Chương 117: Hiệu quả hoàn mỹ!
Hàn Long thảo là loại linh thảo ta ăn đầu tiên khi đến trên thế giới này... Hương vị thơm ngọt, thích hợp làm món ăn này!
Ngô Hiên cắt Hàn Long thảo thành những khoanh nhỏ, ném vào trong nồi, tiếp tục xào. Không bao lâu sau khi cho nguyên liệu cuối cùng vào, ngọn lửa trên tay hắn ngừng lại.
Tất cả lại trở về trạng thái yên tĩnh, nhưng thức ăn trong nồi vẫn còn đang bốc khói. Hắn nhanh tay rải rêu xanh đã được làm vụn thành phấn lên trên. Tay hắn lại đảo vài cái, sinh mệnh lực lần nữa bay tán loạn!
Tất cả mọi người đã chết lặng. Sinh mệnh lực không ngừng gia tăng đã làm bọn họ không biết nên nói gì, nhưng trong lòng lại kích động không thôi, thậm chí còn có loại xúc động muốn nếm thử hiệu quả của nó!
Trong lòng Ngô Hiên cũng vô cùng kích động. Hắn thành công rồi! Mặc kệ dược hiệu là loại gì, chỉ cần đạt đến tối thiểu sinh mệnh lực hắn cần là được. Tuy nhiên, hắn cũng cảm thấy khá mệt mỏi. Bởi vì liên tục sử dụng Hoạt Hóa, linh lực trong cơ thể hắn cạn kiệt dần. Cũng may lượng linh lực tiêu hao vẫn trong phạm vi có thể thừa nhận được, nếu không có lẽ đã mệt chết hắn.
Chế tác những vật này cũng không tiêu hao nhiều linh lực, chủ yếu là vì quá trình hoạt hoá tiêu hao quá nhiều. Cũng may tu vi của hắn đã tăng lên tới Uẩn Đan ỳ, đổi lại trước kia vẫn còn là Luyện Linh Kỳ, hắn đã sớm ngã xuống rồi. Hơn nữa, đan dược bổ sung linh lực đều bị Hồng Liên ăn hết sạch rồi, hắn muốn bổ sung cũng khó.
Tốt rồi!
Ngô Hiên ngừng tay kết thúc nấu nướng. Một nồi thức ăn tinh xảo đẹp đẽ cứ như vậy hiện ra ở trước mắt mọi người. Màu cỏ xanh biếc đan xen vào màu sắc khác nhau của hoa dại, vẻ ngoài thập phần không tệ, mùi thơm cũng thật mê người.
Hiệu quả Ngô Hiên không dám đánh cược, nhưng là đầu bếp nhiều năm như vậy, hắn tuyệt đối tin tưởng vào hương vị! Huống hồ món ăn này lại tỏa ra sinh mệnh lực nồng đậm, cũng có ý nghĩa là hiệu quả cũng thành công đấy.
Đây là đan dược gì... Đây vẫn là đan dược sao?
Trong mắt mọi người, đây chỉ là một nồi đồ ăn, cùng mấy món ăn bình thường trong quán rượu không khác nhau lắm, nhưng đặc biệt lại mê người hơn, sinh mệnh lực ẩn chứa trong đó càng không phải thức ăn bình thường có thể sở hữu. Vốn chỉ là một ít linh thảo phối hợp với phần lớn là cỏ dại cùng hoa dại lại làm cho món ăn này không thể xem thường.
Đương nhiên, nếu cung cấp cho hơn trăm người Nguyệt Linh tộc tại đây, căn bản là không đủ nhét kẽ răng đấy. Nồi đồ ăn này chủ yếu là cho trưởng lão bị linh hồn giam cầm ăn, vì vậy số lượng từng này cũng là đủ rồi.
Tuy nhiên, có thể chống đỡ được bao lâu, Ngô Hiên không có khả năng đoán được.
Đây là phương pháp luyện đan mới sao... quả nhiên có điểm đặc biệt.
