Chương 122: Khổ chiến
Cột lửa duy trì mấy hô hấp, sau đó mới dần dần dập tắt mất. Hiện ra trước mắt mọi người chính là một đôi cánh dơi đang chậm rãi mở ra, lộ ra khuôn măt dữ tợn của Ám Lưu Vân.
Ám Lưu Vân cũng không có cái vấn đề lớn gì, thân ở giữa hỏa trụ chỉ bị đốt cháy một chút, phần lớn ngọn lửa đã bị đôi cánh chặn lại bên ngoài.
Nhìn thấy tình huống này, Ngô Hiên cũng không cảm thấy nửa điểm ngạc nhiên. Cột lửa đó có uy lực không tệ, nhưng đối với một cái Hư Linh kỳ đỉnh phong mà nói, chỉ có thể coi là tàm tạm mà thôi. Nếu chỉ ra tay duy nhất một lần mà có thể đánh cho Ám Lưu Vân trọng thương, đó mới là chuyện kỳ lạ.
Không tệ, không tệ! Không hổ là Phần thế Hồng Liên, để cho lão phu càng thêm mong đợi a! - Trong mắt Ám Lưu Vân hiện lên vài tia hắc quang, cười to vài tiếng. Trên người hắn toát ra khí thế càng mãnh liệt hơn nữa, phô thiên cái địa phóng ra, toàn bộ bao phủ tại trên người Ngô Hiên!
Ngô Hiên nắm chặt nắm đấm, ánh sáng màu xanh lá lấp lóe, liên tục không ngừng đưa sinh mệnh lực vào trong Phần thế Hồng Liên. Hắn hiểu rõ, chỉ cần ngừng lại một giây phút thôi, Phần thế Hồng Liên sẽ thoát khỏi cánh tay mình, hắn cũng sẽ không còn loại năng lực cường hãn này nữa.
Tuy nhiên, trong cơ thể hắn đã tràn ngập linh lực từ Hóa Hư Đan, nếu không tiếp tục tiêu hao, hắn cũng sẽ không chịu được. Lúc này, hắn tăng thêm lượng linh lực đưa vào, ngọn lửa trên người hắn cũng toát ra càng mạnh hơn, từ đó triệt tiêu khí thế của Ám Lưu Vân.
Trong chớp mắt, Ám Lưu Vân gia tốc hai cánh, cực tốc vọt tới trước mặt Ngô Hiên. Hắn phất tay đánh ra, hắc quang mãnh liệt bay vọt tới, ý đồ ăn mòn ngọn lửa trên người Ngô Hiên.
Phần thế!
Ngô Hiên nhanh chóng phản ứng. Lần nữa sử dụng ra một chiêu này, xung quanh lập tức lại lần nữa nổ tung ra một cột lửa, bao trùm Ám Lưu Vân ở trong đó. Thậm chí chính hắn cũng bị cuốn vào.
Oanh một tiếng, thân thể Ngô Hiên bay ra khỏi hỏa trụ, hung hăng nện trên mặt đất. Phản lực trùng kích khiến hắn nhịn không được phun ra một ngụm máu. Trên ngực bao trùm lấy một tầng hắc quang đang bị ngọn lửa bao vây, nhanh hóa giải. Nhưng đồng thời, quần áo phần ngực của hắn đã hoàn toàn biến mất, lộ ra không có lồng ngực, mà còn là huyết dịch để người ta nhìn thấy mà giật mình!
Dưới tác dụng ăn mòn của hắc quang không biết tên, làn da của Ngô Hiên đã bắt đầu bị ăn mòn. Nếu không phải nhờ có Phần thế Hồng Liên toát ra ngọn lửa hóa giải, sợ là lồng ngực của hắn đã bị ăn mòn mất một khối thịt rồi!
Hiện tại, hắn cũng không dễ chịu. Trùng trùng điệp điệp đánh ra một kích kia khiến cho hắn cảm giác thân thể mệt rã rời, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều giống như hỗn độn lộn tùng phèo. Kinh khủng hơn nữa là dưới một kích này, linh lực đang bạo động trong cơ thể hắn bắt đầu tháo chạy càng thêm lợi hại. Điều này làm cho kinh mạch của hắn như muốn nứt ra, đồng thời làn da của hắn trở nên càng thêm đỏ bừng, nhưng ngọn lửa bao phủ khiến người ngoài không nhìn ra.
Ngô Hiên vội vàng điều tiết linh lực trong cơ thể, bắt đầu khơi thông, chuyển hóa thành bản thân linh lực, hơn nữa nhanh chóng hoạt hoá ra ngoài, đưa vào Phần thế Hồng Liên.
Lúc này, hỏa trụ kia cũng đã biến mất, lưu lại không riêng gì mặt đất cháy đen, mà còn có mặt mũi Ám Lưu Vân tràn đầy dữ tợn. Cũng như trước đó, lần này hắn không bị tổn thương gì, ngược lại Ngô Hiên nhận lấy một kích trùng trùng điệp điệp!
Ngô Hiên gian nan bò lên khỏi mặt đất, cắn chặt hàm răng, mạnh mẽ nuốt xuống ngụm máu đã trào đến yết hầu. Nếu cứ cận chiến cùng Ám Lưu Vân Đại trưởng lão, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Bởi vì tu vi của hắn vẫn như cũ là Uẩn Đan kỳ, dù đã dung hợp với Phần thế Hồng Liên cũng không thể làm biến hắn thành rất mạnh. Đó là chuyện không thể nào. Hắn có thể lợi dụng lực lượng của Phần thế Hồng Liên, nhưng cũng không có nghĩa là bản thân hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
Giống như trong tay cầm một thanh thần khí, nhưng bản thân lại không cứng rắn được như thần khí vậy, hắn sẽ không thể bởi vì Thần Khí cường đại mà bản thân cũng trở nên vô cùng cường đại.
Cùng nguyên lý đó, năng lực của Phần thế Hồng Liên đúng là cường hãn, nhưng cuối cùng tu vi của hắn vẫn là quá yếu.
Năng lực khống chế hỏa diễm coi như không tệ, nhưng tu vi của ngươi thật sự quá kém cỏi, đối với lão phu không có hiệu quả. - Ám Lưu Vân lạnh lùng cười nói.
Công kích vừa rồi cũng không khác gãi ngứa nhiều lắm. Phần thế Hồng Liên đã phát triển đúng là cường hãn hơn không ít, nhưng thủy chung vẫn có sự chênh lệch quá lớn. Công kích vừa rồi của Ngô Hiên dùng để đối phó Hóa Hư kỳ khá tốt, nhưng đối phó với nửa bước Linh Vương kỳ chẳng khác nào tìm chết.
Tuy vậy, Ngô Hiên lại không hề nhụt chí, ngọn lửa trên người hắn càng ngày càng đỏ, nhiệt độ cũng càng ngày càng cao. Trên cánh tay hắn, Phần thế Hồng Liên tựa hồ cũng ngày càng lớn, lực lượng tăng lên gấp mấy lần.
Ngô Hiên nhẹ nhàng khoát tay, trong mắt có ánh sáng màu đỏ thoáng hiện, lạnh nhạt nói:
Viêm bạo!
Khóe miệng Ám Lưu Vân còn đọng nụ cười lạnh chợt cứng đờ, tựa hồ cảm thấy xung quanh không thích hợp.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đinh tai nhức óc tiếng nổ mạnh vang vọng phía chân trời. Hiện ra trước mắt mọi người chính là hình ảnh hỏa cầu khủng bố bạo tạc, tựa như thiên thạch ngoài vũ trụ hung hăng nện trên mặt đất vậy, khu vực xung quanh hoàn toàn trở thành kíp nổ!
Chuyển đổi linh lực cần quá trình, đưa sinh mệnh lực vào cho Phần thế Hồng Liên cũng cần quá trình. Ngô Hiên không ngừng đưa sinh mệnh lực vào, năng lực Phần thế Hồng Liên lại lần nữa tăng lên một cấp bậc, sinh ra bạo tạc khủng bố. Uy lực vụ nổ vừa rồi vượt xa hỏa trụ lúc mấy lần!
Tranh thủ lúc âm thanh bạo tạc, Ngô Hiên sớm đã phóng sang địa phương khác, nhanh chóng rời đi khu vực này, hơn nữa còn là phóng tới phương hướng của Ám Linh Tộc.
Bạo tạc qua đi, chỗ lúc trước Ám Lưu Vân đứng giờ đã bị tạc ra một lỗ thủng lớn, mà trên cánh Ám Lưu Vân rốt cục bị nổ xuất hiện miệng vết thương. Máu đen từ vết thương chảy xuôi xuống, nhìn thấy mà giật mình.
Nhưng dù sao đó cũng chỉ là chút vết thương ngoài da mà thôi, cũng không tạo thành tổn thương thực chất. Uy lực hỏa trụ đã tăng lên nhưng thủy chung vẫn không cách nào tạo thành tổn thương đối với Ám Lưu Vân.
Hiện tại, mặc dù bộ dạng của Ám Lưu Vân nhìn có vẻ chật vật nhưng thực chất lại không tạo thành thương tổn quá lớn đối với hắn. Tuy nhiên, bị đốt cũng không dễ chịu gì, trên người hắn một mảnh cháy đen. Chứng kiến Ngô Hiên thoát đi, hắn càng tức sùi bọt mép, quay đầu nhìn về phía Nguyệt Hinh Nhi lại phát hiện Nguyệt Hinh Nhi sớm đã biến mất không thấy gì nữa!
Nguyệt Hinh Nhi cũng không phải được Ngô Hiên đưa đi, mà là do Nguyệt Thanh Linh cứu đi, nếu không Ngô Hiên cũng sẽ không dứt khoát chạy đi như vậy.
Người đi đâu? - Ám Lưu Vân lửa giận công tâm, linh lực cường đại nhanh chóng bao trùm chung quanh rừng rậm, muốn tìm kiếm chỗ nấp của Nguyệt Hinh Nhi. Nhưng không ngờ, hắn đã tìm kiếm một lượt vẫn không phát hiện được gì.
Oanh!
Một tiếng nổ mạnh làm gián đoạn công cuộc tìm kiếm của hắn. Thuận âm thanh nhìn lại, Ám Lưu Vân phát hiện Ngô Hiên đang đối ra tay với tộc nhân mình! Phất tay một cái, ngọn lửa bùng lên bao phủ mấy tên Ám Linh Tộc làm chúng lập tức bị tạc đến trọng thương!
Uy lực ngọn lửa của Ngô Hiên mặc dù không thể tạo thành tổn thương đối với Ám Lưu Vân, nhưng đối với Uẩn Đan kỳ cùng Hóa Hư kỳ Ám Linh Tộc người lại mười phần có hiệu quả. Dù sao cũng không phải tất cả người của Ám Linh Tộc đều biến thái như Ám Lưu Vân vậy.
Hỗn đản!
Ám Lưu Vân bất chấp Nguyệt Hinh Nhi, rung rung đôi cánh đuổi về phía Ngô Hiên. Nếu ccứòn để cho Ngô Hiên tiếp tục càn rỡ như vậy, Nguyệt Hinh Nhi còn chưa tìm được, tộc nhân của mình đều chết đến thất thất bát bát rồi.
Ngô Hiên nhìn thấy Ám Lưu Vân đuổi theo, bên khóe miệng vẽ ra một tia cười lạnh, tất cả đều nằm trong dự liệu của hắn! Lúc trước, khi Nguyệt Thanh Linh đưa Nguyệt Hinh rời khỏi đã cố ý bảo hắn không cần lo lắng, vì thế Ngô Hiên mới nhanh chóng chạy đi công kích những Ám Linh Tộc khác.
Hắn không những muốn hấp dẫn sự chú ý Ám Lưu Vân, mà càng là muốn kéo dài thời gian. Chỉ có kéo dài thời gian mới có thể chuyển hóa càng nhiều sinh mệnh lực cho Phần thế Hồng Liên, như vậy mới có thể trở nên càng mạnh hơn nữa.
Tranh thủ lúc kéo dài trong thời gian, thừa dịp có được năng lực khủng bố nhường này, sao hắn lại không nghĩ đến việc đánh chết thêm chút ít Ám Linh Tộc cho được!