Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 112: Kế hoạch

Chương 112: Kế hoạch








Ngô Hiên theo hướng dẫn của bông hoa sen đỏ, nhanh chóng hướng về khu vực phía nam mà đi , sau khi đi được một đoạn đường, quả nhiên phát hiện được dấu vết đánh nhau ở gần đó. Thì ra, đây đúng là phương hướng mà Nguyệt Linh Tộc trốn đi, mới vừa rồi hẳn là bọn họ đã chiến đấu với nhóm người Ám Linh Tộc đuổi theo .
Ở đây ngoại trừ trông thấy một vài vết máu ra, cũng không thấy thứ gì khác. Ví dụ như thi thể loại chẳng hạn, theo lẽ thường, khi người trong tộc của mình chết rồi, họ cũng sẽ không mặc kệ thi thể ở chỗ này, mà sẽ tìm nơi chôn cất, hoặc là mai táng luôn tại chỗ .
Sau khi chạy thêm được một quãng đường lớn, bông hoa sen đỏ lại lần nữa chỉ cho hắn hướng đi, ngoặt qua vài lối rẽ , lúc này bầu trời cũng nhanh chóng tối xuống , đến mức không thể thấy được cái gì .
Đây là chuyện rất bình thường , hắn bị kẹt ở dưới đáy núi lửa không biết bao lâu , cho dù là có hai ba ngày đi chăng nữa, khoảng cách giữa bọn họ cũng vô cùng xa xôi. Hắn chỉ còn cách cố gắng liều mạng mà đuổi theo, mới có thể theo kịp, cũng may tu vị tăng lên không ít , trong thời gian dài chạy cũng không tiêu hao quá nhiều linh lực .
Lúc hắn đột phá đến Uẩn Đan kỳ, thực lực bản thân đã tăng mạnh , ít nhất mạnh hơn Luyện Linh kỳ gấp mười lần. Trong cơ thể ngưng kết ra Linh Đan , chính là minh chứng tốt nhất, linh lực cũng đã thực chất hóa , có thể chứa được càng nhiều linh lực hơn, cũng có thể khôi phục nhanh hơn .
Ngô Hiên chạy cả đêm, đến khi trời hơi hửng sáng, mới nghe được phía trước truyền đến giọng nói xa lạ .
Các ngươi là rùa đen rút đầu sao, cũng không dám ra ngoài! Ha ha ha . . .

Một người cười trước, khiến cho tất cả mọi người đều cười theo, bọn họ cười to không chút kiêng kỵ trên không trung của cánh rừng rậm này. Ngô Hiên sửng sốt một chút, trong nội tâm lập tức nắm chắc, xem ra nhóm người Nguyệt Hinh Nhi còn chưa bị bắt, chỉ là họ đang trốn vào bên trong hang động , nếu không cũng không có tiếng cười ban nãy .
Ngô Hiên lặng yên tới gần , xuyên qua mảng lá cây rậm rạp , thấy được xa xa phía trên rừng rậm đã có đông đảo Ám Linh Tộc, bố trí Thiên La Địa Võng , vây tất cả khu vực này lại. Cũng khó trách lần này không có ai xung phong bảo vệ mọi người chạy trốn, họ đã bị bao vây , muốn trốn cũng khó thoát .
Từ đó thấy được kế hoạch của Ám Linh Tộc chu đáo chặt chẽ đến mức nào, vừa phát hiện được Nguyệt Linh Tộc, họ sớm đã để cho mọi người bao vây hết xung quanh nơi trốn của Nguyệt Linh Tộc trong cánh rừng rậm này, không thể trốn đi xa , đã bị bao vây lần nữa . Có thể nói, đây là tình thế bắt buộc của Ám Linh Tộc rồi.
Nhiều Ám Linh Tộc như thế, xem ra trước mắt, Ngô Hiên khó có thể tiếp cận được ngọn núi kia rồi. Không ít cường giả đang phiêu lãng trên không trung , muốn lặng lẽ tiến vào thật sự khó càng thêm khó , tuy nhiên đây cũng không phải là mấu chốt . Bây giờ tình thế nguy hiểm như vậy , hắn còn xông vào không phải muốn chết sao?
Còn không bằng ở đây nghĩ một số biện pháp , làm sao để giải cứu bon họ , mới là mục đích thật sự. Chỉ là, hiện tại hắn cũng không có biện pháp gì có tác dụng, tu vị của hắn không cao, tuy vừa đột phá đến Uẩn Đan kỳ, giải quyết mấy tên thì không thành vấn đề , nhưng nơi đây cũng không thiếu cường giả Hóa Hư Kỳ , điều này cũng rất khó khăn .
Nếu quay lại kéo thêm người giúp đỡ, đoán rằng, người giúp đỡ vừa đến , Nguyệt Linh Tộc sớm đã bị bắt . Hơn nữa kẻ địch cần đối phó là Ám Linh Tộc , chắc chắn có rất nhiều người không muốn gây sự với Ám Linh Tộc, không ai hi vọng sẽ đắc tội với người Viễn Cổ tộc, nếu không sẽ hại đến toàn gia tộc của mình.
Phải làm sao đây . . .

Trong lúc Ngô Hiên cau mày suy nghĩ, hắn đưa ánh mắt hướng đến bông hoa sen đỏ , lúc này bông hoa sen đỏ đang nằm yên ngoan ngoãn , dường như rất hiểu rõ về tình hình bây giờ.
Đúng rồi ! Tại sao ta lại không nghĩ tới!

