Chương 38: Tiến vào rừng rậm
Sáng sớm hôm sau, Ngô Hiên đang ngồi bỗng nghe thấy bên ngoài bắt đầu ầm ỹ. Không đợi hắn đứng dậy đi ra ngoài tìm hiểu huyện gì xảy ra, bên tai lập tức truyền đến tiếng gọi của Lục trưởng lão.
Tất cả mọi người tập hợp, chuẩn bị tiến vào Huyễn Linh rừng rậm!
Ngô Hiên nhanh chóng đi ra khỏi lều vải. Nhìn về phía trước, sương trắng trong Huyễn Linh rừng rậm càng thêm phai nhạt, đã hoàn toàn thấy rõ ràng hình dáng của khu rừng rậm này rồi. Mặt trời dần dần nhô lên làm sương mù trong Huyễn Linh rừng rậm càng lúc càng mờ nhạt, hoàn toàn lộ ra con đường tiến vào rừng rậm.
Chuẩn bị tiến vào! Tất cả mọi người mang đồ đạc của mình. - Lục trưởng lão nhắc nhở mọi người, nói.
Lúc này, quản lý Linh Dược các, Cửu trưởng lão đã đi tới, phân phát cho mỗi người bọn hắn một lọ đan dược, đồng thời nói:
Nơi này là một lọ Luyện Linh Đan, trong lúc tu luyện đồng thời sử dụng sẽ có trợ giúp rất lớn trong việc tăng lên tu vi.
Bất kể ở tại cấp độ nào đều có đan dược của cấp độ đó, đây là điều chác chắn. Dù sao từ xa xưa đã có tiền nhân vất vả nghiên cứu ra cách luyện chế, như vậy mới có thể vững vàng tăng lên tu vi. Vì tăng lên tu vi, tiền nhân đã tìm kiếm và nghĩ cách nghiên cứu chế tạo ra đan dược.
Luyện Linh Đan có hiệu quả giống như nước cường thân kiện thể, đều là Nhị phẩm đan dược, có thể không ngừng sử dụng để đề thăng tu vi. Tuy nhiên, hiệu quả của nó không rõ ràng như nước thuốc cường thân kiện thể. Bắt đầu từ luyện linh kỳ, tu vi sẽ ngày càng khó tăng lên, trừ phi có loại đan dược không tệ, còn phải có thiên phú cực cao, nếu không đừng nghĩ đến việc muốn tăng tu vi.
Vì thế, luyện linh kỳ mới thật sự là điểm bă đầu của người tu luyện.
Luyện Linh Đan có giá cả xa xỉ, nhưng vì bồi dưỡng đệ tử gia tộc, dù là Ngô gia hay là các gia tộc khác đều vét sạch gia sản rồi, chỉ cần dùng để tăng tu vi đều lấy ra. Dù sao hai mươi năm mới có thể tiến nhập Huyễn Linh rừng rậm một lần, nếu không nắm chắc cơ hội gia tăng tu vi này thì chỉ có thể chờ đợi hai mươi năm sau rồi.
Lúc phân phát đến Ngô Hiên lại không có phần của hắn. Lý do rất đơn giản, hắn mới là Luyện Thể kỳ, sử dụng Luyện Linh Đan quả thực không có hiệu quả, hoàn toàn là lãng phí!
Mặc dù không có Luyện Linh Đan, nhưng Cửu trưởng lão dĩ nhiên sẽ không để cho Ngô Hiên tay trắng mà đi. Hắn đã sớm tựu chuẩn bị không ít nước thuốc cường thân kiện thể cho Ngô Hiên rồi.
Ngô Hiên đành phải kiên trì nhận. Cái này với hắn mà nói căn bản vô dụng. Không phải là không muốn dùng, mà là vì hắn đã có nhiều nước thuốc cường thân kiện thể tốt hơn rồi.
Hắn biết rõ sẽ trải qua một tháng trong Huyễn Linh trong rừng rậm, vì thế buổi tối trước khi đi hắn đã đặc biệt làm mấy phần nước cường thân kiện thể, khoảng chừng trên trăm bình, tất cả đặt ở trong túi trữ vật. Có đống nước thuốc này cơ bản có thể vượt qua mùa đông. Cửu trưởng lão cho hắn những lọ này, hắn chỉ có thể nhận lấy nhưng không cần dùng đến rồi.
Sau khi phân phát hết đan dược cho tất cả mọi người, mặt trời đã đến đỉnh đầu. Một lát sau, có người bắt đầu di chuyển. Lục trưởng lão dẫn đầu đi lên phía trước, nói:
Đuổi theo bọn họ, đã có thể tiến vào! Bên trong có không ít yêu thú, không được đi lung tung!
Đội ngũ bá đạo nhất vẫn là những người đến từ hoàng tộc Đằng Long đế quốc, khoảng ba mươi người trực tiếp hảy vọt lên đi vào. Các tông môn khác mặc dù oán hận nhưng chỉ có thể giữ ở trong lòng, không thể nói ra ngoài miệng, nếu không chọc giận bọn hắn, làm bọn hắn không vui có thể giết người như chơi đấy.
Chờ khi bọn hắn đều tiến vào rừng, các tông môn cùng gia tộc khác mới theo sát đi vào. Đến lượt Ngô gia đi vào, người của Vạn Dược lâu cũng theo sát phía sau, nhích lại gần. Xem ra lần này bọn họ muốn đi cùng Ngô gia rồi. Dù sao lần này chỉ là vào tu luyện, cũng không phải đi săn giết yêu thú, đi cùng nhau cũng không khác gì. Nhiều người ngược sẽ an toàn hơn.
Ồ, tại sao ngươi lại đeo bao tay rồi hả?
Sự thay đổi này của Ngô Hiên bị người khác chú ý tới, người này không phải trưởng lão của bọn hắn, mà là là Ngô Vũ Hân!
Sau khi ảo thuật vạn hoa bí quyết của mình bị phá giải, Ngô Vũ Hân bắt đầu chú ý đến Ngô Hiên. Nàng muốn nhìn một chút xem hắn đến cùng có chỗ nào thần kỳ!
Ngô Hiên quay đầu nhìn lại, đang định há mồm nói chuyện, chợt phát hiện Triệu Thiến đã ở bên cạnh nàng! Lúc này, hắn đành phải chặn lại yết hầu, nói:
Cảm giác có chút lạnh, muốn đeo cái bao tay cũng không được sao...
Cổ họng của ngươi làm sao vậy?
Ngô Vũ Hân đeo bám không buông tha. Nàng tỏ ra quan tâm như vậy lại khiến cho Ngô gia đệ tử, thậm chí cả trưởng lão xung quanh đều cảm thấy kinh ngạc không thôi. Hai người này rất thân thiết sao? Hỏi han ân cần như vậy, cực kỳ giống như đã quen biết từ lâu.
Ngô Hiên nhẹ ho khan vài tiếng, trả lời:
Có lẽ là ngày hôm qua ăn quá nhiều đồ nóng, làm cho yết hầu bị khàn khàn...
Lấy cớ này thật là gượng ép. Thân là Luyện Thể kỳ tầng tám, tố chất thân thể dĩ nhiên tốt hơn thân thể người bình thường mười mấy lần. Đừng nói ăn đồ có tính nóng, dù là rót nước ép ớt cũng sẽ không làm cho yết hầu khàn khàn. Chỉ có ăn một vài loại độc dược mới có thể gây nên tình trạng như vậy.
Cũng may không có nhiều người hoài nghi hắn. Trước mắt đã là Huyễn Linh rừng rậm, ai còn có thời gian đi quan tâm yết hầu của ngươi thế nào, chỉ cần không phải thiếu tay cụt chân thì đều là chuyện nhỏ!
Triệu Thiến cũng chỉ liếc qua hắn một cái, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Ngô Hiên nhẹ nhàng thở ra, lần nữa di chuyển sự chú ý đến Huyễn Linh rừng rậm. Hắn muốn cảm nhận xem, khu rừng rậm này đến cùng có chỗ nào thần kỳ mà có thể hấp dẫn nhiều tông môn, thậm chí cả quốc gia đến như vậy.
Vừa bước vào rừng rậm, một luồng khí tức rét lạnh tuôn ra, bao phủ thân thể bọn hắn. Mấu chốt nhất là, Ngô Hiên như cảm giác được linh hồn không ngừng lên xuống, tựa như có năng lượng kỳ lạ gì đó bắt đầu rót vào linh hồn!
Theo sự xâm nhập của bọn hắn, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, như là linh hồn bị năng lượng tẩy rửa, sau đó rót linh lực vào để rèn luyện, để cho năng lượng linh hồn tăng lên!
Những người khác cảm giác càng thêm mãnh liệt! Sở dĩ gọi là luyện linh kỳ bởi vì ở cảnh giới này, người tu luyện bắt đầu rèn luyện năng lượng linh hồn của mình, tăng lên năng lượng tinh thần của mình! Vì thế, ở trong rừng rậm này, chỗ tốt mà bọn họ nhận được rõ ràng nhiều hơn Ngô Hiên, cảm thụ cũng mãnh liệt hơn so với hắn.
"Rống!"
Một tiếng rống kinh thiên từ đằng xa truyền đến. Trong sương mù miễn cưỡng có thể chứng kiến những bóng người nhỏ bé đang bay nhảy, tiếng chiến đấu kịch liệt. Không bao lâu sau, nương theo một tiếng thét thê lương, xung quanh một lần nữa khôi phục yên lặng. Tuy nhiên, tiếng kêu thê lương kia đã in dấu thật sâu trong tâm trí mọi người.
Mọi người cẩn thận một chút, chú ý tình huống xung quanh. Yêu thú ở đây có tu vi thấp nhất đều là luyện linh kỳ! - Hội Trưởng Vạn Dược lâu Triệu Thiên Long dặn dò mọi người, lại cho người có tu vi cường đại đứng bên ngoài bảo vệ những người có tu vi thấp, Ngô gia bên này cũng giống như vậy.
Tu vi cao đều bao bọc người có tu vi luyện linh kỳ ở bên trong, tầng tầng bảo hộ. Như vậy cho dù có yêu thú đến cũng có thể nhanh chóng bảo vệ bọn hắn.
Triệu Thiên Long nói rất đúng, ở đây yêu thú có tu vi thấp nhất cũng là luyện linh kỳ, đại biểu còn có những tồn tại kinh khủng hơn! Nếu chỉ để cho những đệ tử này tự tiến vào, không đến một tháng đoán chừng đều chết hết ở đây rồi.
Ngô Hiên không hoàn toàn chú ý đến xung quanh. Hắn đang thầm nghĩ nơi đây mặc dù tuyệt diệu, nhưng càng nhiều nữa vẫn là nguy hiểm! Khó trách cần phải hạn chế số lượng. Nhiều người không những dễ dàng gây sự chú ý của yêu thú, mà hơn nữa cũng khó có thể bảo vệ tất cả được.
Chỉ có những người không muốn tu luyện, chỉ muốn dò xét trong đội ngũ đế quốc hoàng tộc gì đó kia mới một đường giết tiến vào.