Ngô Hiên đứng một bên vừa đổ thức ăn ra mâm, vừa tìm cớ. Hắn cũng không muốn để lộ ra khả năng của mình trước mặt mọi người trong tình huống này, nhưng chuyện quá khẩn cấp. Nếu hắn dùng lò đan, e rằng sẽ không đạt được hiệu quả như vậy rồi.
Cũng may mọi người chỉ hơi nghĩ ngợi một chút, sau đó không hề hoài nghi. Cách làm cũng không trọng yếu, quan trọng là ... kết quả!
Phương pháp luyện đan mới sao? Làm thế nào những cỏ dại kia đều có hiệu quả như vậy? - Nguyệt Thêm trưởng lão đi tới bên người Ngô Hiên, nhìn mâm thức ăn trên tay hắn, nhịn không được nuốt nước miếng.
Hương vị mê người chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là sinh mệnh lực trong đó cực kỳ cường thịnh, muốn nếm thử một chút!
Hay là nếm thử trước a, nhìn xem hiệu quả như thế nào. - Ngô Hiên không dừng lại ở đề tài này lâu, tranh thủ thời gian đưa qua một đôi đũa, để cho Nguyệt Thêm trưởng lão nhấm nháp.
Nguyệt Thêm trưởng lão duỗi chiếc đũa kẹp một miếng đồ ăn, cảm thán nói:
Lão phu sống đến từng này mấy tuổi, đây là lần thứ nhất nhìn thấy có phương pháp luyện đan mới lạ như vậy, xem ra cái thế giới này thật sự rộng lớn a...
Hắn há mồm ăn hết một miếng thức ăn này, ngay sau đó đột nhiên mở to mắt. Khi mọi người xung quanh cho rằng hắn muốn mở miệng nói chuyện, hắn bỗng duỗi chiếc đũa kẹp thêm một miếng thức ăn, lần nữa cho vào miệng!
Ăn hết một miếng này, Nguyệt Thêm trưởng lão lại lần nữa duỗi ra đôi đũa, kẹp đồ ăn đưa vào trong miệng! Nhìn hắn ăn như hổ đói như vậy khiến cho người trợn mắt há hốc mồm.
Rốt cục, sau khi hắn nuốt xuống miếng thứ ba mới buông đũa xuống, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi thán phục nói:
Tốt, rất tốt! Lão phu đã cơ bản khôi phục chín tầng tu vi. Món ăn này ẩn chứa sinh mệnh lực rất mạnh! Món này giống như kích phát triệt để hiệu quả của ba loại linh thảo, không riêng khôi phục không ít linh lực mà còn giúp thương thế của lão phu giảm bớt không ít! Chỉ tiếc linh hồn giam cầm vẫn không thể phá tan, sinh mệnh lực quả nhiên là khắc tinh, nhưng muốn cởi bỏ hoàn toàn còn cần bí pháp của tộc ta mới được...
Ngay khi Nguyệt Thêm trưởng lão công bố hiệu quả, tất cả đều ngây ngẩn cả người. Chỉ ăn ba miếng đã giúp cho Nguyệt Thêm trưởng lão khôi phục chín tầng tu vi. Lần trước, đan dược mà Ngô Hiên cho đã để cho bọn hắn khôi phục đến Hư Linh kỳ tầng năm, mà nguyên bản bọn hắn là Hư Linh kỳ đỉnh phong!
Nói cách khác chính là hắn hiện tại đã khôi phục đến Hư Linh kỳ chín tầng ti! Đây hết thảy là hiệu quả mà ba gắp đồ ăn vừa rồi mang đến. Nguyệt Thêm trưởng lão không tiếp tục ăn là vì cảm giác được đã đến cực hạn, tiếp tục ăn nữa sẽ chỉ là lãng phí mà thôi.
Phong trưởng lão, chúng ta trao đổi a! Ngươi tranh thủ thời gian đến dùng đan dược đặc thù này, thời gian không nhiều lắm rồi! - Trong mắt Nguyệt Thêm đã ngập tràn chiến ý. Hắn hiện tại mới khôi phục chín tầng tu vi cũng đã có thể cùng thế lực bên ngoài ngang nhau rồi, nếu khôi phục toàn bộ, một người chống lại hai tên hoàn toàn không có vấn đề, dù là ba tên cũng có thể chống đỡ một hồi!
Nguyệt Phong vội vàng đứng dậy, không nói hai lời lấy đũa gắp ăn. Ngay lập tức, trong mắt hắn có một luồng thần quang bắn ra. Nguyệt Phong nhìn Ngô Hiên bằng ánh mắt cảm kích nói:
Lão phu đời này không mấy khi cảm tạ người khác, nhưng Ngô Hiên tiểu hữu ngươi là người ngoài tộc mà lão phu cảm kích nhất! Còn lại không cần nói nhảm nhiều lời, ngươi chính là ân nhân của Nguyệt Linh tộc ta!
Không cần Nguyệt Phong nhiều lời, trong mơ hồ khí thế của hắn đã mạnh lên rất nhiều, thần quang trong mắt càng đại biểu cho niềm tin của hắn giờ phút này!
Tộc Trưởng, ngươi cũng ăn một chút đi, món này cũng có hiệu quả chữa thương rất mạnh! Lần này chúng ta muốn tử chiến đến cùng. Phòng thủ ở chỗ này sớm muộn cũng sẽ bị công phá. Một lát nữa... chúng ta cũng tấn công ra ngoài!
Nguyệt Bàn cũng không nhiều làm nói nhảm, tranh thủ thời gian ăn vài miếng. Còn lại một ít tộc nhân Nguyệt Linh tộc có tu vi tương đối cao cũng đi theo ăn hết những thức ăn này. Nguyệt Hinh Nhi cũng được chia một phần để trấn áp linh hồn giam cầm trong cơ thể nàng.
Một lát sau, cả bàn thức ăn đã bị ăn hết sạch rồi. Những người được ăn khắp khuôn mặt đều như toả sáng, tràn đầy lực lượng. Sinh mệnh lực bản thân đã có hiệu quả đối với thân thể, hơn nữa sinh mệnh lực kinh người như vậy còn có hiệu quả chữa thương. Đến cả Nguyệt Bàn bị trọng thương cũng đều khôi phục không ít!
Sĩ khí toàn bộ Nguyệt Linh tộc lập tức tăng lên không ít.
Thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta chuẩn bị tấn công ra ngoài đi. Đợi lát nữa hai trưởng lão chúng ta cầm chân Ám Linh Tộc trưởng lão bên ngoài, Tộc Trưởng ngươi hãy mang theo tộc nhân chạy theo hướng ngược lại!
Nguyệt Thêm cùng Nguyệt Phong hai vị trưởng lão cũng đã quyết tâm bằng bất cứ giá nào giữ vững tại chỗ này, cầm chân ba vị Hư Linh kỳ cường giả, đồng thời càng ngăn cản không ít người của Ám Linh Tộc, giúp cho bọn hắn trốn xa hơn. Nếu Đại trưởng lão Ám Linh Tộc nửa bước Linh Vương kỳ đến đây, bọn hắn khó có thể trốn thoát rồi.
Tu vi hai bên chênh lệch quá lớn, hoàn toàn không phải tu vi đã bị linh hồn giam cầm bọn hắn có khả năng ngăn cản đấy.
Lúc trước khi chưa khôi phục nhiều tu vi như vậy, bọn hắn quả thực sợ ba tên Hư Linh kỳ cường giả canh giữ ở bên ngoài. Nếu bọn hắn không thủ được, e rằng mọi người bên này đã dễ dàng bị bắt! Bây giờ, hai người và cả Tộc Trưởng Nguyệt Bàn đều khôi phục không ít, mặc dù Nguyệt Bàn không thể tham chiến, nhưng bảo vệ bọn hắn thoát đi vẫn là dư sức có thừa.