Chương 136: Bão tố dâng lên
Lời nói của Ám Không, khiến cho tất cả mọi người rơi vào trầm tư . Số Ám Linh Tộc còn dư lại, gần như chỉ toàn người già, phụ nữ và trẻ em , không còn mấy đệ tử tinh anh . Giết chết người già, phụ nữ và trẻ em , không phải là việc làm của một Viễn Cổ tộc.
Đương nhiên , việc làm so với việc giết người già, phụ nữ và trẻ em còn tuyệt tình hơn, chính là biến bọn họ thành người hầu ! Vì thế , Ám Linh Tộc đã nhốt người già, phụ nữ và trẻ em của Nguyệt Linh Tộc lại, không giết sạch hết bọn họ .
Nếu Nguyệt Linh Tộc muốn diệt trừ hết toàn bộ Ám Linh Tộc, cũng sẽ mang đến tổn thất nặng nề. Muốn đạt được điều này, cần phải trải qua một trận chiến đấu , có lẽ cuối cùng bọn họ sẽ thắng lợi , nhưng sẽ có không ít tộc nhân chết đi .
Giờ đây, lời mà Ám Không nói ra, đưa đại bộ phận tài nguyên của Ám Linh Tộc ra cho bọn họ , gọi là đền bù tổn thất. Tài nguyên này đơn giản chính là vô số đan dược , vô số các loại linh thảo, có thể nói là hàng tích trữ của Ám Linh Tộc nhiều năm qua, coi như đã bị rút một lượng máu siêu cấp lớn, không mất vài trăm năm , cũng khó hồi phục lại được.
Ngoài ra Ám Không còn muốn tự đóng cửa cấm túc , không bao giờ tham dự chiến tranh giữa các Viễn Cổ tộc nữa, cũng không tham gia các sự việc của Viễn Cổ tộc, từ giờ về sau sẽ biến mất khỏi tầm mắt của mọi người .
Yên lặng trong chốc lát , Nguyệt Phi mới lên tiếng:
-Điều này có thể, nhưng lão này phu cũng muốn thêm một điều kiện nữa !
Ám Không nhướn lông mày, nói:
-Điều kiện gì ?
-Tên Ám Thiên Vân này , ngươi phải tự tay phế bỏ hắn , hắn được phép sống, nhưng trọn đời không thể tu luyện ! Cũng trọn đời không thể rời khỏi Ám Linh Tộc nửa bước ! Nếu hắn vi phạm, giết chết không tha !
Nguyệt Phi nặng nề gằn từng chữ mà nói.
Những người còn lại trong Ám Linh Tộc hắn có thể không truy cứu , nhưng còn tên Ám Thiên Vân giống như đã trở thành ngu ngốc này, hắn chắc chắn phải truy cứu ! Xem ra Ám Không muốn bảo vệ mạng sống của Ám Thiên Vân, giữ mạng sống thì có thể , nhưng quyết không thể cứ như vậy mà trở về . Càng phải chắc chắn rằng Ám Không sẽ không để cho hắn bước nửa bước ra khỏi Ám Linh Tộc , cho dù Ám Không chết, cũng không thể.
Sai lầm mà Ám Thiên Vân đã phạm vào, quả thực trời đất cũng không thể dung tha , chết cũng không có gì đáng tiếc, nhưng nếu Ám Không đã muốn bảo vệ mạng sống của Ám Thiên Vân, ít nhất cũng phải thể hiện chút thành ý, không phải chỉ mới đền bù tổn thất ít đồ , đã có thể tha thứ .
Nếu như Ám Không không đáp ứng , nhóm người Nguyệt Phi không ngại mạnh mẽ cướp lấy mạng sống của Ám Thiên Vân! Không thể không nói , yêu cầu này vô cùng tàn nhẫn , khiến Thái Thượng trưởng lão cùng tộc tự mình phế bỏ Tộc trưởng , đây là chuyện tàn nhẫn cỡ nào. Nhưng là, đây là bắt buộc ! Muốn trách , cũng chỉ có thể trách Ám Thiên Vân đã thất bại , nếu như hắn thành công phá hủy Nguyệt Linh Tộc , thắng làm vua, thua làm giặc .
Ám Không thở dài thật sâu nói:
-Hết thảy mọi tội nghiệt, cũng đã đến thời điểm nên ngừng rồi, chỉ là lão phu không nghĩ tới , loại chuyện này sẽ xảy ra trong tộc của ta.
]
Trong lúc nói chuyện , hắn phất tay bao phủ Ám Thiên Vân , lực lượng mạnh mẽ khiến cho Ám Thiên Vân run rẩy cả người, sau một lát , linh lực trong thân thể Ám Thiên Vân bắt đầu tán loạn , mạch máu quanh thân nứt vỡ , chỉ trong chốc lát toàn thân hắn đã đầy máu .
Hành động của Ám Không cũng vô cùng triệt để , đánh gãy hết kinh mạch tu luyện toàn thân của Ám Thiên Vân, cũng phế bỏ toàn bộ tu vị. Có thể nói giờ đây Ám Thiên Vân đã trở thành một phế vật rồi, cho dù sau này hắn có thể dựa vào đan dược gì đó để tu luyện , cũng trọn đời không thể ra khỏi Ám Linh Tộc . Nếu như bị Nguyệt Linh Tộc phát hiện , hắn chắc chắn phải chết !
-Ta làm như vậy được chưa ?
Ám Không kéo lấy Ám Thiên Vân , chỉ là không ngừng thở dài , cũng không trách cứ Nguyệt Linh Tộc cái gì .
-Được rồi , chỉ là có một điều chúng ta vẫn không rõ lắm, người đàn ông thần bí giao dịch cùng hắn kia, hắn có thân phận gì ? Ngươi có biết không ?
Nguyệt Phi thấy Ám Không đã tỏ rõ thành ý, cũng không bám riết hắn không tha nữa , cuối cùng cũng có một kết thúc sau chuyện này , chỉ là luôn có một điểm hắn không hiểu. Xét đến cùng , vẫn luôn là người đàn ông thần bí Phương tiên sinh kia. Lúc nhóm người Nguyệt Phi rà soát ký ức của Ám Thiên Vân, cũng không tìm được chút tin tức hữu dụng nào của Phương tiên sinh cả, chỉ biết một chút bên ngoài , còn thân phận thật sự của hắn, hoặc là diện mạo , đến cả Ám Thiên Vân cũng không rõ ràng lắm !
Ám Không lắc đầu nói:
-Điều này lão phu cũng không rõ ràng lắm, sau khi ta biết được tin tức, mới nhanh chóng chạy tới . Nhưng có một việc mà lão phu biết rõ . Chính là việc cướp đoạt Linh chi tâm ở trong tộc các ngươi, trong tộc khác cũng có phát sinh . Lão phu rời khỏi Ám Linh Tộc lần này, chính là vì đi giúp Mộc Linh Tộc , Mộc Linh Tộc đã bị các Viễn Cổ tộc khác tấn công, để đoạt được Mộc Linh chi tâm tới tay, có thể nói ngoại trừ những Viễn Cổ tộc mạnh mẽ nằm trong hội nghị Viễn Cổ, các Viễn Cổ tộc phân tán khác đều hỗn loạn vô cùng.
-Sau khi giúp Mộc Linh Tộc xong , lão phu nhanh chóng trở về , ai mà biết được ở đây đã hỗn loạn như vậy . Nghe trong tộc nói , Ám Thiên Vân đã dẫn các tộc nhân đi đánh Nguyệt Linh Tộc , hơn nữa còn có một người thần bí đi cùng, lão phu bèn nhanh chóng chạy tới. Không nghĩ tới hết thảy đã quá muộn , hai tộc chúng ta đều rơi vào bên trong cái bẫy này, tự tay dâng đến miệng của kẻ địch.
Ám Không thở dài , tựa hồ đã già đi vài tuổi . Nhìn hắn không giống như đang nói dối, có lẽ hắn không có ý định nói dối, chỉ cần điều tra một chút , sẽ biết rõ điều hắn nói là thật hay giả.
Nghe xong Ám Không nói, mọi người đều hết sức kinh hãi . Bọn họ không hề để ý các tin tức bên ngoài, nên không rõ lắm tình hình của các Viễn Cổ tộc khác. Vừa nghe Ám Không nói, những Viễn Cổ tộc khác đều xảy ra loại chuyện này ? Nói cách khác, chiến tranh giữa các Viễn Cổ tộc cũng không phải chỉ có bọn họ .
-Hóa ra là có mục đích, còn có cả tổ chức. Khó trách sẽ đưa ra hứa hẹn như thế, làm cho Ám Thiên Vân này động tâm.
Nguyệt Phi gật đầu , rồi lại lắc đầu .
Trong trí nhớ của Ám Thiên Vân, đơn giản là tên Phương tiên sinh đưa ra lời hứa hẹn , đồng thời Phương tiên sinh kia cũng phô bày không ít chỗ tốt , cùng cung cấp không ít võ kỹ thần bí, khiến cho Ám Thiên Vân động tâm không thôi. Không có ngon ngọt , sao sẽ khiến cho Ám Thiên Vân động tâm đây ?
Phương tiên sinh với đủ loại năng lực thần bí trên người, còn chưa đủ để cho Ám Thiên Vân động tâm sao ? Nếu như không phải ba vị Thái Thượng trưởng lão cùng liên thủ đối phó tên Phương tiên sinh kia, có khi giờ hắn đã chạy mất hút rồi .
Lúc trước khi đối phó Nguyệt Hồn, tên Phương tiên sinh hoàn toàn không dùng hết toàn lực. Từ đủ loại dấu hiệu suy ra , Phương tiên sinh muốn làm cho bọn họ lưỡng bại câu thương!
Chớ nhìn ba vị Thái Thượng trưởng lão của bọn họ có thực lực mạnh mẽ, nếu nhìn từ chỉnh thể để xem , Nguyệt Linh Tộc bọn họ kỳ thật chính là một Viễn Cổ tộc đã xuống dốc. Ám Linh Tộc cũng như vậy, đã chân chính trở thành "Viễn Cổ tộc’ cũng không phải là Viễn Cổ tộc huy hoàng năm đó !
-Chỉ có thể nói rằng lão phu vô ý, Ám Thiên Vân đúng là đã bị mê hoặc. Không biết Ám Linh chi tâm của tộc ta, có phải là mục tiêu của người kia không ? Đến cuối cùng , chẳng phải chúng ta đã tự dâng lên miệng kẻ địch ? Đối với việc này , lão phu hối hận không thôi , lúc xuất hiện chuyện này xảy ra trong tộc thì không kịp phản ứng, đã quá trễ, đã quá muộn rồi.
Nguyệt Linh Tộc bị đánh lén , Ám Linh Tộc cũng bị tính kế, hoàn hoàn đan xen . Ám Không nói Ám Thiên Vân bị mê hoặc , kỳ thật chỉ có thể nói Ám Thiên Vân có dã tâm lớn , muốn mượn tên Phương tiên sinh kia để tăng lên thực lực của Ám Linh Tộc, tái hiện lại huy hoàng của năm đó .
Vốn hai tộc sẽ đều lưỡng bại câu thương, xác thực mà nói Nguyệt Linh Tộc sẽ bị diệt , còn Ám Linh Tộc tổn thất rất lớn. Cũng may xuất hiện Ngô Hiên là một nhân tố bất ngờ , cải biến hết thảy kế hoạch đã được định sẵn .
-Mảnh Đại lục này đã không còn yên lặng nữa rồi, những kẻ đứng đầu Đại lục sắp thay đổi rồi , không biết là tông môn thần bí nào gây ra, từng tên đều cực kỳ quỷ dị , thực lực cũng rất mạnh. Ba vị trưởng lão , lão phu không nói thêm nữa, từ nay về sau Ám Linh Tộc đóng cửa mấy trăm năm , hy vọng có thể tránh được một kiếp này.
Trong lời nói của Ám Không có vài phần buồn bã , hắn đã không còn lời nào để nói, đỡ lấy Ám Thiên Vân đã hôn mê, quay người rời đi , để cho mọi người một bóng lưng đơn bạc.
Dù cho Ám Linh Tộc thắng lợi sau cùng, kết quả cuối cùng đợi bọn họ , cũng không rõ lắm là cái gì . Đúng như điều Ám Không từng nói, những kẻ đứng đầu Đại lục này sắp thay đổi rồi , khối này Đại lục này sẽ không bao giờ bình tĩnh nữa, bão tố bắt đầu dâng lên !
Và lí do tại sao phải sưu tập những Linh chi tâm này ?