Chương 65: Hàn Băng Động
Ngô Hiên cự tuyệt Triệu Thiên Long làm hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng cũng không đơn giản buông tha cho cơ hội lần này.
Không biết Ngô tiểu hữu có thể giúp chúng ta mời Đan Vương luyện chế đan dược Bát phẩm không? Không, không, Thất phẩm cũng được! Điều kiện gì cứ việc nói!
Yêu cầu này làm Ngô Hiên sợ tới mức nhảy dựng, choáng váng. Nếu mình có thể luyện chế đan dược Thất phẩm, thậm chí đan dược Bát phẩm, mình còn đứng ở chỗ này sao?
Đừng nói luyện chế, đến cả phân tích cũng không thể. Thật sự đưa dược liệu cho hắn, nói không chừng hắn vừa mới cho vào nồi đã hôn mê, lập tức bị tiêu hao khô héo rồi.
Ngô Hiên vội vàng khoát khoát tay nói:
Cái này không được. Thật ra ta nói ra chuyện này đã xem như tối kỵ rồi. Hơn nữa tiền bối cũng chuẩn bị rời đi rồi. Hắn cùng ta hữu duyên nên mới nguyện ý giúp ta luyện chế đan dược đấy. Triệu hội Trưởng, ngươi cũng biết tính tình của các vị tiền bối không phải chúng ta có thể suy đoán được. Việc gặp mặt hắn càng không thể nào...
Hắn tranh thủ thời gian tìm một cái cớ để thoái thác, vừa từ chối yêu cầu của đối phương vừa thể hiện ra mình có người bảo kê, đây là chuyện tốt. Nhưng nếu một mực bị theo dõi thì chính là bi kịch rồi.
Triệu Thiên Long lại là thở dài nói:
Đã như vậy thì ta không có cách rồi. Nhưng mà ta muốn cầm viên đan dược này đi nghiên cứu cẩn thận một phen mới được. Đan dược do Đan Vương luyện chế đâu dễ dàng lấy được.
Triệu hội trưởng cẩn thận từng li từng tí cất viên đan dược này vào trong bình chứa. Cử động này làm cho Ngô Hiên cảm thấy có chút buồn cười. Chính mình chỉ là một tiểu tử chỉ có thể xử lý đan dược Tam phẩm lại bị Triệu hội trưởng tưởng là Đan Vương.
Các ngươi chậm rãi trò chuyện, ta phải đi trước. Ngô tiểu hữu có yêu cầu gì cứ nói với Thiến Nhi, nàng nhất định sẽ thỏa mãn ngươi.
Ngay sau đó Triệu Thiên Long rời khỏi, để lại Ngô Hiên cùng Triệu Thiến.
Ngô Hiên cười ha ha, nói:
Không biết Triệu tiểu thư cảm thấy viên Phá Linh Đan này thế nào? Có thể trả lại chín trăm vạn kim tệ hay không?
Không cần Triệu Thiến nói ra hắn cũng biết hai viên Phá Linh Đan này tuyệt đối có thể trả lại, thậm chí còn vượt qua. Viên phá Linh Đan này quý giá ở chỗ bên trong nó ẩn chứa sinh mệnh lực, cái này đã vượt quá tưởng tượng rồi.
Triệu Thiến lại dùng ánh mắt u oán nhìn Ngô Hiên, nói:
Ngô công tử thật sự biết cách giấu diếm a! Sau lưng có Đan Vương, hơn nữa còn vừa là thầy vừa là bạn. Ngô công tử có thể đột phá nhanh như vậy, có phải có liên quan đến Đan Vương tiền bối thần bí kia hay không?
Ngô Hiên cười cười, mơ hồ nói:
Ngươi nói cũng không sai biệt lắm. Chuyện này cũng có chút quan hệ với vị tiền bối kia… - Hắn cũng không phủ nhận. Trên thực tế, hắn tự mình chế tác đan dược giúp mình không ngừng đột phá. Chỉ là vị tiền bối kia chính là mình, cho nên đúng là có chút quan hệ.
Triệu Thiến u oán nhìn Ngô Hiên, sau đó tiếp tục nói:
Vậy tại sao lúc ở Huyễn Linh rừng rậm ngươi không nói cho chúng ta biết gì về người sư phụ này? Chúng ta hỏi ngươi còn nói là giúp người khác bán, không ngờ toàn bộ đều là do vị Đan Vương tiền bối kia luyện chế đấy... Ngươi lừa gạt chúng ta thiệt nhiều a!
Xem ra sự bất mãn của Triệu Thiến đối với mình cũng không nhỏ. Lúc hái Xích Huyết linh quả trong Huyễn Linh rừng rậm, hắn bị Triệu Thiến nhìn thấu thân phận, vì vậy ngay lúc đó đã phủ nhận hết thảy, ngay cả mình có sư phụ hay không đều bác bỏ.
Chuyện này… Đan Vương tiền bối cũng không phải sư phụ ta, ta cũng không biết luyện đan, làm sao có thể thu ta làm đệ tử đây? Chỉ là hữu duyên mà thôi... - Ngô Hiên ngượng ngùng cười cười.
Cũng may Triệu Thiến không tiếp tục dây dưa vấn đề này, nhưng ngữ khí vẫn có chút trách cứ:
Phá Linh Đan này là đan dược đến cả Luyện Đan Sư tầng năm cũng không thể luyện chế, giá trị liên thành, vì vậy đương nhiên có thể trả lại chín trăm vạn...
Đôi mắt nàng bỗng nhiên sáng ngời, nói:
Hay là như này a… nếu ngươi dẫn ta đi gặp Đan Vương nói mấy câu, ta sẽ cho ngươi thù lao, thế nào?
Ngô Hiên thầm kêu khổ trong lòng. Hắn thật sự rất muốn nói với nàng ngươi chẳng phải đã thấy rồi sao? Ngươi đã gặp nhiều ngày như vậy, không biết bao giờ mới trả thù lao đây?
Triệu tiểu thư, thật ra ngươi muốn đi gặp Đan Vương xem hắn có nguyện ý thu ngươi làm đệ tử hay không a?
Ngô Hiên lập tức vạch trần suy nghĩ của Triệu Thiến. Nàng sốt ruột đòi đi gặp Đan Vương như vậy dĩ nhiên là muốn đối phương thu mình làm đệ tử rồi. Chẳng lẽ chỉ đơn giản là đi gặp mặt hay sao?
Khuôn mặt Triệu Thiến ửng đỏ, ngượng ngùng, nhưng nàng vẫn thừa nhận:
Đúng vậy. Đan Vương đều là mộng tưởng của Luyện Đan Sư chúng ta. Nếu có được một sư phụ tốt, ta sẽ có thành tựu cao trong phương diện luyện đan đấy!
Ngô Hiên thở dài nói:
Cũng không phải ta không giúp ngươi, chỉ là Đan Vương tiền bối nói không muốn tiết lộ bất kỳ tung tích nào về hắn. Lần này ta nói ra đã là tối kỵ rồi, cho nên xin lỗi Triệu tiểu thư.
Nghe Ngô Hiên nói như vậy, Triệu Thiến đành thở dài, tinh thần hơi sa sút. Nàng thật vất vả mới nghe được tin tức về Đan Vương nhưng lại không thể gặp, thật sự là vô cùng tiếc nuối.
Trong cả Đằng Long đế quốc này e rằng khó có thể tìm ra một vị Đan Vương, nhiều nhất chỉ có một vị mà thôi. Có khả năng tại đế quốc khác có, nhưng nói tóm lại, trên phiến đại lục tên là Huyền Thiên đại lục này, Đan Vương thật sự là ít đến đáng thương.
Đúng rồi, Triệu tiểu thư! Kỳ thật hôm nay ta tới tìm ngươi, ngoại trừ trả nợ ra còn có một việc là tìm một bộ tâm pháp đấy. Ta cũng không có tâm pháp tốt gì, không biết Vạn Dược lâu có tâm pháp phù hợp với ta hay không? Chính là phù hợp băng thể chất đấy. - Ngô Hiên nói ra mục đích tới nơi này.
Đương nhiên là có rồi, hơn nữa cực kỳ phù hợp thể chất của Ngô công tử ngươi. Bộ tâm pháp này được khắc vào bên trong Hàn Băng Động. - Triệu Thiến đã khôi phục một chút tâm tình, nói:
Thật ra đoạn thời gian trước, chúng ta định để Ngô công tử tiến vào nhưng thấy ngươi có việc nên không nói ra.
Nàng nói đến chính là quãng thời gian hắn chế tạo nồi. Lúc đó Ngô Hiên một mực ở trong nhà cùng Nguyệt Hinh Nhi.
Vậy thì mời Triệu tiểu thư đưa ta đi Hàn Băng Động a!
Ngô Hiên cũng đã không thể chờ đợi được muốn đi xem Hàn Băng Động rồi. Môn tâm pháp có thể được người ta điêu khắc ở bên trong nhất định là bất phàm.
Triệu Thiến dường như nhìn ra suy nghĩ của Ngô Hiên, cười nói:
Trong Hàn Băng Động này, không riêng Ngô công tử với thể chất này có thể tu luyện mà ngay cả các thể chất khác cũng có thể tu luyện. Dù sao linh lực bên trong cũng đầy đủ. Tâm pháp được điêu khắc trên tường băng càng là tâm pháp Linh cấp, tuyệt đối thích hợp với Ngô công tử.
Linh cấp tâm pháp?
Đôi mắt Ngô Hiên sáng ngời. Tâm pháp Linh cấp tại Huyền Long thành cũng không thiếu, nhưng tâm pháp Linh cấp phù hợp với thể chất băng lại khá hiếm.
Dưới sự dẫn đường của Triệu Thiến, hai người đi đến một nơi cách Vạn Dược lâu gần vài dặm. Từ rất xa đã có thể chứng kiến Hàn Băng đông, ở bên cạnh còn có trọng binh canh gác. Điều này có thể thấy băng động này đối với Vạn Dược lâu là một nơi cực kỳ trọng yếu.
Điều này cũng không có gì kỳ lạ. Xung quanh nơi này đều là mùa hè nóng bức, chỉ có nơi này bị đống kết, muốn không làm cho người khác chú ý cũng khó. Giống như hồ nước trong Huyễn Linh rừng rậm vậy, xung quanh đều không có băng, duy chỉ có hồ nước bị đóng băng, như vậy phía dưới khẳng định có cái gì rồi.
Triệu tiểu thư, Hàn Băng Động này là bị phát hiện như thế nào? - Ngô Hiên nhịn không được hỏi.
Chúng ta trong lúc vô tình phát hiện đấy. Nhưng mà lúc đó băng động này đã bị người khai quật xong xuôi, sau đó bị người vứt bỏ. Quá trình hình thành của băng động hẳn là do hàn khí dưới đáy động mới dẫn đến động này quanh năm kết băng a. Lúc chúng ta tìm ra, nơi đây có mười gian phòng độc lập đủ để chứa mười mấy người cùng tu luyện. - Triệu Thiến giải thích.
Ngô Hiên bừng tỉnh đại ngộ nhẹ gật đầu. Hóa ra Hàn Băng Động này đã có từ rất lâu, hơn nữa còn bị người vứt bỏ đấy.
Tiến vào Hàn Băng Động, hàn khí lập tức ùa đến, hơn nữa còn bí mật mang theo linh lực nồng đậm làm cho hai mắt Ngô Hiên tỏa sáng. Mới chỉ ở cửa động đã có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm như thế, bên trong khẳng định sẽ càng thêm nồng đậm rồi.
Quả nhiên sau khi đi sâu vào, linh lực bên trong càng thêm nồng đậm. Đập vào mắt chính là một loạt gian phòng, hai bên đều có cửa đá ngăn lại, phía trước có tấm biển thể hiện có người hay không có người.
Bởi vì người có thể chất băng tương đối ít nên căn phòng này vẫn để trống.
Cửa đá được đẩy ra, có thể nhìn thấy tại trên tường băng được điêu khắc rậm rạp chằng chịt chữ, đây hẳn là tâm pháp theo lời Triệu Thiến nói rồi.
Sau khi hắn đi vào, Triệu Thiến nói với hắn:
Hi vọng lần này ngươi có thể biểu hiện ra thiên phú võ học của mình. Từ trước đến nay, người tu luyện có thể chất băng đều chưa từng lĩnh ngộ được. . . Chúng ta có thể chất khác biệt lại càng không thể lĩnh ngộ, nắm chắc cơ hội lần này a! Nếu thời gian ngươi tu luyện tương đối dài, chúng ta sẽ giúp ngươi thông báo người trong nhà.
Triệu Thiến rất hiểu lòng người nhắc nhở một câu.
Cửa đá khép lại, Ngô Hiên nhìn tâm pháp được điêu khắc trên tường, bất kể như thế nào, mình nhất định phải học được!