Ánh mắt Ngô Hiên sáng lên, trước mắt mình còn không phải có một sự trợ giúp rất lớn sao ! Chính là bông hoa sen đỏ ah ! Thực lực của bông hoa sen đỏ mạnh như thế nào hắn cũng không rõ lắm , nhưng rễ của nó cứng ra sao hắn biết rõ ràng , nếu bông hoa sen đỏ duỗi ra rễ cây , trói cả đám Ám Linh Tộc này lại , hơn nữa một chiêu trí mạng , cách giải quyết này đối với bọn họ cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều!
Ta không biết ngươi tên là gì, nên gọi ngươi là Hồng Liên nhé. Ngươi bây giờ có thể duỗi ra rễ cây cuốn người được không?

Ngô Hiên nói với bông hoa sen đỏ trên bàn tay.
Nếu bị người ngoài nhìn được, sẽ nghĩ Ngô Hiên chính là một người điên đang nói chuyện với cây cối .
Bông hoa sen đỏ cong cong cánh hoa, thể hiện rằng mình có thể trói những người kia lại. Ngô Hiên vui vẻ, từ trong túi trữ vật móc ra một viên đan dược ẩn chứa sinh mạng lực, đưa cho nó , trong nháy mắt đã bị hấp thu sạch sẽ .
Chỉ cần ngươi làm xong, sau khi tất cả mọi chuyện chấm dứt, ta sẽ cho ngươi thật nhiều đan dược để ăn !

Bây giờ trong túi trữ vật của hắn không nhiều đan dược lắm, phần lớn đều đã cho Nguyệt Bàn rồi, còn thừa không nhiều, phải để dành lúc linh lực của hắn không đủ còn lấy ra bổ sung.
Bông hoa sen đỏ nghe xong liền hưng phấn run run, thể hiện nó vô cùng mong đợi .
Ánh mắt Ngô Hiên lạnh xuống, cúi người thật thấp , thừa dịp những Ám Linh Tộc này nhìn chằm chằm phía bên kia, nhanh chóng tới gần , mọi khí tức đã ẩn đi hết , chỉ cần không phải người có ý đi thăm dò, sẽ không biết được bên này có người tới.
Chính là hắn , trói hắn cho ta! Nhớ kỹ , dùng rễ của ngươi trói chặt toàn thân hắn , kể cả miệng!

Ngô Hiên đã tìm xong mục tiêu , mục tiêu này cách những người khác khá xa, nếu biến mất cũng không có ai phát hiện được .
Bông hoa sen đỏ không chút do dự vươn rễ cây ra, rễ cây trên người nó có thể dài có thể ngắn , trong chớp mắt dài ra mấy chục mét , dùng khí thế mạnh mẽ chớp nhoáng , nhanh chóng cuốn chặt tên Ám Linh Tộc đang bay trên không trung .
Vèo !-

Tên Ám Linh Tộc này còn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm giác mình bị trói , miệng cũng bị bịt lại , không thể phát ra âm thanh , từ trên không trung nhanh chóng bị kéo xuống. Sau khi bị kéo xuống , hắn mở to hai mắt nhìn , chỉ thấy được một bông sen màu đỏ cùng một người , ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, không ngừng uốn éo cơ thể , muốn thoát khỏi sự trói buộc, nhưng hắn phát hiện khó có thể giãy dụa được tí nào.
Thật xin lỗi, từ ngươi mà bắt đầu đi .

Ngô Hiên âm hiểm cười, đi tới trước mặt tên Ám Linh Tộc, trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương , một đấm nhắm ngay ngực mà nện , một tiếng trầm đục , tên Ám Linh Tộc này hơi run rẩy, rồi ngất đi .
Một đấm này, cho dù không chết, cũng phải gần chết rồi. Nhớ lại lúc mình bị tên Nguyệt Linh Tộc nọ đánh rớt xuống núi lửa, nếu bản thân không có Hỏa Linh Chi Tâm , đã sớm phải chết !
Ám Linh Tộc là chủ mưu việc này, hắn càng không hạ thủ lưu tình !
Lúc này, một tên Ám Linh Tộc bay ở trên không nhìn về phía của Ngô Hiên, nghi ngờ nhíu mày nói:
Ồ, ở chỗ kia ta vừa thấy người trong tộc thì phải?

Ai biết . . . Thật muốn nhanh chóng phá được chỗ trốn của Nguyệt Linh Tộc, thật sự khó chơi, liều chết trốn tại đó, chúng ta khó mà tấn công vào được. Cũng không biết tại sao hai tên trưởng lão Nguyệt Linh Tộc có thể tỉnh lại, không phải linh hồn bọn họ bị cầm giữ sao . . . Ê, ngươi có nghe ta nói không!

Ta cảm giác được bên kia hình như có biến , ta qua nhìn một chút .


Nam tử này nhíu mày , mở ra đôi cánh màu đen bay đi, tên Ám Linh Tộc còn lại có chút túc tối , quay đầu nhìn về nơi khác , quan sát tình hình xung quanh .
Tên Ám Linh Tộc vừa mới bay đến phía trên Ngô Hiên, còn chưa kịp phản ứng , đã bị cuốn xuống , mắt trợn tròn nhìn thiếu niên đang từng bước tới gần mình, sau một khắc hắn cảm thấy mắt tối sầm lại , đã mất đi ý thức .
Ồ , người đâu?

Ám Linh Tộc lúc trước còn đang tức tối quay người nhìn lại , phát hiện đồng đội không thấy đâu, nghi ngờ bay về phía trước , vừa mới bay đến, thì thấy được Ngô Hiên , cũng chưa kịp há miệng nói chuyện , đã bị trói rồi kéo xuống . . .
Phía sau không ngừng có Ám Linh Tộc biến mất , người phía trước một chút cũng không phát hiện được .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất