Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 52: Hỏa Linh chi tâm

Chương 52: Hỏa Linh chi tâm
Ngô Hiên mơ mơ màng màng, cảm giác thân thể vô cùng ấm áp, không còn cảm giác lạnh như băng nữa . Một ý niệm trong đầu lập tức xuất hiện, hẳn là mình lại lần nữa nhập vào thân xác của ai đó?
Hắn chậm rãi mở to mắt, đập vào mắt chính là hai hàng lông mi cong vút màu đỏ, lúc này hắn mới phát hiện trước mắt hóa ra là Hỏa Linh Hân, hơn nữa Hỏa Linh Hân còn đang hôn chính mình!
Thời điểm hắn còn kinh ngạc, chợt phát hiện cảm giác man mát, đưa mắt nhìn xuống, thấy quần áo hai người bọn họ sớm đã không còn!
Sau đó hắn kinh hãi, hay là Hỏa Linh Hân tại lấy thân báo đáp? Thế nhưng mà lúc trước hắn cảm giác sắp chết đến nơi, tại sao còn có thể sống vậy?
Lúc này Hỏa Linh Hân chậm rãi mở ra đôi mắt màu đỏ, xuyên qua đôi mắt có thể nhìn ra được tia ngượng ngùng.
Chớ lộn xộn! Ta giúp ngươi làm tan lồng giam băng ngục!

Thanh âm Hỏa Linh Hân vang lên trong đầu hắn, lúc này hắn mới cảm giác được thông qua bờ môi Hỏa Linh Hân, có một cỗ linh lực hỏa thuộc tính liên tục không ngừng rót vào trong cơ thể, không ngừng trừ đi băng bên trong.
Xem ra những mảng băng trong cơ thể, chính là lồng giam băng ngục mà Hỏa Linh Hân nói, khá khen cho một cái lồng giam băng ngục, đem Hỏa Linh Hân cầm tù nhiều năm, cũng thiếu chút nữa đem mình nhốt lại vĩnh viẽn.
Tuy hình ảnh trước mắt rất kiều diễm, nhưng để cho hắn càng cảm thấy càng cao hứng hơn chính là mình còn chưa có chết! Không có gì so với còn sống càng vui vẻ hơn.
Đừng, đừng nhìn loạn! Tranh thủ thời gian vận hành Hỏa Linh chi tâm trong cơ thể, nhìn xem nó phù hợp với ngươi đến mức nào!

Hỏa Linh Hân xấu hổ nói.
"Hỏa Linh chi tâm?"
Ngô Hiên cảm thụ tình huống trong cơ thể, phát hiện quả thật có một khỏa ngọc châu màu đỏ, hơi chút điều khiển, phát hiện ngọc châu này thật sự đã bị mình khống chế, ngọn lửa bắn ra, nhanh chóng tràn ngập thân thể, hơn nữa còn không tổn thương đến cơ thể mình!
Phải biết rằng mình chính là Băng Linh thể, hỏa thuộc tính theo lý thuyết trái thuộc tính với cơ thể mình, nhưng xem ra, hiện tại không có vấn đề gì, ở chung với nhau vô cùng tốt.
Ngoại trừ Hỏa Linh chi tâm, hắn còn dò xét lồng giam băng ngục cực kì ngoan cố trong người, thấy được Hỏa Linh chi tâm căn bản hòa tan không hết, vẫn có một ít thừa ra.
Sau một lát, Hỏa Linh Hân cùng Ngô Hiên tách ra, Ngô Hiên hơi hoa mắt, đã thấy Hỏa Linh Hân cũng đã mặc váy áo, còn có đôi cánh xinh đẹp sau lưng nàng, cũng dần dần thu trở về, làm hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nhanh mặc quần áo a!

Hỏa Linh Hân nhanh chóng quay người, đưa lưng về phía hắn.
Ngô Hiên xấu hổ cười cười, lấy bộ quần áo để ở bên cạnh, nhanh chóng mặc vào. Lại phát hiện Hỏa Linh chi tâm trong cơ thể vẫn còn, hỏi:
Hỏa Linh chi tâm này, ngươi không lấy về sao?

Hỏa Linh Hân thấy Ngô Hiên đã mặc quần áo tử tế, mới xoay người lại nói:
Trong cơ thể ngươi còn có năng lượng tinh hoa nhất của lồng giam băng ngục chưa tiêu trừ, ngươi đã đem toàn bộ năng lượng đó hấp thu trong cơ thể, nếu như ta lấy ra Hỏa Linh chi tâm, ngươi lập tức sẽ bị đông thành băng khối một lần nữa!

Thấy Ngô Hiên kinh ngạc, Hỏa Linh Hân như có điều suy nghĩ nói:
Lúc ta giúp ngươi chữa trị, còn phát hiện thân thể của ngươi vậy mà không phải Băng Linh thể bình thường, mà cùng Băng Linh tộc có quan hệ, chỉ có thân thể của Băng Linh tộc, mới có thể chịu đựng được lồng giam băng ngục, ngươi là Băng Linh tộc?

Băng Linh tộc? Là cái gì?


Ngô Hiên tìm tòi trong trí nhớ, không phát hiện ra cái gì.
Ta không rõ lắm, từ nhỏ ta đã được Ngô gia nhận nuôi, trước đó là trẻ mồ côi. Băng Linh tộc là cái gì?

Hỏa Linh Hân nghe được Ngô Hiên trả lời, trên mặt cũng không có cảm giác kinh ngạc, mà gật đầu nói nói:
Khó trách, rõ ràng huyết mạch thân thể của ngươi cũng chưa hoàn toàn kích hoạt, theo đạo lý mà nói, không kích hoạt huyết mạch, lúc ngươi được 16 17 tuổi, thân thể sẽ đóng băng mà chết, đều là vì trong huyết mạch ẩn chứa Băng Linh lực quá nồng đậm, ngươi hiện tại không có bị gì, lại còn có thể tu luyện? Thật quái lạ. . .

Hỏa Linh Hân mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, còn trong đầu Ngô Hiên lại như vén được bức màn bí mật, khó trách thân thể này không thể tu luyện, cũng khó trách chỉ leo thang cũng ngã chết rồi. Hóa ra khi đó Băng Linh lực trong cơ thể đã đạt đến cực hạn, hoặc hắn bị đóng băng, hoặc trực tiếp bỏ mình!
Vì thế mình mới có thể nhập vào thân thể này, nguyên nhân chính thức do kinh mạch đông lại mà chết, mà không phải uất ức ngã chết. Khó trách lâu như vậy cũng không thể tu luyện, nếu không phải đôi tay này đả thông kinh mạch cho hắn, đoán chừng hắn cũng có khả năng giẫm lên vết xe đổ, chết lại một lần nữa.
Thế nhưng mà Băng Linh tộc này, lại là lần đầu tiên hắn nghe đến. Chắc hẳn có quan hệ với thân thế của mình, chợt hắn hỏi: - Linh hân muội tử, ngươi biết Băng Linh tộc ở đâu không?
Nghe được Ngô Hiên lần nữa gọi mình là Linh Hân muội tử, Hỏa Linh Hân cười cười, nói ra:
Cái này ta không rõ lắm, ở chỗ này nhiều năm, không biết bên ngoài đã biến hóa như thế nào. Tuy nhiên có Hỏa Linh chi tâm hỗ trợ, tạm thời ngươi không cần lo lắng về phương diện này, chỉ là ngươi không kích hoạt huyết mạch, sẽ không cảm nhận được ưu thế của Viễn Cổ tộc, hơn nữa cũng sẽ lưu lại một chút hậu hoạn.

Viễn Cổ tộc?

Đúng vậy, Viễn Cổ tộc. Viễn Cổ tộc có không ít, trong đó có Băng Linh tộc, nhưng ta chưa từng đi, căn bản không biết họ ở nơi nào.


Hỏa Linh Hân lắc đầu, đối với vấn đề này tỏ vẻ không rõ lắm.
Thời gian không còn nhiều, chúng ta nhanh đi ra ngoài a, không phải ngươi rất muốn đi ra ngoài sao?

Ngô Hiên chưa kịp phản ứng, tay của hắn đã bị Hỏa Linh Hân nắm, trực tiếp bay ra ngoài Băng cung. Bên ngoài vòng bảo hộ, vẫn như trước tụ tập rất nhiều yêu thú, bọn chúng thấy Hỏa Linh Hân, tất cả sợ tới mức lui ra phía sau.
Muốn chạy trốn!

Hỏa Linh Hân mang theo Ngô Hiên bay ra khỏi vòng bảo hộ, trong nháy mắt, toàn bộ Băng cung lập tức nghiền nát, hóa thành vụn băng dưới đáy hồ, dần dần hòa tan trong hồ. Quá trình này, chỉ mất vài giây đồng hồ, băng cung cứ như vậy biến mất!
Sau khi Hỏa Linh Hân ra ngoài, một cái vòng hiện ra, đem bọn họ bao trùm, một giọt nước cũng không lọt. Kế tiếp Hỏa Linh Hân nhẹ nhàng vung tay lên, Man Hoang ngưu hoảng sợ chạy trốn lập tức không thể động đậy, bị ngọn lửa thiêu cháy! Bên trong hồ nước, vậy mà còn có thể xuất hiện lửa, lại còn không bị dập tắt!
Trong chớp mắt, Man Hoang ngưu cứ như vậy bị đốt thành tro bụi, bầy yêu thú nhìn thấy thủ lĩnh của mình chết rồi, cũng nhanh chóng hướng bốn phía chạy đi. Ngô Hiên trợn mắt há hốc mồm, chỉ một chiêu, đã khiến cho Man Hoang ngưu cường đại chết rồi?
Hỏa Linh Hân liếc mắt nhìn hắn, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ vẻ tươi cười.
Một lát sau, Hỏa Linh Hân mang theo hắn bay ra khỏi hồ băng, lúc này sương mù dày đặc bên ngoài đã bắt đầu tiêu tán, dần dần khôi phục thành rừng rậm như cũ.
Cung điện băng dưới đáy hồ đã bị phá hủy, cấm chế cũng đã tiêu trừ, sương mù dày đặc bên ngoài cũng biến mất, rừng rậm này cũng sẽ trở về rừng rậm cũ rồi.

Hỏa Linh Hân mang theo hắn đặt chân xuống mặt đất, trên người không hề ướt, đồng thời buông lỏng tay của hắn, nói:
Thời gian không còn sớm, cấm chế này đã bị phá hư, sau đó không lâu người kia nhất định sẽ phái người đến, ta phải đi.

Ngô Hiên gấp gáp:
Thế nhưng Hỏa Linh chi tâm này, không phải rất quan trọng với ngươi sao?

Hỏa Linh Hân nhoẻn miệng cười nói:
Đúng vậy, rất quan trọng, nhưng ngươi bây giờ cũng rất cần nó không phải sao? Đương nhiên, chỉ là tạm thời cho ngươi mượn, chờ ngươi hóa giải hết lồng giam băng ngục trong cơ thể, có thể kích hoạt huyết mạch, phải trả lại cho ta.

Ta phải tìm ngươi ở đâu? - Ngô Hiên hỏi.


" Ta sẽ tự tới tìm ngươi, hi vọng ngươi sẽ bảo vệ nó thật tốt, nếu ta về không thấy, ta sẽ không tha thứ cho ngươi!" Hỏa Linh Hân có chút dí dỏm cau lại cái mũi, giống như một thiếu nữ vị thành niên, hoàn toàn không có phong phạm cao thủ.
"Ngươi phải đi báo thù sao?" Ngô Hiên không trả lời nàng, mà hỏi một câu khác.
Hỏa Linh Hân sắc mặt biến hóa, nhưng lại tiến đến bên tai hắn nhẹ nói: "Điều này ngươi không cần quan tâm, tu vi của ngươi tạm thời chưa làm được cái gì cả. . . Tuy nhiên, ta chợt phát hiện ta rất vừa ý ngươi, nếu ngày nào đó quay về tìm ngươi, nói không chừng ta sẽ lấy thân báo đáp nha. . ."
Nàng hôn nhẹ lên gương mặt của Ngô Hiên, quay người khởi động váy áo phi thân mà đi, cũng không quay đầu lại, mà bỏ xuống câu nói sau cùng: "Hỏa Linh chi tâm có thể thi triển ra ngọn lửa, khống chế tốt, có thể trợ giúp ngươi luyện đan. . . Tuy nhiên năng lực của ngươi so với Luyện Đan Sư còn mạnh hơn, ngươi xem thế nào mà sử dụng. . . Hi vọng lần sau nhìn thấy ngươi, lúc đó ngươi đã trở nên mạnh mẽ. . ."
Dõi theo Hỏa Linh Hân đã đi rất xa, đột nhiên gặp mặt, rời đi cũng nhanh như vậy. Đoán rằng lo lắng người kia đuổi theo a.
Ngô Hiên cười lắc đầu, cảm nhận được Hỏa Linh chi tâm trong cơ thể, còn có mùi thơm vẫn giữ trên gương mặt, tự nhủ: "Luyện đan sao. . . Lần sau gặp mặt, tu vị của ta nhất định có thể vượt qua ngươi!"
Đối với năng lực của mình, hắn rất tự tin!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất