Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 118: Trốn chết

Chương 118: Trốn chết






Hiên ca ca, cảm ơn ngươi... - Nguyệt Hinh Nhi chứng kiến chỉnh thể sĩ khí đều tăng lên, tự đáy lòng cảm thấy vô cùng cao hứng. Nếu có thể chạy đi, Ngô Hiên thật sự là đại ân nhân của Nguyệt Linh tộc rồi. Có lẽ Ngô Hiên chính là người Nguyệt Linh tộc thiếu nợ ân tình nhiều nhất.

Ân... Ngươi cũng gọi ta một tiếng ca ca rồi, ta sao có thể không giúp ngươi chứ?


Nhìn thấy sắc mặt Ngô Hiên có chút khác lạ, Nguyệt Hinh Nhi cảm thấy nghi ngờ hỏi:
Hiên ca ca sao vậy? - Nguyệt Hinh Nhi cúi đầu nhìn lại, Ngô Hiên không ngừng nắm lấy Túi trữ vật, không biết đang làm cái gì.

Không có việc gì, không có việc gì… chúng ta chuẩn bị tấn công ra ngoài rồi, lát nữa ngươi cũng nên cẩn thận. - Ngô Hiên cười cười. Tranh thủ lúc Nguyệt Hinh Nhi nhìn sang chỗ khác, hắn mới cúi đầu nói thầm với Túi trữ vật:

Đừng làm rộn, cho ngươi ăn một chút là được chứ gì!


Ngô Hiên đem một ít thức ăn còn lại ném vào trong túi trữ vật, bên trong mới dần dần yên tĩnh trở lại. Từ khi Ngô Hiên bắt đầu chế biến thức ăn, Hồng Liên đã bắt đầu ngọ ngoạy muốn lao ra hấp thu bàn đồ ăn kia.
Ngô Hiên dĩ nhiên sẽ không để cho nó lao ra rồi, đề người khác biết sẽ gây ra phiền phức cho ra phiền toái không cần thiết. Nếu cho Nguyệt Hinh Nhi biết cũng không có vấn đề gì, nhưng những người còn lại thì không thể tiết lộ rồi. Nếu còn có nội gian lẫn trong này, hắn sẽ càng dễ gặp phiền toái. Mặc kệ có đáng tin hay không, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện đi.
Sau khi tất cả mọi người đã chuẩn bị xong, hai vị trưởng lão ở đằng trước gật đầu mạnh với bọn họ, tỏ ý chuẩn bị lao ra, bắt đầu tử chiến đến cùng.
Có hai trưởng lão bọn họ, muốn ngăn cản ba cường giả bên ngoài kia cũng không phải việc khó. Điều đáng nói là nhưng người Ám Linh Tộc bao vây ở bên ngoài quá nhiều, bọn họ chạy trốn cũng không hề dễ dàng.
Đương nhiên, đáng lo nhất chính là viện quân của đối phương. Nếu đại trưởng lão của Ám Linh tộc đến, bọn hắn sẽ không có lực lượng ngăn cản nổi.
Bên ngoài hang động.
Tại sao đại trưởng lão còn chưa tới? Lão phu hiện tại thật muốn đi vào lột da tiểu tử kia! - Long trưởng lão phẫn nộ nhìn về phía cửa động. Nếu thực lực của hắn đủ mạnh, hắn đã xông vào bắt Ngô Hiên ra ngoài giải mối hận trong lòng rồi!

Không vội, hắn chuẩn bị đến rồi. Cứ để bọn chúng ở trong đấy thêm một thời gian nữa cũng không sao. Dù sao bọn hắn thiếu thốn tài nguyên, linh hồn bị giam cầm, tu vi lại kém chúng ta. Cứ mặc kệ bọn chúng nghỉ ngời trong đó cũng sẽ không có vấn đề gì. - Ám Thiên cười lạnh vài tiếng. Hắn cũng cảm thấy rất không thoải mái, nhưng giờ phút này chỉ có thể chờ!

Nhưng mà, Thiên trưởng lão, tại sao lão phu lại cảm thấy trong động có chút dị động? - Long trưởng lão nhìn chằm chằm vào bên trong, phát hiện bên trong có người đang không ngừng đi lại.


Đột nhiên, có một bóng người từ bên trong nhanh chóng vọt ra. Ám Thiên nhanh chóng đứng dậy cười lạnh nói:
Tốt lắm! Vậy mà tự đưa mình tới cửa, như vậy chúng ta cũng không khách khí!

Thân ảnh kia tốc độ mặc dù nhanh, nhưng bọn hắn thấy rõ ràng người xông lên chính là trưởng lão Nguyệt Linh tộc, Nguyệt Thêm! Hắn anh dũng lao tới như thế vừa đúng hợp ý bọn hắn.
Vậy thì lão phu cũng không khách khí!

Ngay lúc đó, Nguyệt Phong trưởng lão cũng đã xông ra khỏi động quật. Trong lòng Ám Thiên vui vẻ mừng không ngớt. Xem ra là bị ép buộc, chó cùng rứt giậu rồi.
Tuy nhiên, ngay khi hai bên chiến đấu va chạm, bọn hắn rất nhanh đều nhận ra mình nghĩ sai rồi. Tu vi của hai trưởng lão này đã khôi phục được chín phần mười, mạnh mẽ đè ép bọn họ đến gắt gao!
Đây, đây là có chuyện gì? - Ám Thiên ngăn cản Nguyệt Thêm công kích, trên mặt lúc trắng lúc xanh, vừa sợ vừa giận.

Lực lượng này vượt xa lúc trước, có thể đơn giản chế trụ bọn họ! Ám Thiên quay sang nhìn hai trưởng lão bên cạnh, họ đồng dạng cũng bị Nguyệt Phong một mình một người gắt gao ngăn chặn, không hề có lực hoàn thủ!
Ngay sau đó, bên trong huyệt động, Nguyệt Linh tộc nhân nhanh chóng dồn lên, dũng mãnh lao về hướng phương Bắc. Ám Thiên cắn răng một cái, một chưởng đẩy Nguyệt Thêm ra, muốn đuổi theo. Tuy nhiên, Nguyệt Thêm vẫn giống như kiểu quỷ mị hư vô, nhanh chóng kéo gần lên, trên mặt nở ra nụ cười âm hiểm.
Muốn đi nơi nào? Trước tiên vượt qua cửa ải này của lão phu nói sau!

Nguyệt Thêm vung tay đập xuống, lực lượng khổng lồ mãnh liệt tuôn ra, Ám Thiên bị đánh bay mấy chục thước!
Lực lượng này của ngươi là có chuyện gì xảy ra? - Ám Thiên trì hoãn tiến lên, trên mặt khiếp sợ không thôi.

Chuyện này ta không cần phải giải thích với ngươi! - Nguyệt Thêm lạnh lùng nói, ra tay càng ngày càng lăng lệ ác liệt, bắt đầu phát tiết phẫn nộ trong lòng. Hắn muốn trả lại hết những lời khó nghe mà Ám Thiên bọn hắn đã nói khi bọn họ trốn trong sơn động hận không thể lao ra.


Hôm nay khôi phục thực lực không ít, nếu còn không phát huy ra toàn bộ thực lực, thật sự là thực xin lỗi chính mình rồi.
Ám Linh Tộc không nghĩ tới, bọn chúng vẫn một mực ngóng chờ Nguyệt Linh tộc theo bên trong đi ra, hôm nay đã được thỏa ước nguyện. Nhưng không ngờ, ba vị trưởng lão Ám Linh Tộc chỉ có thể trơ mắt nhìn Nguyệt Linh tộc từ trong tay mình chạy mất!
Nguyệt Linh tộc nhân đã ra khỏi huyệt động, chạy về hướng Bắc. Tất cả đuổi theo cho ta! - Ám Thiên ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, tất cả Ám Linh Tộc trong khu vực này đều nghe thấy, nhanh chóng đuổi theo.

Nguyệt Linh tộc đồng dạng liều ra toàn thân lực lượng, mở hai cánh bắt đầu nhanh chóng chạy trốn. Ngô Hiên không biết bay, vì vậy chỉ có thể do Nguyệt Hinh Nhi ôm vào lòng nhanh chóng bay về phía trước.
Ám Linh Tộc không hổ là tình thế bắt buộc, Nguyệt Linh tộc vừa mới bay không bao xa, phía trước đã có không ít Ám Linh Tộc vây quanh bọn hắn. Những tộc nhân Nguyệt Linh tộc sớm đã làm tốt tư tưởng tử chiến đến cùng, tất cả phẫn nộ rống lên một tiếng, áp lực suốt thời gian qua ở trong lòng cũng bừng lên, toàn bộ phát tiết lên đầu những người Ám Linh Tộc đang vây công!
Người đi đầu mở đường chính là phụ thân Nguyệt Hinh Nhi, Nguyệt Bàn. Mặc dù thực lực của Nguyệt Bàn chưa khôi phục quá nhiều, nhưng đối phó với những người Ám Linh Tộc bình thường này vẫn tương đối nhẹ nhõm. Đó cũng là nhờ món ăn của Ngô Hiên đã giúp hắn khôi phục không ít, nhưng muốn hắn tham gia cấp bậc chiến đấu cùng những trưởng lão kia thì vẫn quá khó khăn.
Về phần món ăn kia tên gì, chính Ngô Hiên cũng chưa nghĩ ra.
Theo sát tại đằng sau ta! - Nguyệt Bàn nói với Nguyệt Hinh Nhi một câu, sau đó xoay người tiến về phía trước. Thực lực cường đại liên tục đánh bay đám người Ám Linh Tộc đang bao vây xung quanh, mạnh mẽ mở ra một con đường máu!

Chứng kiến người xung quanh không ngừng bảo vệ Nguyệt Hinh Nhi đột phá vòng vây, Ngô Hiên mới hiểu được tầm quan trọng của Nguyệt Linh chi tâm. Nhưng đến tột cùng nó trọng yếu ở chỗ nào, hắn vẫn không rõ ràng lắm. Dù sao hắn cũng không có tri thức liên quan đến nó. Hắn biết nếu để những người khác phát hiện ra Hỏa Linh chi tâm trong cơ thể mình, chắc chắn hắn cũng sẽ được mọi người vây quanh như vậy a.
Cuối cùng, nhờ có Nguyệt Bàn cùng phần đông Nguyệt Linh tộc điên cuồng xông ra, bọn họ đã thoát khỏi vòng vây của Ám Linh Tộc, bắt đầu bay đi xa hơn.
Nguyệt Linh tộc bằng hữu, các ngươi ở lại đi a!

Một giọng nói ung dung từ phía chân trời truyền tới. Sắc mặt đám người Nguyệt Bàn đột biến, nhanh chóng nói với Nguyệt Hinh Nhi:
Các ngươi tranh thủ thời gian chạy đi, nơi này có chúng ta chống đỡ!

Ngô Hiên tinh chắc câu nói vừa rồi là của Đại trưởng lão Ám Linh Tộc, hắn đến rồi! Không nghĩ tới, cuối cùng vẫn là bị đối phương đuổi đến nơi, chuyện này thật phiền toái!
Nguyệt Hinh Nhi rơi nước mắt nhìn cha mình, đôi cánh màu trắng khẽ rung lên, gia tốc xông về phía trước. Theo bóng dáng của cha trong mắt càng ngày càng xa, nước mắt nàng không ngừng chảy xuống.
Nước mắt được gió cuốn bay, đập vào mặt Ngô Hiên.
Dưới sự yểm hộ của mọi người, hai người bắt đầu chạy trốn. Ngô Hiên tin rằng Nguyệt Hinh Nhi không sợ chết, trong lòng nàng càng muốn cùng cha và các tộc nhân của mình cùng nhau chiến đấu.
Lúc mới bắt đầu, Nguyệt Hinh Nhi đúng là làm như vậy, nhưng cuối cùng vẫn là bị buộc phải rời đi. Nguyệt Hinh Nhi không có thực lực cường hoành, Ngô Hiên cũng không có tu vi mạnh mẽ. Điều hôm nay bọn hắn có thể làm, chỉ là không ngừng chạy trốn, bảo vệ Nguyệt Linh chi tâm thật tốt, quyết không thể phụ sự hi sinh yểm hộ của Nguyệt Linh tộc nhân!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất