Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 140: Cởi bỏ

Chương 140: Cởi bỏ
Mười cái bánh Trung thu đều tỏa ra ánh sáng màu bạc. Đặc biệt, hào quang của hoa Ánh Trăng hoàn toàn được giữ lại ở phía trên, so với vỏ bánh Trung thu màu trắng kia càng thêm thu hút sự chú ý của người khác.
Một lát sau, khi mọi người vẫn chưa khôi phục lại tinh thần từ trong kinh ngạc, chữ “Nguyệt” ở trung tâm bánh Trung thu cũng bắt đầu phát sáng lên! Trong đêm đen như mực, chữ “Nguyệt” từ mười chiếc bánh Trung thu chiếu rọi ra càng làm cho người khác dễ chú ý đến.
Rõ ràng là chữ “Nguyệt” này chính là được tạo thành từ cọng hoa Ánh Trăng. túc hoa Ánh Trăng sau khi hấp thu ánh trăng sung túc tựa như đã có được bản thân thần thái. Lúc này, mười chiếc bánh Trung thu đã không còn là một món điểm tâm đơn thuần nữa mà chính là những tác phẩm nghệ thuật.
Dưới ánh trăng sáng bàng bạc, nương theo hương thơm nồng đậm phiêu đãng, quả thật chính tình là sắc hương đều đủ. Chỉ có điều không biết hương vị như thế nào thôi!
Món điểm tâm... Đan dược này ta đã hoàn thành, tên là Trăng Bạc!

Ngô Hiên cảm thấy vô cùng thỏa mãn với món điểm tâm do chính tay mình chế tác này. Trình tự làm việc cũng không phức tạp, lại hoàn toàn đạt được tiêu chuẩn cao nhất!
Tiêu chuẩn ở đây chính là dựa vào mức độ sinh mệnh lực nồng đậm đến đánh giá. Về hương vị cùng mùi thơm, trong lòng của hắn sớm đã có đánh giá đại khái, nhưng sinh mệnh lực lại không biết ở mức độ nào. Xem ra, hôm nay hắn chế biến món điểm tâm này thành công rồi. Phối hợp với hoa Ánh Trăng hoàn toàn kích phát ra được tiềm lực vô cùng.
Điều đặc biệt làm người ta giật mình nhất vẫn là hoa Ánh Trăng này có thể hấp thu ánh trăng, do đó tỏa ra ánh sáng càng thêm rực rỡ. Cũng chỉ có trên thế giới này mới có thể làm ra loại vật này. Bên trong đỉnh lô nướng mấy phút đồng hồ vẫn không bị héo rũ cũng không bị hòa tan cũng chỉ có ở thế giới này mới có.
Ngô Hiên đã từng muốn trang trí món ăn như vậy, nhưng chỉ có thể thực hiện sau khi đã chế tác hoàn tất, sau đó đặt lên mới có thể có hiệu quả tốt như vậy rồi. Nếu không, bất kể là dùng tài liệu gì sớm muộn cũng sẽ ở trong lò nướng tiêu tan đi à nha.
Hoa Ánh Trăng cũng không dễ bị hòa tan như vậy. Với khả năng khống hỏa hoàn mỹ của hắn, không chỉ có thể giúp cho vị ngọt thấm dần vào từng cọng này hoa hành mà còn có thể gia tăng hương thơm cho bánh Trung thu. Nếu sau khi chế tác hoàn tất mới trang trí lên hoa Ánh Trăng, vậy thì hoàn toàn đã mất đi ý nghĩa.
Dù sao bề ngoài nhìn giống như làm điểm tâm, nhưng thực ra lại là luyện đan. Nếu không thể hoàn toàn dung hợp các loại tài liệu, vậy chính là một tác phẩm thất bại rồi. Dù hương vị có thơm ngon vẫn là thất bại đấy.
Cũng may hắn làm được, hoàn mỹ dung hợp. Cũng hoàn mỹ kích phát sinh mệnh lực ẩn chứa trong hoa Ánh Trăng. Phải nói rằng hoa Ánh Trăng này tương đối đặc biệt, vừa có thể trở thành thuốc dẫn luyện chế đan dược Lục, Thất phẩm, lại cũng có thể dùng để chế biến bình thường. Vì thế, Ngô Hiên cũng không tiêu hao quá nhiều linh lực, dĩ nhiên chuyện này cũng liên quan một phần đến việc tu vi của hắn đã đột phá.
Đây là đan dược sao?

Mấy vị trưởng lão cũng nhịn không được sợ hãi than một tiếng, còn trên không trung khoa tay múa chân. Có đan dược lớn như vậy sao? Mỗi viên đều lớn như một nắm tay, thật sự là làm cho người ta quá giật mình rồi. Nếu thật sự có đan dược lớn như vậy, bọn họ sẽ phải chia ra thành mấy phần mới dám ăn, nếu không hiệu quả quá mãnh liệt, còn không làm người ăn bội thực mà chết.
Cái này... Có thể coi là đan dược a, mà cũng không hẳn. Dù sao hiệu quả đều như vậy, không có vấn đề gì lớn a. - Ngô Hiên không có ý tứ nở nụ cười. Nếu hắn nói với bọn họ đây là điểm tâm, chắc chắn sẽ không ai tin tưởng, chỉ có thể nói là đan dược.

Lúc này, ba Thái Thượng trưởng lão đã nhịn không được cầm một chiếc bánh lên quan sát, chòm râu đều có chút run rẩy, có vẻ như bọn họ đều muốn há mồm ra nhấm nháp rồi.
Sinh mệnh lực này thật sự là quá đậm đặc a, quả thực là đã có thể sánh ngang với sinh mệnh lực ẩn chứa trong đan dược Thất, Bát phẩm. Không… thậm chí còn cao hơn! Rõ ràng quá trình thực hiện không quá phức tạp nhưng lại có thể luyện chế ra đan dược kỳ lạ bực này, số lượng còn nhiều như vậy... Về phần hiệu quả đến tột cùng như thế nào, chúng ta phải nếm thử mới rõ ràng rồi.

Vẻ mặt Nguyệt Phi trở nên ngưng trọng nhìn chiếc bánh Trung thu, cao thấp đánh giá, tựa như muốn nhìn thấu bên trong xảy ra vấn đề gì.
Đúng vậy a, những thứ khác chưa nói đến, chỉ riêng số lượng này cũng đã nhiều lắm a. Mười cái nhiều như vậy, hơn nữa đều lớn như vậy... Nếu như để lão phu đến luyện chế, hai đóa hoa Ánh Trăng chỉ có thể luyện chế bốn năm khỏa đan dược a. Sinh mệnh lực sợ là cũng không thể nồng đậm như vậy, càng đừng đề cập đến số lượng.

Nguyệt Lương thân là Luyện Đan Sư, vậy mà đối với trình độ của Ngô Hiên cũng cảm thấy có chút không bằng .... Luyện chế đan dược cao cấp, hắn so với Ngô Hiên có thể lợi hại hơn, nhưng để có được sinh mệnh lực nồng đậm như vậy, e là có chút khó khăn rồi.
Khó trách Tộc Trưởng tôn sùng ngươi như thế! Không nói đến hiệu quả trong đó, chỉ riêng sinh mệnh lực này đích thật là hơn hẳn đại đa số người một bậc rồi.

Hiên ca ca, không phải ngươi chế tác điểm tâm sao... Cùng những món ăn trước kia không có gì khác nhau ah... Tuy nhiên bộ dáng nhìn rất đẹp. - Nguyệt Hinh Nhi ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nói một câu, sau đó trên mặt nàng tràn đầy ý cười.


Ngô Hiên cũng không có gì phản bác. Đây hoàn toàn chính xác là điểm tâm, điểm tâm này chỉ khoác lên mình cái tên đan dược mà thôi. Về phần người ta đến tột cùng nghi ngờ như thế nào, chỉ cần không nghi ngờ đến hai tay của mình là được rồi.
Số lượng này quả thực là không ít. Ba vị Thái Thượng trưởng lão có thể nhấm nháp xuống, sau đó phân chia cho những người khác ăn cũng được. - Ngô Hiên đề nghị một câu. Xem ánh mắt của bọn hắn đã là rất muốn đi nếm thử rồi. Dù sao ngoại trừ sinh mệnh lực nồng đậm còn có mùi thơm mê người mời gọi bọn hắn.

Cường giả tuy không còn quá chú trọng chuyện ăn uống, nhưng không có nghĩa là không ăn, cũng không có nghĩa là không muốn thỏa mãn khẩu vị.
Dường như bị Ngô Hiên nói trúng tâm tư của bọn hắn, ba vị Thái Thượng trưởng lão đỏ mặt. Không riêng gì ba người bọn họ, Nguyệt Linh tộc nhân còn lại đều muốn nếm thử một chút, mùi vị kia thật sự là quá thơm rồi.
Khục khục, đã như vậy, ba lão gia hỏa chúng ta trước tiên nếm thử đan dược này như thế nào.

Lúc này, Nguyệt Phi cầm lên một chiếc bánh Trung thu, chia làm ba miếng. Bên trong bánh được chia thành các tầng cách biệt, tổng cộng có bốn tầng, nhan sắc khác nhau, trông rất đẹp mắt. Trong đó, tầng ở giữa nhất tản mát ra bạch quang kỳ lạ. Không hề nghi ngờ, tầng này chính là cánh hoa Ánh Trăng rồi. Nghiền nát cánh hoa đảo thành mảnh vỡ có thể làm cho bản thân nhân bánh tản mát ra ánh hào quang kia.
Không nghĩ tới bên trong còn loại biến hóa này... Như vậy lão phu không khách khí. - Nguyệt Phi không chút do dự nhét miếng bánh Trung thu này vào trong miệng. Hai người còn lại cũng theo sát nhét vào trong miệng.

Sau một lát, sắc mặt ba vị Thái Thượng trưởng lão khẽ biến, nhưng đều giữ im lặng. Thẳng đến một hồi lâu về sau, Nguyệt Phi cả kinh nói:
Điều này thật sự là quá kinh người! Hoàn toàn kích phát ra toàn bộ hiệu quả của hoa Ánh Trăng, hiệu quả so với bình thường hấp thu ánh trăng còn mạnh hơn mấy lần!

Đúng vậy, rất kinh người! Tất cả tinh hoa cảu hoa Ánh Trăng đều được kích phát ra ngoài. Tuy nhiên, đây mới chỉ là một phần mà thôi… - Nguyệt Lương cũng cực kỳ rung động nói.


Trong lúc đó, Nguyệt Tiềm, một vị Thái Thượng trưởng lão khác vẫn giữ im lặng, trên người dần dần tản mát ra ánh sáng bạc. Linh khí xung quanh nhanh chóng bị hắn hút vào trong cơ thể, khiến cho ckhông khí xung quanh nhấc lên từng đợt chập trùng, nhưng rất nhanh ngừng lại.
Nguyệt Tiềm không nói gì, nhưng lại trực tiếp dùng hành động để chứng minh hiệu quả. Hoa Ánh Trăng này lại có hiệu quả với những cường giả như bọn họ!! Nói cách khác, chỉ cần là người của Nguyệt Linh tộc đều có hiệu quả.
Không tệ! - Nguyệt Tiềm mở miệng chỉ là hai chữ, ngữ khí rất nặng, thật là tích chữ như vàng.

Cả ba vị đại trưởng lão đều đã đồng ý, chứng tỏ thứ này quả thật là thập phần có hiệu quả đấy!
Cái này đối với Tộc Trưởng cũng rất hữu hiệu, có thể trị hết vết thương trên thân thể, cũng có thể giảm bớt tác dụng phụ của vũ kỹ. - Nguyệt Phi quay sang Nguyệt Bàn đề cử.

Ánh mắt Nguyệt Bàn lộ ra thần sắc kinh hỉ. Hắn không hề hoài nghi lời Nguyệt Phi nói. Vốn dĩ hoa Ánh Trăng có công hiệu thúc đẩy Nguyệt Linh tộc bọn hắn hấp thu năng lượng từ ánh trăng, mà hấp thu ánh trăng đem đến cho Nguyệt Linh tộc chỗ tốt không cần nói cũng biết.
Hiện tại các ngươi lập tức ăn đi a, thừa dịp hiện tại ánh trăng thập phần đầy đủ, một lần hành động đột phá giam cầm linh hồn này!

Nguyệt Hinh Nhi cùng mấy vị trưởng lão đều lấy phần bánh Trung thu thơm ngào ngạt của mình, nhao nhao mở ra đôi cánh chim tuyết trắng sau lưng. Đôi cánh vừa mở ra, ánh trăng chung quanh dần dần tập trung chiếu xuống, dần dần hòa tan vào bên trong cánh chim. Ở bề ngoài cánh chim còn tản mát ra nhàn nhạt bạch quang.
Nguyệt Hinh Nhi đang chuẩn bị ăn, bỗng quay sang liếc Ngô Hiên một cái, trong mắt lộ ra sự cảm kích. Sau đó nàng mới quay lại, cắn xuống một miếng nhỏ. Nuốt xuống một ngụm nhỏ này, nụ cười ngọt ngào dần dần dào dạt trên mặt.
Khi bọn hắn từng miếng từng miếng ăn Trăng Bạc, đôi cánh sau lưng lại càng sáng lên một phần. Nagy khi ăn hết chiếc bánh, trên cánh đã tản mát ra bạch quang cực kỳ chói mắt. Ánh trăng xung quanh như bị bóp méo, không ngừng bay về phía đôi cánh của hắn cánh.
Ánh trăng là vô cùng vô tận, là không thể nào tiêu hao hết đấy. Vì thế, mặc dù mấy người đang hấp thu một cách điên cuồng,nhưng ánh trăng cũng không hề có dấu hiệu hao hết sạch. Ngược lại càng hấp càng nhiều, đôi cánh càng ngày càng trắng.
Trên mặt Nguyệt Hinh Nhi cùng mấy vị trưởng lão bị linh hồn giam cầm đều lộ ra vẻ mặt thống khổ dưới ánh trăng hùng hồn. Điều này là bởi vì bọn họ đang không ngừng trùng kích linh hồn giam cầm rồi gây nên. Nếu ba vị Thái Thượng trưởng lão hợp lực lại cũng có thể cởi bỏ linh hồn giam cầm này.
Tuy nhiên, làm như vậy đối với bọn họ cũng không có chỗ tốt gì. Nếu đã vậy còn không bằng phục dụng hoa Ánh Trăng, đối với bọn họ đều có lợi, lại có thể bài trừ linh hồn giam cầm. Dù sao bị linh hồn giam cầm lâu như vậy, nhất định phải bổ sung năng lượng, đồng thời đối với linh hồn cũng có hiệu quả chữa thương rõ rệt.
Hết thảy đều là nước chảy thành sông. Sự kết hợp của sinh mệnh lực sung túc cùng ánh trăng tràn đầy đã dần dần bài trừ linh hồn giam cầm trong cơ thể. Một luồng khói đen rất nhạt từ trong cơ thể của bọn họ bị bài xuất ra ngoài, biến mất trên không trung. Nhưng bọn hắn cũng không dừng lại, vẫn không ngừng hấp thu ánh trăng, khí sắc cũng bắt đầu tốt hơn nhiều.
Duy chỉ có Nguyệt Hinh Nhi là đặc thù nhất, trên trán nàng tản mát ra ánh sáng nhu hòa, từng khe hở chậm rãi bị chấn động xuất hiện. Ngô Hiên còn ngạc nhiên nhìn xem, Nguyệt Hinh Nhi lại lần nữa phát sinh biến hóa. Vẻ ngoài của nàng cũng không thay đổi gì, thứ biến hóa chính là khí tức trên thân. Nàng trở lại với khí chất Vương giả vốn có, đôi cánh chim tuyết trắng sau lưng nàng dường như trở nên càng thêm lớn, càng thêm tuyết trắng.
Ngô Hiên lập tức hiểu ra, đó là do linh hồn giam cầm bị giải khai, linh hồn giam cầm trong cơ thể Nguyệt Hinh Nhi được cởi bỏ, vì vậy Nguyệt Linh chi tâm hoàn toàn phóng xuất ra. Tu vi bị đè nén thật lâu cũng hoàn toàn khôi phục. Khí tức biến hóa, e là có liên quan với Nguyệt Linh chi tâm.
Dưới mắt xem ra, cũng không có xuất hiện cái vấn đề lớn gì, chứng tỏ món điểm tâm này hoàn toàn thành công rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất