức vận chuyển công lực, muốn căng đứt rễ cây, lại phát hiện dù hắn dùng hết toàn bộ tu vi luyện linh kỳ tầng sáu của hắn ra, cũng khó có thể căng đứt dù chỉ một phần rễ! Độ chắc chắn của đống rễ cây này, đã vượt quá tưởng tượng của hắn ! Hoặc có thể nói, linh lực của bông sen màu đỏ này đã vượt quá tưởng tượng của hắn, bản thân hắn không có cách nào rung chuyển được!
Giải quyết được một rắc rối, rắc rối tiếp theo lại đến, bị đánh rơi vào trong dung nham đại nạn không chết, vốn cho rằng sẽ có hậu phúc, ai ngờ là họa phía sau ah ! Dù là trói không chết hắn, nếu khiến hắn bị kẹt ở chỗ này cũng đã chết chắc rồi. Huống chi hiện tại rễ cây trói ngày càng chặt, khiến hắn không thở nổi .
Còn nữa, Ngô Hiên cảm giác được linh lực trong cơ thể mình không ngừng bị trôi đi ! Lập tức ý thức được, bông sen đỏ này đang không ngừng hấp thu linh lực của mình, muốn hút khô bản thân !
Không nghĩ tới bông sen màu đỏ này không chỉ hấp thu dung nham, mà còn có thể hấp thu linh lực của mình !
Cảm giác được linh lực của mình từng chút một xói mòn , Ngô Hiên giãy dụa mãi không ra, cả giận nói:
Ngươi hấp thu linh lực của ta , ta cũng sẽ hấp thu lại linh lực của ngươi !

Dưới sự tức giận, hắn cắn một cái rễ cây, một cắn này đã cắn ra một cái lỗ hổng, linh lực của rễ cây không ngừng trôi đi, rơi vào trong miệng Ngô Hiên, mang theo hương vị khổ sở, cùng với chất lỏng nóng bỏng truyền tới trong miệng hắn .
Hắn nghi ngờ bản thân có phải hay không đang uống dung nham ! Có thể uống hết dung nham, mình cũng coi như là một nhân vật số má !
Hành động này khiến cho bông sen màu đỏ trở nên vội vàng xao động, càng nhiều rễ cây trói chặt Ngô Hiên lại , sức mạnh cũng càng lúc càng lớn, khiến xương cốt của hắn dần dần bị ép đến mức biến đổi .
Trong lúc Ngô Hiên sắp tuyệt vọng , Hỏa Linh Chi Tâm trong cơ thể vốn đang run rẩy bỗng nhiên đi ra, chui vào trong lỗ hổng ở rễ cây mà Ngô Hiên cắn.
Trong chốc lát, toàn bộ rễ cây dày đặc tỏa ra ánh sáng đỏ như lửa, rồi lập tức bắt đầu khô héo ! Rễ cây trói Ngô Hiên, cũng dần dần tuột ra, khiến cho cả người hắn buông lỏng , ngã ngồi trên mặt đất , đầu đầy mồ hôi .
Tuy nhiên hắn cảm giác được Hỏa Linh Chi Tâm cùng bản thân có liên quan, đang bắt đầu điên cuồng hấp thu những linh lực bên trong rễ cây !
Giờ phút này, Hỏa Linh Chi Tâm giống như một cái động không đáy , không ngừng hấp thu những linh lực ẩn chứa bên trong rễ cây, từng mảng lớn rễ cây bắt đầu héo rũ .
Bông sen màu đỏ ở chính giữa bắt đầu nóng nảy giãy dụa, hơn nữa còn hét ra tiếng người:
AA.A.A.. Đừng mà . . . Dừng lại đi. . . Dừng lại đi . . . Ta biết sai rồi . . . Ta biết sai rồi . . .

Tiếng hét này rất non nớt , đến giọng nam hay giọng nữ cũng không phân biệt rõ, cũng rất mơ hồ, nhưng Ngô Hiên vẫn miễn cưỡng nghe hiểu được . Trong lòng cũng có chút không đành lòng , hắn không nghĩ tới linh hoa này sẽ có linh tính , mình muốn hái nó, nó làm như vậy với mình cũng rất bình thường .
Ta sẽ ngừng lại, không tiếp tục hấp thu ngươi nữa , ngươi cũng đừng trói ta , đợi lát nữa ta sẽ rời đi !

Ngô Hiên tự hỏi mình không phải là người tốt , nhưng cũng không phải là cái loại cực kỳ xấu xa, bông sen màu đỏ trước mắt tuy quý hiếm , nhưng hắn cũng không cần , nhất là loại có được linh tính, có sinh mạng . Chỉ cần đối phương không tấn công mình , hắn cũng sẽ không đi gây sự .
Đối với việc ăn thịt , hắn thiên hướng ăn chay hơn !
Trong lòng Ngô Hiên hơi động , thử liên hệ với Hỏa Linh Chi Tâm , dễ dàng để Hỏa Linh Chi Tâm ngừng lại , chỉ là hiện tại rễ cây xung quanh bông sen màu đỏ bị Hỏa Linh Chi Tâm hút khô rồi, đến cả bông hoa thoạt nhìn cũng có chút ủ rũ, màu đỏ nhạt bớt , nhiệt độ cũng giảm xuống rất nhiều .
Hắn không nghĩ tới Hỏa Linh Chi Tâm hấp thu mạnh như vậy, chỉ là cho rằng cả hai hấp thụ lẫn nhau , ai ngờ chúng không phải hấp thụ lẫn nhau , mà một mình Hỏa Linh Chi Tâm hấp thụ ! Trong nháy mắt bắt đầu điên cuồng hấp thu linh lực của bông hóa sen đỏ, lúc này nhìn ra màu sắc của Hỏa Linh Chi Tâm càng thêm đỏ bừng , nhiệt độ tựa hồ trở nên cao hơn .
Sau khi hắn triệu hồi, Hỏa Linh Chi Tâm liền bay trở về , trở lại trong cơ thể hắn . Hắn vừa định quay người rời đi, bỗng một cổ linh lực kinh khủng từ Hỏa Linh Chi Tâm bừng lên , lập tức tràn ngập kinh mạch của hắn , liên tục không ngừng di chuyển, khiến cho kinh mạch của hắn trướng dần lên .
Trong lòng Ngô Hiên kinh hãi , Hỏa Linh Chi Tâm này muốn đem linh lực lấy được từ bông sen màu đỏ giải tỏa ra rồi, hắn cũng không nghĩ nhiều , nhanh chóng ngồi xếp bằng xuống vận công điên cuồng hấp thu cổ linh lực kinh khủng này, hắn vận chuyển Dũng Băng Quyết , tốc độ lưu chuyển kinh người của Hư cấp tâm pháp lập tức thể hiện ra, bắt đầu không ngừng hấp thu linh lực .
Nhưng cổ linh lực này thật sự quá kinh khủng, cũng không biết bông sen màu đỏ ở dưới đáy núi lửa này hấp thu bao nhiêu năm , Hư cấp tâm pháp dù mạnh mẽ hơn nữa , nhưng tu vi của hắn quá thấp , khiến cho dung lượng của linh lực cũng kéo theo .
Ngô Hiên bị ảnh hưởng bởi cổ linh lực kinh khủng, đầu hắn trở nên choáng váng, nổ vang một tiếng, cứ như vậy bị ngất đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất