Chương 39: Hồ nước kỳ lạ
Ngô gia và Vạn Dược lâu cùng tiến về phía trước, trên đường cũng có không ít yêu thú xông đến nhưng đều bị các trưởng lão đi xung quanh cùng cao thủ Vạn Dược lâu đánh gục. Có những cao thủ này đi theo bảo vệ, bọn hắn căn bản không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Xâm nhập càng sâu, linh lực chấn động chung quanh càng ngày càng mạnh, sương trắng cũng càng lúc càng nồng nặc. Lúc này, trưởng lão cùng Triệu Thiên Long của Vạn Dược lâu đều dừng lại, nói:
Mọi người sẽ tu luyện ở ngay đây. Tất cả nhanh chóng ngồi xếp bằng tu luyện, thời gian không nhiều lắm, chỉ có một tháng thôi!
Nơi bọn họ tuyển chọn chính là một khu vực tương đối trống trải, lộ ra một mảnh đất trống. Như vậy tương đối an toàn, cho dù có yêu thú nhào lên cũng có đất trống để đánh chết chúng.
Mọi người không hề lãng phí thời gian. Thời gian một tháng đối với tu luyện giả mà nói hoàn toàn là thoáng cái đã qua đấy. Vì thế, tất cả đệ tử tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng, bắt đầu sử dụng Luyện Linh Đan, nhanh chóng tu luyện.
Ngô Hiên cũng ngồi xuống, lấy ra nước cường thân kiện thể bản thân chế tác uống vào, bắt đầu tu luyện. Lúc này, hắn ngạc nhiên phát hiện mức độ linh lực tại đây đã vượt xa bên ngoài, càng kỳ lạ là có năng lượng đang không ngừng tẩm bổ Linh Hồn, giúp tu vi cùng tinh thần lực nhanh chóng tăng lên!
Vừa tu luyện vừa phối hợp với nước thuốc cường thân kiện thể có hiệu quả càng thêm rõ ràng. Hắn không ngừng hấp thu dược lực, không giống như bên ngoài rất dễ bị bão hòa. Đoán chừng là do linh lực đặc thù ở xung quanh đã kích phát dược hiệu.
Dựa theo tốc độ này, trong một tháng, hắn ít nhất có thể tăng lên tới Luyện Thể kỳ tầng chín đỉnh phong. Nếu may mắn, nói không chừng hắn còn có thể đột phá đến Luyện Thể kỳ tầng mười! Đến lúc đó có thể trực tiếp sử dụng Phá Linh Đan để đột phá đến luyện linh kỳ. Nếu hắn có thể phân tích ra thành phần của Phá Linh Đan, dĩ nhiên sẽ dễ dàng chế tác Phá Linh Đan hơn. Đã có kinh nghiệm mấy lần trước, hắn tin chắc mình chế tác Phá Linh Đan sẽ có hiệu quả tốt hơn!
Chậm rãi nhắm mắt lại, Ngô Hiên không tiếp tục lãng phí thời gian, bắt đầu tu luyện. Chỉ có các trưởng lão cùng Vạn Dược lâu cao thủ còn đang cảnh giác nhìn tình hình bốn phía. Với tu vi của bọn hắn, nơi đây có chút ảnh hưởng tới bọn họ, nhưng cũng không lớn lắm.
Đội ngũ hoàng tộc của đế quốc tiếp tục đi về phía sâu trong Huyễn Linh rừng rậm dò xét. Người dẫn trước là Thẩm Diệt lão đầu trầm giọng nói:
Không hổ là Huyễn Linh rừng rậm cực kỳ cổ quái, ở đây sương mù dày đặc nhìn không thấu. Không biết nơi này có cái gì kỳ lạ có thể khiến cho cấp trên chú ý...
Thẩm Diệt quay đầu lại hô lên với những người khác:
Các ngươi cẩn thận tìm tòi, không được tập trung vào một nơi, hiểu chưa!
Sau khi Thẩm Diệt dặn dò vài câu, hắn tiếp tục tìm tòi bốn phía. Từ lúc mới bắt đầu tìm kiếm đến bây giờ, bọn họ chưa thấy được thứ gì kỳ lạ, chỉ tìm được một chút linh thảo.
Có lẽ đối với gia đình bình thường hoặc gia tộc, linh thảo rất trân quý. Thế nhưng đối với hoàng tộc chưởng quản cả đế quốc, những linh thảo này không lọt vào mắt. Trừ phi có thất, bát phẩm linh thảo cùng linh quả, nếu không không hấp dẫn được nửa điểm chú ý của bọn họ.
Ngoại trừ linh thảo, cũng chỉ có yêu thú đột nhiên đánh về phía bọn hắn. Với đội ngũ cường đại như bọn hắn, xuất hiện một con sẽ lập tức giết chết một con. Đừng quên, Thẩm Diệt đi đầu chính là Hư Linh kỳ, ở trong toàn bộ Đằng Long đế quốc cũng thuộc về cấp bậc tương đối mạnh.
Tu luyện giả cường đại như thế lại bị hoàng tộc phái xuống điều tra Huyễn Linh rừng rậm này. Tình hình của Huyễn Linh rừng rậm quá đặc thù, nếu không có bảo vật kỳ lạ gì sẽ không thể nào xảy ra tình huống này đấy.
Vì thế, năm nay cấp trên đã phái ra cường giả đến điều tra Huyễn Linh rừng rậm, thế nhưng đến bây giờ bọn hắn vẫn không tìm được đồ vật kỳ lạ gì. Điều này làm cho Thẩm Diệt cảm thấy rất buồn bực. Nếu tháng này không tìm thấy cái gì, trở về hắn nhất định sẽ bị trách cứ.
Thẩm cung phụng, phía trước tìm được một hồ nước, cảm giác có chút quái dị! - Một người trung niên báo cáo.
Trong mắt Thẩm Diệt lóe ra vẻ vui mừng, gật đầu nói:
Đi xem!
Thẩm Diệt chỉ huy mọi người nhanh chóng chạy theo nam tử trung niên đến nơi có hồ nước. Với tốc độ của bọn hắn, chỉ một lát đã đến nơi. Mới vừa chạy tới đó, bọn họ nhìn xuyên qua từng hàng cây thấy rõ bên trong là một không gian lớn thoáng đãng. Được bao quanh bởi cánh rừng rậm này chính là một hồ lớn!
Ánh mặt trời trên đỉnh đầu chiếu xuống lộ ra mặt hồ tựa như một chiếc kính phản chiếu ánh sáng! Cũng tức là hồ nước lớn này hoàn toàn bị lạnh trở thành một khối băng lớn. Xung quanh mặc dù lạnh nhưng không có đạt tới tình trạng tuyết rơi.
Vậy mà hồ nước trước mắt này lại hình thành một khối băng lớn! Kỳ lạ nhất là trên đỉnh đầu còn không có sương mù dày đặc, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy mặt trời ở trên cao. Ngoài nơi này, bốn phía trong khu rừng đều có sương mù dày đặc.
Trong rừng rậm nhìn thấy hồ nước, điều này cũng không có gì kỳ quái. Điều kỳ quái ở chỗ nó kết băng, nhưng xung quanh lại không có băng. Muốn không nói nơi đây có điều kỳ quái đều không được. Rất rõ ràng hồ nước phía dưới khẳng định có cái gì đó.
Có thuộc hạ đi dò xét, sử dụng tất cả linh lực nhưng vẫn không thể phá được tảng băng. Chuyện này làm cho Thẩm Diệt cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng nhiều hơn nữa vẫn là kinh hỉ.
Để ta đến phá vỡ khối băng này nhìn phía dưới xem sao!
Ánh mắt Thẩm Diệt lộ ra vui mừng. Xem ra đúng là bọn họ đã tìm được. Hắn tin tưởng thứ phía kia nhất định chính là thứ mình cần.
Lúc này hắn phi thân đi vào phía trên hồ băng quỷ dị, quần áo toàn thân hơi phồng lên. Khí tức hắn mãnh liệt tạo thành luồng khí xoáy làm cho cây cối xung quanh phát ra những tiếng vang.
Bổn tướng!
Thẩm Diệt hừ nhẹ một tiếng, một hình bóng mờ ảo xuất hiện từ sau lưng hắn, mơ hồ có thể nhìn thấy đó chính là một chiếc chùy bằng thiết! Một chiếc chùy thiếc khí phách, kiên cố không thể phá hủy!
Không khí xung quanh theo sự xuất hiện của thiết chùy như rung lên. Những thuộc hạ vây xem đều toát ra ánh mắt sùng bái. Phải bao lâu nữa bọn họ mới đạt tới cảnh giới Hư Linh kỳ?
Thẩm Diệt nhảy lên cao, bàn tay nắm chặt trong không khí như thực sự nắm lấy chiếc thiết chùy cực lớn này trong tay. Trên không trung, Thẩm Diệt khua hai tay, nhắm về phía hồ băng đập xuống!
PHÁ...!
“Ầm” một tiếng, hồ băng cực lớn như bị nện lõm xuống, khí lãng khủng bố quét qua tất cả đại thụ xung quanh, đập vào mắt người không mở ra được. Phóng mắt nhìn đi, hồ băng lập tức xuất hiện vết rạn nứt dày đặc. Dưới những cú đập trùng trùng điệp điệp như vậy nhưng hồ băng không hề có dấu hiệu bị phá vỡ.
Trong nội tâm Thẩm Diệt vô cùng ngạc nhiên. Hắn không ngừng lại, phất tay tiếp tục hung hăng đập xuống dưới!
Cờ -rắc...., uỳnh!
Hắn trùng trùng điệp điệp đập xuống lần nữa, băng hồ rốt cục bị vỡ ra một lỗ hổng lớn. Nhưng trong nháy mắt này, một thân ảnh khổng lồ từ trong hồ phóng ra, kèm theo đó là một tiếng rống to kinh thiên động địa!
“Rống!”
Thẩm Diệt chưa kịp phản ứng đã bị thân ảnh khổng lồ kia nện đã bay ra ngoài. Những người còn lại nhìn thấy rõ ràng thứ vừa nhảy lên là một con trâu cực lớn! Con cự thú cao đến năm, sáu mét, lông trắng như tuyết. Thì ra là một con trâu tinh đang cực kỳ tức giận!
"Rống!"
Con trâu tinh rống to lần nữa khiến cho toàn bộ Huyễn Linh rừng rậm trở nên bạo động, trong mơ hồ có thể nghe được phía xa có những con yêu thú khác đang bắt đầu rống gọi!
Tiếng rống vang vọng Huyễn Linh rừng rậm, yêu thú toàn bộ bạo động!