Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 135: Dẹp loạn

Chương 135: Dẹp loạn

Mọi người nhanh chóng lùi về phía sau , đứng xa xa nhìn ba vị Thái Thượng trưởng lão cố gắng trấn áp , trong cấm chế hình thành từng mảnh khói đen , chúng không ngừng lăn lộn, muốn chui ra ngoài, cũng không rõ lắm tình huống ra sao.
Nhưng cũng có thể thấy được những mảng khói đen kia chắc chắn không phải là thứ gì tốt. Càng làm bọn họ không nghĩ tới chính là người đàn ông thần bí này quyết định tự bạo , các vị trưởng lão còn chưa hỏi được hắn mấy câu, hắn đã tự bạo rồi. Chắc hẳn cũng hiểu bản thân không có biện pháp chạy trốn, nên mới tự bạo, nếu không thì bị giam cầm lại như vậy, muốn chết cũng khó khăn .
Trận nổ lớn này trải qua một lúc lâu , rốt cục sau khi ba vị Thái Thượng trưởng lão mạnh mẽ áp chế , mới từ từ bình thường trở lại , thứ còn lại trong cấm chế chỉ là một đống tro tàn mà thôi, làm cho người nhìn thấy mà giật mình . Thẳng đến một khắc cuối cùng , cũng không ai biết gương mặt thật của người thần bí này sao .
Cùng lắm chỉ biết hắn được gọi là Phương tiên sinh , còn lại không ai rõ lắm .
Ám Thiên Vân sau khi thấy Phương tiên sinh tự bạo, bộ mặt hắn co rúm lại, cực kỳ khó coi, chẳng biết trong lòng hắn đang nghĩ cái gì .
Không nghĩ tới cuối cùng vẫn không hỏi được thứ gì , cũng không biết người này có địa vị ra sao ...

Ba vị thái Thượng Trưởng lão đưa ánh mắt nhìn về phía Ám Thiên Vân , đi đến trước mặt hắn dò hỏi:
-Người kia là ai ? Tại sao lại sai ngươi đến tộc của ta cướp Nguyệt Linh chi tâm !
Ám Thiên Vân nhìn Nguyệt Phi rồi nở nụ cười, nói:
Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho các ngươi sao ? Đừng có nằm mơ , muốn chém muốn giết muốn róc thịt tùy ngươi !

BA~ !
Nguyệt Phi tát mạnh vào mặt Ám Thiên Vân một cái, hàm răng của Ám Thiên Vân bị đập bay mất mấy viên, máu từ khóe miệng hắn chảy xuống . Trong mắt hắn lửa giận hừng hực, đây quả thực là một sỉ nhục lớn , thân là tộc trưởng Ám Linh Tộc, hắn có bao giờ bị loại ngược đãi này ?
Vô liêm sỉ ! Ngươi cho rằng ngươi không nói , chúng ta sẽ không có biện pháp khác sao !

Nguyệt Phi cũng lửa giận ngập trời , vô cùng tức giận nói:
-Chúng ta thật hối hận ah ! Không nghĩ tới Ám Linh Tộc các ngươi sẽ làm loại chuyện này , quan hệ giữa hai tộc chúng ta mặc dù không tốt , nhưng cũng không phải rất kém, ngươi làm những chuyện kia đến tột cùng là vì cái gì !
Quan hệ giữa Nguyệt Linh Tộc cùng Ám Linh Tộc cũng không kém đến mức như vậy , ít nhất từng ấy năm tới nay, cũng không xảy ra quá nhiều xung đột . Nhưng giờ đấy Ám Linh Tộc không có bất kỳ dấu hiệu nào đã tấn công bọn họ , hơn nữa thủ đoạn còn tàn nhẫn như vậy. Chắc chắn đã bị tên đàn ông thần bí kia xui khiến , nếu không có lợi ích nào đó, bọn họ sẽ không bao giờ làm như vậy.
Dù sao chiến tranh giữa hai tộc Viễn Cổ, dù cho Ám Linh Tộc thắng lợi , cũng mang lại rất nhiều tổn thất .
Ngươi hỏi ta vì cái gì ? Đương nhiên là muốn cho tộc chúng ta trở nên càng mạnh mẽ hơn , trở thành đại diện của Viễn Cổ tộc, cũng có thể trở thành một thành viên của hội nghị Viễn Cổ một lần nữa !

Ám Thiên Vân gần như gào thét mà hô lên .
]
Vì khiến cho tộc của các ngươi mạnh mẽ hơn , nên mới hi sinh tộc của chúng ta sao !

Trong thời điểm này, những tộc nhân của Nguyệt Linh Tộc cũng hô lên , vì làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ , phải đè lên xương cốt của những người khác ở phía dưới sao !
Nguyệt Phi im lặng một lúc, mới lên tiếng:
-Người kia cuối cùng đã nói với ngươi những gì ?
Ám Thiên Vân yên lặng không nói , cái đầu hắn hơi lệch sang một bên , có chết cũng không chịu nói.
Đã như vầy , thì đừng trách ba lão già chúng ta !

Ba vị Thái Thượng trưởng lão liếc nhìn nhau một cái , trên người cùng lúc tỏa ra ánh sáng màu trắng , nhanh chóng bao phủ lên Ám Thiên Vân. Lúc vừa mới bao phủ , Ám Thiên Vân đã quát ầm lên:
Ngươi , các ngươi đang làm cái gì , đầu của ta ...

Thứ ba vị Thái Thượng trưởng lão thi triển , chính là thuật sưu hồn, năng lực của nó là lấy ra những kí ức từ linh hồn ! Thủ pháp âm tàn bực này , chỉ có trưởng lão thế hệ trước mới biết , các Viễn Cổ tộc khác cũng có một số người hiểu rõ , trên căn bản đây là thủ đoạn cần thiết !
Thủ thuật này chủ yếu sưu tầm kí ức của những người có tu vi thấp hơn, lực ý chí yếu nhược hơn bản thân. Tuy thủ đoạn có chút tàn nhẫn, nhưng đối với những kẻ không chịu khai thật ra thì, vô cùng có hiệu quả , giải quyết được không ít phiền toái . Nhưng khuyết điểm của nó cũng rất lớn , đó là sau khi sưu tầm xong, kẻ bị hại trên cơ bản so với kẻ đần cũng không hề khác nhau.
Dù sao năng lực này thật sự quá bá đạo , dễ dàng gây ra tổn thương đối với linh hồn. Linh hồn người bị sưu tầm mà quá yếu, sẽ trở nên ngu ngốc , thậm chí chết ngay tại chỗ.
Nếu Ám Thiên Vân không chịu nói , bọn họ cũng chỉ có thể mạnh mẽ tra hỏi . Địch bất nhân ta bất nghĩa , dù có giết Ám Thiên Vân , cũng không thể giải hết mối hận trong lòng !
Dưới sự tra xét mạnh mẽ của ba vị trưởng lão, Ám Thiên Vân phát ra tiếng kêu thảm thiết , ký ức của hắn cũng theo đó mà chảy vào trong đầu ba vị trưởng lão. Cho dù là Linh Vương kỳ cường giả , cũng có thể bị lấy ra kí ức. Nếu không phải lúc trước Phương tiên sinh kia tự bạo , thì lúc này người bị sưu tầm cũng không phải là Ám Thiên Vân , mà là vị Phương tiên sinh kia rồi.
Sau một lát , ba vị trưởng lão mới thu hồi ánh sáng trắng. Ánh mắt Ám Thiên Vân đã có chút đờ đẫn, xem ra đã trở nên ngu ngốc rồi.
Không nghĩ có chuyện như thế !

Ba vị trưởng lão tràn đầy khiếp sợ , giống như đã hiểu được đại khái sự việc, nhưng trong mắt bọn họ lại lộ ra một tia nghi hoặc , tựa hồ còn chưa hoàn toàn hiểu rõ .
Những người khác cũng không hiểu ra sao , họ đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra . Nhưng đúng lúc này, đường chân trời lại truyền tới một thanh âm nặng nề, nói:
-Nguyệt Linh Tộc bằng hữu , nên dừng tay rồi.
Một lão giả từ phía chân trời nhanh chóng bay tới , chỉ từ bề ngoài cũng nhìn ra người này chính là Ám Linh Tộc, hơn nữa khí thế không yếu, tương đương với ba vị Thái Thượng trưởng lão !
-Thế nào đây, Ám Không ngươi bây giờ mới xuất hiện? Muốn mang tộc trưởng của các ngươi về? Làm ra loại chuyện như vậy , chẳng lẽ còn muốn mang người trở về !
Thái Thượng trưởng lão Nguyệt Lương nhìn người nọ, châm chọc nói .
Người này đúng là Thái Thượng trưởng lão Ám Linh Tộc Ám Không , bất kì cái Viễn Cổ tộc nào, cũng có những lão bất tử Thái Thượng trưởng lão này, chỉ khác nhau ở số lượng bao nhiêu mà thôi.
Ám Không đi tới trước mặt bọn họ , thở dài nói:
-Ám Thiên Vân đã bị các ngươi biến thành bộ dạng này , tạm thời dừng tay lại đi... Kỳ thật chuyện này lão phu cũng không biết, trong thời gian trước lão phu có việc đi ra ngoài Ám Linh Tộc , không nghĩ tới trở về đã xảy ra loại chuyện này .
Nguyệt Phi cười lạnh nói:
Một câu không biết, sẽ cho qua hết mọi chuyện hả ? Ngươi cũng biết nhờ có hắn , làm cho tộc của ta chết bao nhiêu người sao ! Chẳng lẽ sau lưng hắn , không có lão gia hỏa ngươi cho phép sao !

Ám Không vẻ mặt hổ thẹn nói:
Việc này lão phu thật sự không biết ! Lão phu thề độc, chuyện này tuyệt đối không phải do lão phu ngầm cho phép phía sau, mà do Ám Thiên Vân gây nên , nếu lão phu có nửa câu nói dối , sẽ bị sét đánh mà chết !

Chắc hẳn Nguyệt Phi ngươi cũng biết, lão phu từ trước đến nay không tham gia những tranh chấp này. Đối với chuyện đã xảy ra, lão phu thật sự cảm thấy rất bi thương, cũng rất hổ thẹn .

Sau chuyện này, Ám Linh Tộc cũng chết vô số người, đệ tử tinh anh gần như không có ... Đây đều là lỗi của lão phu ah ! Nhưng mà vội vàng trở về , cũng đã quá muộn . Lão phu biết khó có thể bù đắp được cho Nguyệt Linh Tộc các ngươi , chỉ có thể đem hơn phân nửa tài nguyên của Ám Linh Tộc đền bù tổn thất cho Nguyệt Linh Tộc , trong khoảng thời gian lão phu còn sống , Ám Linh Tộc tuyệt đối không bước ra khỏi Ám Linh Mật Cảnh ! Nếu như có kẻ vi phạm, giết chết không tha !


Ám Không đã thề độc, còn đền bù tổn thất . Giống như lời hắn nói, đệ tử tinh anh của Ám Linh Tộc gần như không còn , chỉ còn dư lại toàn người già, phụ nữ và trẻ em. Nhất là Ám Không đã thề , trong thời gian hắn còn sống , Ám Linh Tộc không thể rời khỏi Ám Linh Mật Cảnh, với tu vi của Ám Không, ít nhất có thể sống thêm được mấy trăm năm , cũng mang ý nghĩa Ám Linh Tộc mấy trăm năm không thể đi ra ngoài .
Dù đi loanh quanh khu vực gần đó cũng không được , chỉ có thể ở trong Ám Linh Mật Cảnh. Việc này vừa có nghĩa là một loại bế quan , vừa mang nghĩa suy ngẫm cho tỉnh lại.
Tất cả, chỉ chờ xem Nguyệt Phi có đáp ứng hay không mà thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất