Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 141: Quyết định

Chương 141: Quyết định





Quả nhiên không tệ, sinh cơ trong thân thể khôi phục không ít! Hoàn toàn kích phát sinh mệnh lực nồng đậm và tiềm lực của hoa Ánh Trăng, ta quả nhiên không có nhìn lầm người!

Nguyệt Bàn sau khi hấp thu xong tỉnh lại, cười to vài tiếng, trên đầu tóc trắng tựa như biến trở thành màu đen một tí, nhưng nét già nua trên mặt vẫn không có biến mất. Mặc dù Ngô Hiên chế tạo ra đan dược giúp sinh mệnh lực cường thịnh trở lại, nhưng cũng không đạt đến hiệu quả phản lão hoàn đồng. Muốn chính thức phản lão hoàn đồng, chỉ có Nghịch Thiên Cải Mệnh, đột phá đến tu vi càng mạnh hơn nữa mới có hiệu quả như vậy.
Các trưởng lão còn lại cũng rất nhanh khôi phục lại. Mặt trái hiệu quả do linh hồn giam cầm mang đến lập tức bị quét sạch sẽ, khí thế trên người họ đã có không ít biến hóa, cả người đều lấy lại tinh thần không ít.
Sau một lát, ánh sáng trên người Nguyệt Hinh Nhi dần dần ảm đạm xuống, nàng bắt đầu khôi phục trạng thái ban đầu. Nguyệt Hinh Nhi chậm rãi mở to mắt, hai luồng thần quang từ trong mắt phóng ra, hiện lên trước mắt mọi người một đôi mắt thanh tịnh như nước.
Vừa mới mở to mắt, Nguyệt Hinh Nhi lập tức gọi Nguyệt Linh chi tâm từ trong cơ thể ra ngoài. Một quả cầu tản ra bạch quang nhàn nhạt phiêu phù trong tay nàng, ánh sáng nhu hòa khuếch tán ra bốn phía. Ánh trăng không ngừng bị hút vào trong đó khiến cho nó càng thêm chói mắt.
Dưới đài, Nguyệt Linh tộc nhân đều lộ ra ánh mắt sùng kính. Bọn họ cảm nhận thấy bản thân như được ánh sáng phát ra từ Nguyệt Linh chi tâm gột rửa khắp toàn thân.
Ngô Hiên cũng nhận ra khí tức lúc trước Nguyệt Hinh Nhi phát ra, nguyên lai là từ Nguyệt Linh chi tâm phát ra. Khó trách hắn cảm thấy nhu hòa như vậy, kỳ lạ như vậy.
Nguyệt Linh chi tâm giống như một mặt trăng trên mặt đất, tỏa ánh sáng nhu hòa, sáng tỏ như ánh trăng. Cũng dễ hiểu vì sao Nguyệt Linh chi tâm có thể được Nguyệt Linh tộc thờ phụng như chí bảo rồi. Trừ biểu hiện như vừa rồi, chắc chắn nó còn có những công hiệu khác nữa.
Tất cả đều đã được giải quyết. Nếu chỉ dùng hoa Ánh Trăng, thân thể lão phu khó có thể khôi phục được nhanh như vậy... Không thể không nói, hiệu quả này thật sự là rất tốt, so với đan dược trước kia chế tạo từ hoa Ánh Trăng còn tốt hơn nhiều!

Nguyệt Thêm ăn xong Trăng Bạc không khỏi cảm thán một câu. Đây quả thật đã vượt xa đan dược được chế tác từ hoa Ánh Trăng.


Hoa Ánh Trăng mặc dù rất thưa thớt, nhưng cũng không phải là không có. Có thể nói, gần như tất cả Nguyệt Linh tộc nhân đều đã từng phục dụng đan dược chế tác từ hoa Ánh Trăng, hay còn được gọi là Nguyệt Linh đan. Thứ này mang đến hiệu quả đối với Nguyệt Linh tộc rất tốt. Người trẻ tuổi chưa hoàn toàn Trúc Cơ mà phục dụng có thể gia tăng tu vi rõ rệt. Không những có thể hấp thu linh lực nhanh hơn, mà còn giúp họ có thể hấp thu càng nhiều ánh trăng hơn.
Người có tu vi mạnh mẽ cũng có thể gia tăng tu vi thêm một bước nữa. Có thể nói, hoa Ánh Trăng có bao nhiêu bọn họ muốn bấy nhiêu. Đây quả thực được xưng là vật đại bổ rồi.
Ta quả nhiên không nhìn lầm người. Trình độ luyện đan của Ngô tiểu hữu đã vượt quá dự liệu của chúng ta, quả không hổ là đệ tử Đan Vương ah! Đây thật sự là lựa chọn chính xác. - Nguyệt Bàn lại nhịn không được khen ngợi Ngô Hiên một câu, càng nhìn Ngô Hiên càng thấy thuận mắt.

Không thể không nói, chiêu thức Ngô Hiên bày ra đã làm cho cả Nguyệt Linh tộc nhân đều thay đổi cách nhìn. Chỉ có một bộ phận người từng nhìn thấy Ngô Hiên luyện đan, hơn nữa họ đều là những người sống sót sau cuộc bao vậy. Phần lớn Nguyệt Linh tộc nhân đều chưa từng được chứng kiến.
Hôm nay được nhìn thấy bản lĩnh thật của Ngô Hiên, ngoài sợ hãi thán phục, bọn họ càng có thiện cảm với Ngô Hiên rồi. Đặc biệt là bội phục trình độ luyện đan của Ngô Hiên. Dù sao bản lĩnh của Luyện Đan Sư càng được người tôn kính hơn xa so với tu vi cao.
Trong khi mọi người đang trầm trồ tán thưởng Ngô Hiên, hắn cũng đồng thời đưa ánh mắt về hướng Nguyệt Bàn. Ánh mắt có chút kinh ngạc và nụ cười hài lòng của Nguyệt Bàn đều nằm trong dự đoán của hắn.
Không bằng như vậy đi, không biết Ngô tiểu hữu có thể hỗ trợ chúng ta luyện chế hai đóa hoa Ánh Trăng còn lại hay không? - Nguyệt Bàn lần nữa đề nghị nói.

Dùng hoa Ánh Trăng để luyện chế đan dược phẩm cấp cao là nghĩ của Luyện Đan Sư bình thường. Đối với Luyện Đan Sư của Nguyệt Linh tộc mà nói, đó quả thực là một loại lãng phí.
Vì thế, khi nhìn thấy Ngô Hiên luyện chế tốt như vậy, dứt khoát để hắn một lần luyện chế xong. Dù sao năng lực của Ngô Hiên đã được tất cả mọi người tán thành, để cho hắn luyện chế phần còn lại cũng là một chuyện tốt.
Ngô Hiên không cảm thấy có vấn đề gì, vì vậy gật đáp ứng:
Không có vấn đề.

Chế tác lần nữa dĩ nhiên càng thêm nhẹ nhõm. Hoặc là nói, hắn vốn chưa từng cảm thấy khó khăn gì. Một mẻ bánh Trung thu mới được ra lò. Vẫn là mười chiếc giống y như đúc mười chiếc ban đầu, vẻ ngoài không có khác biệt.
Tại đây, mượn cơ hội tụ tập lần này, ta có mấy chuyện muốn nói với đồng tộc...

Nguyệt Bàn thừa dịp các tộc nhân đều tập trung ở đây, công bố toàn bộ nội dung cuộc họp trong Trưởng lão điện lúc trước. Cơ bản không có gì khác biệt, trong đó, lúc nói đến mở ra Nguyệt Linh mạch lại cho Ngô Hiên tiến vào, lập tức để không khí nhấc lên sóng to gió lớn.
Để cho người ngoài tộc tiến vào Nguyệt Linh mạch, đây là lần đầu tiên từ trước tới nay! Nhưng chắc chắn mọi người đều biết rõ năng lực của Ngô Hiên tiểu hữu. Nguy cơ lần này của tộc ta cũng có sự giúp sức của hắn, hơn nữa còn hỗ trợ chúng ta rất nhiều lần, gần như đem cả tính mạng ra giúp chúng ta. Hôm nay, Ngô Hiên tiểu hữu lại trợ giúp luyện chế hoa Ánh Trăng. Cống hiến của hắn đã không thua bất kỳ một vị trưởng lão nào của tộc ta! Ân tình này, mấy trưởng lão chúng ta suy đi tính lại, chỉ có thể thông qua phương pháp xử lý trực tiếp nhất này để đền bù tổn thất cho hắn! - Nguyệt Bàn đứng trên đài cao, nói ra từng câu từng chữ. Phía dưới vốn còn thanh âm ầm ĩ cũng dần dần yên tĩnh xuống.

Ngô Hiên lập tức tỉnh ngộ. Nguyệt Bàn để cho mình chế tác hoa Ánh Trăng không chỉ với mục đích giúp bọn họ luyện chế đan dược, mà còn vì để hắn biểu hiện ra năng lực của bản thân trước mặt người của Nguyệt Linh tộc, để hắn nhận được sự tin phục của mọi người!
Từ đó giúp hắn càng dễ dàng được chấp nhận tiến vào Nguyệt Linh mạch hơn. Nguyệt Linh mạch đến tột cùng là cái gì hắn không rõ ràng lắm, nhưng từ nhìn biểu lộ của người trong Nguyệt Linh tộc ở nơi đây, hắn chắc chắn đây là địa phương cực kỳ trọng yếu, hơn nữa người đó còn cần phải có cống hiến thật lớn đối với Nguyệt Linh tộc mới có thể đi vào!
Nhờ có Nguyệt Bàn thuyết phục, Nguyệt Linh tộc cũng dần dần đồng ý đề nghị này. Đây là trong lịch sử Nguyệt Linh tộc từ trước đến nay, lần thứ nhất mở ra Nguyệt Linh mạch cho người ngoại tộc!
Nguyệt Hinh Nhi đứng ở một bên, trong lòng cũng rất không bình tĩnh. Thời khắc Nguyệt Bàn tuyên bố nàng trở thành Tộc Trưởng kế nhiệm, nội tâm của nàng sớm đã không bình tĩnh. Nhất là tuyên bố trước mặt tất cả tộc nhân đã làm cho mặt mũi nàng tràn đầy ửng hồng, vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn.
Mặc dù chưa phải lập tức kế nhiệm nhưng đã làm cho nàng khẩn trương không thôi rồi. Dù sao nàng còn trẻ, cần được các trưởng lão phụ trợ bồi dưỡng thêm. Chờ đến khi Nguyệt Linh tộc dần dần khôi phục, đó chính là lúc Nguyệt Hinh Nhi chính thức tiền nhiệm.
Tuy nhiên, tộc nhân cũng không hề phản đối quyết định để nàng kế thừa vị trí Tộc Trưởng này, thậm chí còn nhiệt tình ủng hộ. Điều này để cho Ngô Hiên lần đầu tiên nhận ra Nguyệt Hinh Nhi tại Nguyệt Linh tộc rất được mọi người yêu quý và ủng hộ.
Tựa như cảm nhận được ánh mắt của Ngô Hiên, Nguyệt Hinh Nhi không có ý tứ cúi đầu, chợt lại là ngẩng đầu lên, nói:
Hiên ca ca, chắc hẳn ngươi vẫn chưa biết gì về Nguyệt Linh mạch nhiều lắm a! Thật ra, Nguyệt Linh mạch chính là linh mạch cơ bản nhất của Nguyệt Linh tộc, cũng chính là sâu dưới đất nơi chúng ta đang đứng.

Ngô Hiên nhịn không được cúi đầu nhìn xuống mặt đất. Thật không hổ là mạch, hay vẫn là lòng đất mạch đấy.
Lúc này, ánh mắt của Nguyệt Bàn và mọi người đã chuyển đến trên người Ngô Hiên, vì vậy Nguyệt Hinh Nhi không dám tiếp tục kề tai nói nhỏ với Ngô Hiên rồi.
Nếu tất cả mọi người đã đồng ý, như vậy việc này không nên chậm trễ nữa. Không biết hiện tại chúng ta có thể đưa Ngô tiểu hữu tiến vào Nguyệt Linh mạch được không? - Nguyệt Bàn hỏi.

Đây là muốn giải quyết tất cả mọi việc trong một ngày mà. Khó trách cần tu dưỡng vài tuần, hết thảy đều để hôm nay có thể giải quyết hết thảy trong một ngày!
Đương nhiên có thể, đó là vinh hạnh của ta. - Ngô Hiên con mắt sáng ngời. Thù lao này hắn chắc chắn sẽ không cự tuyệt. Có thể có cơ hội tăng lên thực lực của mình, hắn chắc chắn sẽ không buông tha.

Theo chuyện này đến xem, hắn hiểu sự tình lần này quả thực không đơn giản rồi. Hắn có được Phần thế Hồng Liên, còn có được cả Hỏa Linh chi tâm. Nếu không có thực lực, như vậy chờ đợi hắn ở tương lai đúng là tử vong! Lần này Ám Linh Tộc cùng Nguyệt Linh tộc chính là minh chứng tốt nhất.
Hơn nữa, hắn cũng rất muốn biết một chút về Nguyệt Linh mạch này đến tột cùng là dạng gì đấy.
Như vậy hãy tiến về trước Nguyệt Linh miếu a.

Nguyệt Linh mạch nằm dưới Nguyệt Linh miếu xuống, điểm ấy Ngô Hiên cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào. Càng là địa phương quan trọng thì càng có nhiều cường giả đến thủ hộ, cũng cần thành lũy kiên cố. Nguyệt Linh miếu không thể nghi ngờ là chỗ tốt nhất, lại có ba vị Thái Thượng trưởng lão trấn thủ. Chỉ cần không phải là cường giả rất mạnh, sẽ không thể tấn công vào được.
Tuy nhiên nếu thật sự còn mạnh hơn so với ba vị Thái Thượng trưởng lão này, vậy thì căn bản người đó chẳng có lý do gì để tiến vào a.
Cái này Nguyệt Linh mạch chính là linh mạch được hình thành từ thiên địa linh khí, bên trong linh lực rất nồng đậm. Quan trọng nhất là nó còn có hiệu quả tăng lên cảnh giới linh hồn. Vì thế, nơi đó là thiên đường tu luyện trong tộc ta. Tất cả tộc nhân tu luyện dưới đó đều đạt được sự tiến bộ rất lớn, để cho tu vi của chúng ta tăng lên rất nhanh. - Nguyệt Hinh Nhi đi theo Ngô Hiên cùng nhau tới Nguyệt Linh mạch. Trên đường, lúc nói về Nguyệt Linh mạch này, hai mắt nàng đều sáng lên. Nơi này đối với các nàng mà nói chính là một Thánh Địa.

Tăng lên cảnh giới linh hồn...


Ngô Hiên đối với cảnh giới linh hồn này vẫn luôn mơ mơ màng màng, cho dù là vượt qua Luyện Linh kỳ cũng không có cảm giác gì quá lớn. Nhớ tới tăng lên cảnh giới linh hồn lại làm cho hắn nhớ tới Huyễn Linh rừng rậm. Không biết Nguyệt Linh mạch cùng Huyễn Linh rừng rậm kia có cái gì khác nhau.
Bỗng nhiên, sự hưng phấn trong hai mắt Nguyệt Hinh Nhi nhanh chóng ảm đạm xuống. Nàng cảm thán nói:
Tuy nhiên, mấy năm gần đây, linh lực đã có dấu hiệu trở nên ngày càng mỏng manh, cũng không biết là nguyên nhân gì. Vì thế, Nguyệt Linh mạch đã phải hạn chế số lượng. Những người không có lao lớn quá công sẽ không thể đi xuống.

Nghe thế, Ngô Hiên lập tức sững sờ. Xem ra Nguyệt Linh tộc cực tốc suy yếu cũng là có nguyên nhân đấy. Chỗ dựa lớn nhất lại dần dần trở nên yếu đi, vì thế đã làm cho chỉnh thể bên trên yếu đi không ít.
Cũng khó trách lúc Ngô Hiên muốn vào đi, Nguyệt Linh tộc nhân đều tỏ ra kích động. Mỗi lần có người tiến vào sẽ khiến cho linh lực bên trong mỏng đi một phần, hoàn toàn là thuộc về ăn một miếng sẽ mất một miếng.
Bọn hắn lại lần nữa đi vào Nguyệt Linh miếu. Chỉ có người trọng yếu mới được đi vào, vì vậy ngoài các trưởng lão, chỉ có Nguyệt Hinh Nhi cùng Ngô Hiên tiến vào rồi.
Vừa đi vào Nguyệt Linh miếu lúcNgô Hiên lập tức cảm nhận được linh lực ở trong này so với bên ngoài nồng đậm hơn rất nhiều. Hắn rất nhanh liên tưởng đến Nguyệt Linh mạch. Nguyệt Linh miếu với tư cách cầu nối giữa hai khu vực, có thể có linh lực nồng đậm bực này cũng không phải là không được.
Ngô Hiên nhìn quanh bốn phía Nguyệt Linh miếu một vòng. Không nghĩ tới bên ngoài nhìn có vẻ bình thường, nhưng bên trong lại bày biện vô cùng xa hoa, trang trí cực kỳ hoa lệ. Tại trên vách tường trong miếu còn được khắc lấy các lọa họa tiết kỳ lạ không biết tên, để cho Ngô Hiên cảm giác được trong đó ẩn chứa một ít thứ không đơn giản.
Thử cảm thụ một chút, hắn phát hiện những hình này có cảm giác giống như cấm chế!
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn chấn kinh rồi! Thứ bọn họ vẽ rậm rạp chằng chịt trên vách tường lại đều là cấm chế? Ngô Hiên quay đầu, nhìn lên cửa lớn phía sau lưng. Hắn phát hiện phía trên cánh cửa cũng được khắc lấy rất nhiều cấm chế như vậy. Dùng nhiều cấm chế đến vậy, dù có muốn phá hư cũng khó khăn.
Phía trước chính là cửa vào Nguyệt Linh mạch rồi. - Nguyệt Hinh Nhi nhắc nhở một câu.

Ngô Hiên quay đầu lại nhìn xem. Phía trước lại là một cánh cửa lớn, trên bề mặt cửa vậy mà lại không có bất lỳ nửa điểm cấm chế được khắc ở trên. Chẳng lẽ là bởi vì có người trấn thủ nên không cần thiết khắc cấm chế ở đó?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất