Chương 59: Đúc nồi
Đêm khuya, sau khi dỗ Nguyệt Hinh Nhi ngoan ngoãn đi ngủ, Ngô Hiên lặng lẽ, lén chạy ra ngoài, đi tới phòng bếp. Hắn hưng phấn bày biện tất cả dược liệu đã chuẩn bị trước mặt mình, từng đống dược liệu trước mặt hắn chính là dược liệu để luyện chế Tấn Thể Đan và Cường Thân Tráng Cốt Lộ.
Tấn Thể Đan và Cường Thân Tráng Cốt Lộ cũng không phải là luyện chế một lần là có thể thành công nhưng hắn đã bỏ suy nghĩ sẽ luyện chế theo phương pháp này, nếu như dựa theo phương pháp luyện chế nguyên thủy thì nhất định sẽ cực kỳ khó nuốt.
Tấn Thể Đan có vị cay, Cường Thân Tráng Cốt Lộ là nước trái cây. Tạm thời không nói tới hương vị của Xích Huyết Linh Qủa thế nào, chỉ hai thứ này cũng đủ để hương vị của món ăn cực kỳ khó nuốt. Một món có vị ngọt, một món lại vị cay, hai thứ trộn lại thì khó ăn hơn bất cứ món gì.
Vì thế, hắn đang lo là nên phối hợp hai món này lại như thế nào mới đạt được mức độ hoàn hảo nhất. Không chỉ cần kích thích nụ vị giác (cơ quan cảm thụ của vị giác, phân bố trên đầu lưỡi dê phân biệt mùi vị) mà còn cần dung hợp đến trình độ hoàn mỹ nhất.
Đối với hắn, phối hợp hương vị thất bại cũng tương đương với việc xử lý thất bại. Điều này giống như luyện đan, không thể dung hợp được thì sẽ trực tiếp dẫn tới thất bại.
Trong lúc luyện chế Cường Thân Tráng Cốt Lộ, hắn từng thử bỏ tất cả dược liệu vào trong nồi, nấu tất cả thành một nồi, muốn nấu một nồi canh thuốc bằng cách đơn giản này. Hắn muốn thử loại phương pháp đơn giản này một lần để xem có hiệu quả tới đâu?
Đáng tiếc là thất bại rồi! Cũng không thể nói là hoàn toàn thất bại mà chỉ là hiệu quả kém xa thôi!
Trong Băng Cung, Băng Sa Huyễn Linh chính là chứng thực cho khả năng này… phải phối hợp hoàn mỹ mới được!
Dù nấu bất kỳ món gì thì cũng phải phối hợp hoàn mỹ mới có được hương vị thơm ngon, hiệu quả mới tăng cao. Băng Sa Huyễn linh lần trước tuy cách làm đơn gian nhưung khi trộn lại có thể nâng công hiệu lên gấp đôi.
Chính Hỏa Linh Hân cũng đã cảm nhận được điều này, nàng ta khả năng cảm nhân sinh mệnh lực rất mạnh, còn Ngô Hiên thì lại không có cách nào cảm giác được. Có điều, sau khi phối hợp hoàn mỹ, dù trước đó không hề có cảm giác gì nhưng sau lại sinh ra sinh mệnh khí nồng đậm, ngay cả hắn cũng cảm giác được.
Đây chính là điểm thần kỳ, phối hợp xong thì công hiệu tăng gấp đôi, mà không phải là chỉ ném một tia ý thức vào nồi nấu là có thể chế tạo ra đan liêu hoàn mỹ. Luyện đan cũng có quy tắc của nó, chế tác đan liêu cũng có nguyên tắc của mình.
-A! Biết nên dùng những thứ này luyện chế món gì rồi!
Ngô Hiên suy tư một hồi rồi vỗ tay một cái , trong đầu cũng đã nghĩ ra nên luyện chế thứ.
-Nhưng hiện tại, tạm thời phải xem trước nên khống chế Hỏa Linh Chi Tâm như thế nào đã!
Vì muốn tranh thủ thời gian để đột phá tới Luyện Linh Kỳ, hắn càng muốn hiểu rõ cách khống chế Hỏa Linh Chi Tâm này. Hỏa Linh Chi Tâm này không chỉ có uy lực mạnh mẽ mà còn sinh ra ngọn lửa hắn chưa từng thấy bao giờ. Nếu như có thể loợi dụng được thì có thể luyện chế và xử lý theo ý muốn khi ở ngoài rồi.
Hắn đoán là luyện đan càng cần có ngọn lửa đạc thù thì xác suất thành công mới cao, hiệu quả mới càng tốt hơn. Vậy nếu hắn có ngọn lửa đặc biệt của riêng mình thì sao? Có phải là hiệu quả sẽ còn cao hơn không?
Ngô Hiên điều động Linh hỏa Chi Tâm trong cơ thể một chút, một đốm lửa lập tức xuất hiện trong tay hắn. Lúc này, đốm lửa xuất hiện khiến nhiệt độ chung quanh đột ngột tăng cao nhưng chỉ một đốm lửa nhỏ mà đã có thể tăng nhiệt độ như thế thì quả là khủng khiếp.
Hắn tiếp tục điều chỉnh ngọn lửa nhỏ lại theo ý mình, ngọn lửa cũng thật sự bị thu nhỏ. Đồng thời, Ngô Hiên còn lấy cái nồi bên cạnh để lên trên, khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì đáy nồi đã bị đốt thủng!
-Bà mẹ nó, không thể nào!
Ngô Hiên nhịn không được chửi thề một câu, hắn chỉ muốn thử xem có thể dùng ngọn lửa này hay không một chút thôi mà, bây giờ mới thấy ngọn lửa đã vượt qua dự đoán của hắn, hắn còn tự đốt thủng nồi nữa! Nếu vậy còn nấu kiểu quỷ gì đây, nguyên liệu sẽ rớt ra ngoài từ đáy hết rồi!
-Xem ra ngọn lửa này cần giảm nhiệt độ xuống, đồng thời còn phải khuếch tán ra một chút, nếu không thì không thể nấu được!
Vì mới điều khiển Hỏa Linh Chi Tâm chưa được bao lâu nên hắn còn chưa thuần thục. Trong quá trình luyện tập, nhiệt độ của ngọn lửa đã được kiểm soát càng ngày càng thấp.
Cũng có thể phân tán để đốt nhưng kết quả vẫn tệ như cũ, nồi chỉ có thể lành lặn một lát rồi cũng bị đốt nứt.
Hắn ném nồi hư qua một bên, tức giận nói:
-Rốt cuộc cũng biết nguyên nhân vì sao luyện đan sư phải tự chuẩn bị lò luyện đan rồi! Đồ làm bằng sắt bình thường không thể nào chịu nổi ngọn lửa này! Xem ra nên làm một cái nồi riêng mới được!
Đồ làm bằng sắt thông thường không thể chịu đựng được ngọn lửa của luyện đan sư, nhưng ngọn lửa của Ngô Hiên xét tương đối thì còn biến thái hơn. Trong đó còn có cả Hỏa Linh Chi Tâm mà hắn còn chưa hiểu rõ, mấu chốt chân chính là nồi này thật sự không thể chịu nổi.
Tối nay đã định trước là không thể luyện chế đan liêu rồi. Hắn cũng không tin là mình không làm gì được với ngọn lửa này, dù sao sau này hắn cũng phải dùng nó, không thể nào cứ chạy vào phòng bếp suốt được, nếu có thể sử dụng thuần thục ngọn lửa thì sẽ đem lại lợi thế lớn cho hắn.
Sáng hôm sau, Ngô Hiên nhanh chóng chạy tới Vạn Dược Lâu. Hắn nhớ rõ là bên trong Vạn Dược Lâu có đúc vũ khí theo yêu cầu, còn có sư phụ đúc lò luyện đan nữa. Có lệnh bài thân phận, hắn có thể đi thẳng vào bên trong, thầm than là bản thân gia nhập vào đó là đúng, làm gì cũng tiện.
-Sư phụ, đúc cho một cái nồi đi! Phải dùng vật liệu cứng nhất… Ừ, đúc lò luyện đan bằng vật liệu này thì tốt rồi, nếu có loại cứng, chắc hơn thì càng tốt!
Ngô Hiên vừa mới bước vào phòng rèn đã lập tức mở miệng thốt lên một câu như vậy.
Vị sư phụ kia sững sờ:
-Ngươi, ngươi nói gì?
Vị sư phụ này từng gặp không ít khách hàng trước đó, có người muốn đúc lò luyện đan, cũng có người muốn rèn vũ khí tốt nhưng chưa bao giờ có người kêu ông ta đúc nồi, cũng chính là đồ làm bếp!
Đồ làm bếp bán rất nhiều ở bên ngoài, tìm đại một thợ rèn là có thể đúc rồi. Những người như bọn họ thuộc về nhóm thợ rèn cao cấp, chuyên chế tạo lò luyện đan và vũ khí thôi, thợ rèn bên ngoài hoàn toàn không thể sánh bằng họ, hơn nữa tu vi của họ cũng cao hơn thợ rèn bên ngoài rất nhiều.
Ngô Hiên cũng hiểu là bản thân có hơi đường đột nên nói lại lần nữa:
-Sư phụ, ta muốn nhờ ngươi đúc một cái nồi, càng cứng càng tốt!
-Không đúc! Bên ngoài bán một đống đó, chỗ của ta chỉ chế tạo lò luyện đan và vũ khí thôi!
Thợ rèn vung tay, thân phận ông ta không thấp, thế mà lại dám kêu ông ta đi đúc loại đồ vật mà thợ rèn bên ngoài đều có thể đúc được à!
Ngô Hiên móc lệnh bài thân phận ra, nghiêm mặt nói:
-Sư phụ, ta chính là người của Vạn Dược Lâu, ngươi có đúc cho ta hay không?
Thợ rèn thấy Ngô Hiên lấy lệnh bài thân phận ra thì kinh ngạc thốt lên:
-Lệnh bài Khách Khanh! Người là khách khanh của Vạn Dược Lâu à? (khách khanh: dùng để chỉ những người của các nước chư hầu làm quan ở nước lớn thời xưa)
Ngô Hiên ngây người, lệnh bài thân phận này là lệnh bài Khách Khanh à? Hắn tưởng là lệnh bài của đệ tử bình thường thôi chứ, Vạn Dược Lâu nay đúng là chịu chơi! Không ngờ lại nâng cao hắn như vậy!
Lúc này, Ngô Hiên ho nhẹ một tiếng rồi nói:
-Sư phụ, ông có thể đúc cho ta chưa?
Thợ rèn không muốn đi nữa, sau khi thấy thân khách khanh này thì chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu:
-Vậy không biết Ngô khách khanh muốn đúc bằng vật liệu gì? Đúc lớn cỡ nào?
-Ừ, cỡ bằng chảo xào rau là được. Đúc ba cái. Vật liệu thì dùng loại tốt nhất để đúc lò luyện đan ấy!
Nếu như phải xài thường xuyên thì sao không làm tốt một chút chứ! Nhưng hắn cũng cần đúc nhiều thêm mấy cái dự phòng, nếu không bị hư lại phiền toái!
-Được! Vậy năm ngày sau tới lấy hàng!
Thợ rèn thỏa hiệp.
Đảo mắt một cái là qua năm ngày, Ngô Hiên hưng phấn chạy thẳng tới Vạn Dược Lâu, vừa vào phòng rèn thì thấy Triệu Thiến đang nghi hoặc nhìn nồi trên mặt đất.
Ngô Hiên cũng không ngạc nhiên, nếu họ không biết chuyện này thì mới lạ! Triệu Thiến thấy Ngô Hiên đi vào thì nói:
-Ngô công tử đã tới rồi à! Không biết công tử đặt làm nồi đắt tiền như vậy là để làm gì?
Ngô Hiên ho nhẹ rồi nói:
-Thật ra thì ta cũng không rõ, là do luyện đan sư kia yêu cầu, còn muốn làm thêm hai lò…
Hắn nói tới phần sau thì chậm rãi đè thấp giọng. Hắn đổ hết mấy chuyện kỳ quái lên luyện đan sư vô hình kia.
Triệu Thiến như bỗng nhiên tỉnh ngộ mà gật đầu, thế giới này lớn như vậy thì người cổ quái kiểu nào cũng sẽ có. Nói không chừng kêu đúc nồi này là để đem về nấu ăn.
Ngô Hiên bước tới chỗ nồi đã đúc xong, gõ nhẹ một cái, vui vẻ nói:
-Nồi tốt!
Là một đầu bếp, nồi gì tốt nhất thì trong lòng Ngô Hiên biết rõ nhất, một cái nồi sẽ ảnh hưởng rất lớn tới việc nấu ăn, thấy nồi tốt như thế sao hắn không vui cho được?
Thợ rèn bất mãn lên tiếng:
-Tất nhiên rồi! Đây là dùng Thất Tinh Cương tốt nhất để đúc mà, sao có thể không tốt chứ… Đúng là phung phí của trời mà…
Câu kế tiếp được thì thầm trong lòng thợ rèn.
-Thất Tinh Cương?
Ngô Hiên cầm một cái nồi lên, cười nói:
-Vậy gọi nó là nồi Thất Tinh đi!
Nồi này thật sự mang lại niềm vui lớn cho hắn, để xem lần này còn đốt thủng hay không?