Chương 110: Đột phá Uẩn Đan kỳ , cấp hai - Hóa Hủ !
Trong lúc mơ hồ, Ngô Hiên cảm nhận được cánh tay của mình truyền đến cảm xúc khác thường, tựa như bị thật nhiều ngón tay vuốt ve lấy, làm cho hắn chậm rãi mở mắt , trong mắt hắn hiện lên một màu đỏ rực , cùng với một bông sen màu đỏ .
Khung cảnh trước mắt lập tức khiến cho hắn nhớ tới lúc trước, mình đã bị nguồn linh lực khổng lồ làm cho hôn mê bất tỉnh, cảm giác khác thường ban nãy, ánh mắt hắn hơi nhếch lên, thấy được bông sen màu đỏ đang dùng rễ của mình không ngừng bao trùm tay của hắn , khó trách hắn có cảm giác bị ai đó vuốt ve, hóa ra là bông sen màu đỏ dùng rễ cây chạm vào người mình !
Hắn khẽ run người, khiến cho bông sen màu đỏ nhanh chóng rút rễ cây về, hơn nữa nó còn nhanh chóng trốn qua một bên ! Không nghĩ tới bông hoa sen đỏ còn có thể di chuyển theo ý muốn trong khu vực này.
Nhận thấy bông hoa sen đỏ không có ác ý đối với mình, hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, tuy nhiên ngẫm lại cũng đúng, nếu nó vẫn muốn tấn công mình, chỉ cần Hỏa Linh Chi Tâm đi ra, chắc chắn nó sẽ bị hút khô.
Cũng không biết trong cơ thể xảy ra việc gì không ...
Linh lực kinh khủng khiến cơ thể hắn căng ra, làm cho hắn hôn mê bất tỉnh, hiện tại sau khi tỉnh lại, cũng không cảm thấy đau nhức thân thể, trái lại hắn cảm giác được vô cùng khỏe mạnh !
Sau khi hắn tiếp tục quan sát thêm một lúc, liền sợ đến ngây người . Trong đan điền, Ngô Hiên phát hiện được có một viên hạt châu mượt mà khác, cùng loại với Hỏa Linh Chi Tâm, chỉ là viên châu mới xuất hiện này lại có màu trắng , xung quanh còn tản mát Băng Linh lực quen thuộc.
Đây cũng không phải là thứ do Hỏa Linh Chi Tâm tạo ra, hắn cảm nhận được mình đã đột phá đến Uẩn Đan kỳ ! Trước khi ngất đi, tu vị của hắn mới đến luyện linh kỳ tầng sáu, tốc độ tu luyện này đã rất nhanh rồi.
Hôm nay mới ngất đi chưa được bao lâu, lại tăng lên tới Uẩn Đan kỳ tầng một ! Tăng liên tục lên năm tầng, nhanh chóng đột phá luyện linh kỳ đỉnh phong , không trở ngại chút nào đã đạt đến Uẩn Đan kỳ ! Tốc độ tu luyện kinh khủng này, nếu nói ra chắc chắn sẽ khiến cho người ta líu lưỡi.
Nếu chỉ tu luyện bình thường mà nói, ít nhất cần phải tốn mấy năm mới có thể đột phá đến Uẩn Đan kỳ. Trước đây phải cần phục dụng đan dược , cộng thêm thiên phú không tồi , mới có thể đột phá đến tầng thứ này.
Hôm nay lại đột phá dễ dàng như vậy ! Không cần phải đoán mò, thứ có thể làm cho hắn như giống như đang sử dụng đan dược đỉnh cấp, làm cho tu vị đột nhiên tăng mạnh, khẳng định nhờ có linh lực của bông hoa sen đỏ. Lúc trước, Hỏa Linh Chi Tâm đã hấp thu không ít linh lực của rễ cây sen, cũng không biết nồng đậm cỡ nào, một thoáng bạo phát, làm cho tu vi của hắn liên tục tăng lên !
Linh lực khủng bố như vậy, chẳng những không khiến kinh mạch của hắn nứt vỡ, trái lại để cho tu vi của hắn tăng lên nhiều như vậy . Quả đúng là nhân họa đắc phúc ah !
Trong khi hắn còn đang cao hứng, hai tay vốn phải nổi lên ánh sáng trắng nhàn nhạt, giờ đã biến đổi, từ máu trắng biến thành màu xanh nhàn nhạt .
Ngô Hiên còn chưa kịp suy nghĩ, một số tin tức truyền lại vào trong đầu của mình .
Cấp hai Hóa Hủ: làm sống lại các loại linh thảo bị héo rũ!
Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận tin tức đưa tới, sau một hồi lâu, mới mở hai mắt ra , lúc này trong mắt hắn vô cùng vui vẻ!
Làm sống lại các loại linh thảo bị héo rũ, điều ấy từ trên mặt chữ là có thể hiểu được, nói cách khác, có thể đem linh thảo vốn mất đi tác dụng, trở nên tràn đầy sức sống !
Điều này có nghĩa, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể khiến Nguyệt Quang Chi Hoa đang bị héo , trở thành Nguyệt Quang Chi Hoa có tác dụng như trước!
Tuy nhiên năng lực này cũng có hạn chế, tất cả đều dựa theo tu vị để làm sống lại các loại linh thảo có phẩm cấp khác nhau. Nguyệt Quang Chi Hoa cơ bản không có phẩm cấp , nó có thể chế tác đan dược cấp 6, cấp 7, nhưng đây chỉ theo lý thuyết , cũng không phải bản thân nó thuộc về linh hoa cấp 6, cấp 7. Nếu không, Nguyệt Hinh Nhi cũng sẽ không nói Nguyệt Quang Chi Hoa này tuy quý hiếm , nhưng cũng không phải khó tìm .
Dựa theo đó , hắn cũng không cần phải đi tìm Nguyệt Quang Chi Hoa ở chỗ khác, chỉ cần trở lại bên trong động tìm tới Nguyệt Quang Chi Hoa bị vứt trên mặt đất, là có thể làm sống lại nó ?
Năng lực này không thể không nói rằng vô cùng đúng lúc, vừa vặn Nguyệt Quang Chi Hoa phù hợp điều kiện để làm sống lại. Tuy nhiên, chủ yếu hơn vẫn là sau này nếu nhìn thấy các loại linh thảo bị héo rũ, đều có thể làm sống lại nó ! Biết rằng chỉ cần là bảo vật bị tiêu tán linh lực, trong mắt người khác, chúng đã là thứ vất đi , nhưng đối với hắn mà nói , vẫn là bảo vật như cũ !
Chỉ cần hắn làm sống lại chúng, chắc chắn vẫn có thể sử dụng thêm một lần nữa !
Ngô Hiên không nghĩ đến mình có thể đột phá đến Uẩn Đan kỳ, tương tự, hắn cũng không nghĩ tới sau khi đột phá Uẩn Đan kỳ, sẽ mở ra năng lực cấp hai ! Năng lực cấp hai - Hóa Hủ , chính là việc hóa thứ tầm thường trở nên thần kỳ !
Nếu tu vị tiếp tục đột phá, sẽ có năng lực gì hay ho đang chờ mình đây ?
Ngô Hiên càng ngày càng mong đợi , đã có cấp hai , khẳng định còn sẽ có cấp 3 rồi.
Ngô Hiên hướng ánh mắt vào rễ cây héo rũ trên mặt đất, những thứ này đều là rễ cây của bông hoa sen đỏ, trong lòng hắn hơi động , thò tay nhặt một cái rễ cây lên. Rễ cây lúc đầu màu đỏ lửa , giờ đây đã là màu đỏ nhạt , không còn sáng bóng như trước nữa.
Chợt trên tay của hắn lòe ra một tia sáng xanh , rễ cây trên tay đúng là lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được , dần dần sáng lên, ánh sáng màu đỏ càng ngày càng mạnh mẽ!
Bông hoa sen đỏ đứng một bên giống như bị hấp dẫn bởi tia sáng xanh này, dần dần nhích lại gần phía bên này, nhưng cũng không dám tới quá gần . Đoán chừng nó sợ Ngô Hiên sẽ thả ra Hỏa Linh Chi Tâm , nếu có thể trốn ra khỏi khu vực này mà nói, đoán chừng nó sớm đã không thấy bóng dáng .
Sau một lát, Ngô Hiên ngừng lại, trên trán đã đầy mồ hôi , rễ cây trên tay miễn cưỡng khôi phục một phần nhỏ.
Tuy nhiên hắn đã từ bỏ rồi, thứ này hắn cũng không phân tích được ra đây là cái gì , làm sống lại tiêu hao linh lực rất nhiều , rễ cây của bông sen màu đỏ này cũng không phải vật tầm thường , đối với hắn mà nói, làm sống lại nó cũng có chút khó khăn .
Thì ra năng lực này thật sự có thể thực hiện !
Khóe miệng Ngô Hiên lộ vẻ tươi cười , hắn chỉ muốn thử một chút, cũng không nhất định phải làm sống lại cái rễ cây này.
Lúc này, hắn thấy có mấy cái rễ cây to tầm ngón trỏ , chậm rãi duỗi tới bọc lại bàn tay của hắn , khi hắn thu hồi lại linh lực, bông sen màu đỏ lại phát ra giọng nói non nớt của mình:
Sinh mệnh lực ... Sinh mệnh lực ...
Trong giọng nói có chút khát vọng , cũng có chút thất vọng .
Ngô Hiên hướng mắt lên nhìn nó, bông sen màu đỏ nhanh chóng rút rễ cây về, lại trốn qua một bên , không dám cùng Ngô Hiên ở cùng một chỗ .
Trong lòng Ngô Hiên hơi động, hẳn là bông sen màu đỏ coi trọng sinh mệnh lực do hai tay của mình tỏa ra? Điều này ngay cả mình không cảm nhận được , những người khác cũng không cảm nhận được , ngược lại chỉ có mỗi bông sen màu đỏ phát hiện ra. Chắc là do nó là linh hoa , khả năng cảm thụ vượt xa quá người bình thường.
Sinh mệnh lực ... Chẳng ngươi hấp thu cái này sao ?
Ngô Hiên lấy trong túi trữ vật ra một viên đan dược do chính mình luyện chế, nhẹ nhàng ném ra, đan dược còn chưa kịp rơi xuống đất đã bị rễ cây cuốn đi , nhanh chóng hấp thu, trong chớp mắt, viên đan dược kia đã bị hấp thu xong .
Vừa mới hấp thu xong , bông sen màu đỏ lại vươn ra rễ cây, dường như muốn tiếp tục đòi hỏi đan dược có sinh mạng lực này. Ngô Hiên rơi vào đường cùng , lại cho nó thêm một viên đan dược , dù sao nhờ bông sen màu đỏ , mới khiến cho mình nhanh như vậy đột phá đến Uẩn Đan kỳ, việc mà trước kia bản thân không dám tưởng tượng nổi.
Tốt rồi, ta không còn nhiều đan dược cho ngươi nữa, ta phải đi , ngươi ở lại chỗ này đi.
Lúc Ngô Hiên xuay người muốn rời đi, rễ cây sen lần nữa cuốn tới, ngăn chặn tay của hắn, dùng giọng nói non nớt nói ra:
Còn muốn ... Còn muốn ...
Ngô Hiên khẽ động , bông sen màu đỏ khao khát sinh mệnh lực như vậy , nếu có thể mang bông sen màu đỏ đi , hắn sẽ có được một sự giúp đỡ lớn ah ! Toàn thân bông sen màu đỏ đều là bảo bối , tùy tiện lấy một chút để sử dụng , hiệu quả chăc chắn kinh người ?