Chương 66: Tâm pháp Hư cấp
Băng phòng vô cùng yên tĩnh. Ngô Hiên đi đến bên cạnh tường băng, nhẹ nhàng đưa tay chạm vào văn tự được điêu khắc trên đó. Từng chữ từng chữ được khắc thật sâu vào tường băng, đầu bút lông cứng rắn hữu lực, khí tức lăng lệ ác liệt đập thẳng vào mặt.
Đây là ý cảnh! Người điêu khắc tâm pháp này hoàn toàn dung hòa vào nơi đây mới có thể khắc ra loại văn tự tràn đầy ý cảnh này.
Ngô Hiên thử hấp thu, đáng tiếc tâm pháp trên tường băng này không thể hấp thu, tường băng này không thuộc về vũ kỹ. Không giống như băng ngục là một loại vũ kỹ hóa hình giam cầm.
Băng ngục kia hiện tại vẫn ở trong cơ thể hắn. Lúc hắn đột phá đến luyện linh kỳ dường như đã ít đi một tí, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất. Có Hỏa Linh chi tâm khống chế, hắn cảm giác tốt hơn, nhưng đối với tình huống trước mắt này cũng không có trợ giúp gì.
Xem ra loại đường tắt này đi không được rồi. Tốt nhất vẫn là thành thành thật thật lĩnh ngộ a.
Hắn ngồi xuống bàn, nói thật, hắn cũng không muốn đi lĩnh ngộ. Dù sao lúc ở kinh thư các, hắn thật vất vả học tập nhưng thành tựu lại ít càng thêm ít. Hắn không muốn làm việc tốn công vô ích này. Nhưng dưới mắt chỉ có thể làm như vậy, hắn cẩn thận đọc bộ tâm pháp vô danh này.
Nước là tĩnh, băng là ổn! Băng tùy tâm động...
Ngô Hiên lưu vào trí nhớ bộ tâm pháp này. Ngay khi hắn đọc xong câu này, trong nháy mắt, cảm giác như Băng Linh lực toàn thân đều tăng lên, hơn nữa tốc độ bắt đầu gia tăng, điên cuồng vận chuyển trong người hắn với tốc độ gấp mười mấy lần!
Tốc độ linh lực lưu chuyển quyết định tốc độ tu luyện. Thì ra tốc độ tu luyện của hắn hiện tại đã tăng hơn trước kia mười mấy lần!
Dưới tốc độ vận chuyển điên cuồng của linh lực, trong cơ thể Ngô Hiên lại tản ra hàn ý lạnh như băng. Hàn ý dần dần lan tràn khắp bốn phía trong gian phòng khiến cho gian phòng vốn đã rất lạnh trở nên càng thêm rét lạnh.
Đồng thời linh lực nồng đậm xung quanh cũng điên cuồng rót vào trong cơ thể hắn. Linh lực xung quanh nhanh chóng bị hút vào phòng băng của hắn như tháo lũ, làm cho mọi người cảm thấy sự khác thường nhưng lại không phát giác ra được chuyện gì xảy ra.
Phòng băng của Ngô Hiên chỗ dần dần bị tràn ngập bởi Băng Linh lực hắn phát ra. Trên tường băng, những chữ tâm pháp được điêu khắc dần dần phát sáng lên như bị Băng Linh lực trong cơ thể Ngô Hiên rót vào.
Lúc này, Ngô Hiên căn bản không biết rõ lắm tình huống bên ngoài. Hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình đang vận chuyển với tốc độ cực nhanh, cả người đều đắm chìm trong bộ tâm pháp này.
Ngay khi toàn bộ chữ trên tường băng đều sáng lên, một luồng ánh sáng lập tức bao phủ khắp người Ngô Hiên. Ngô Hiên chỉ cảm thấy đầu chấn động, bên tai truyền đến thanh âm của một lão giả.
Đồng tộc bằng hữu, thật vui khi có người đến tìm hiểu lĩnh ngộ tâm pháp của lão phu. Lão phu là trưởng lão Băng Linh tộc, Băng Khuynh Thiên. Bởi vì tìm kiếm Băng Linh chi tâm gặp phải tiểu nhân ám toán. . . ta cảm thấy đại nạn của mình đã đến, vì vậy đã điêu khắc tâm pháp của bản thân trong động này, chỉ có người của tộc ta mới có thể lĩnh ngộ. . .
Ngô Hiên đột nhiên mở to mắt, xung quanh không có bất kỳ người nào, chỉ thấy tâm pháp trên tường băng trước mắt phát ra ánh sáng, nhưng thanh âm bên tai lại không ngừng phát ra.
Đây chỉ là một chút thần niệm tạo thành âm thanh cuối cùng mà lão phu lưu lại để chờ người cùng tộc đến. Ngươi đã đến chính là hữu duyên. . . Lão phu sẽ đem tâm pháp Hư cấp đắc ý nhất, Dũng Băng Quyết, truyền thụ cho ngươi! Có thể lĩnh ngộ nhiều hay ít phải xem vận mệnh của ngươi rồi. Đồng thời, ta cũng hi vọng ngươi có thể giúp ta tìm Băng Linh chi tâm. . . Đương nhiên, cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, e rằng nó đã sớm bị người tìm được rồi a. . .
Băng Linh chi tâm? Hư cấp tâm pháp!!
Ngô Hiên còn chưa kịp phản ứng, một cỗ năng lượng dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn. Trong đầu hiện lên Dũng Băng Quyết tâm pháp mênh mông làm cho Ngô Hiên có chút hoảng hốt. Tâm pháp băng điêu khắc trên tường là nguyên vẹn, nhưng trong đó ẩn chứa ý cảnh lại vượt xa mười mấy chữ cái trên tường băng này!
Đồng thời, linh lực trong động băng vẫn không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn, nhanh chóng rèn luyện thân thể hắn. Còn có kinh mạch, tu vị của hắn cũng theo đó bắt đầu bỗng nhiên tăng mạnh.
Một tuần sau.
Ngô công tử tại sao còn chưa đi ra? Đã qua một tuần rồi. . . - Triệu Thiến cảm thấy hơi sốt ruột rồi. Bình thường những người vào trong băng động rất ít ai có thể vượt qua ba ngày. Ngô Hiên nhưng lại ở đây trọn vẹn một tuần.
Tu luyện một tuần cũng không phải chuyện thần kỳ gì. Chỉ là nàng phát hiện bên trong Hàn Băng Động dường như có chút khác thường. Nàng cảm thấy linh lực bên trong đang nhanh chóng bị xói mòn, bên ngoài Hàn Băng Động cũng theo đó bắt đầu bị hòa tan. Hàn Băng Động mấy chục năm không hòa tan, lúc này vậy mà bắt đầu dần dần hòa tan. Biến hóa này thật sự để cho bọn hắn cảm thấy kinh ngạc.
Triệu Thiến muốn đi vào tìm Ngô Hiên, nhưng lại sợ quấy rầy Ngô Hiên tu luyện, trong lúc nhất thời khó có thể lựa chọn. Có thể nói ngoại trừ Ngô Hiên, những người khác ở trong Hàn Băng Động đều đã đi ra. Dù sao băng động phát sinh biến hóa này, không người nào nói rõ được sẽ phát sinh chuyện gì, hơn nữa linh lực cũng bị rút hết.
Oanh!
Hàn Băng Động ầm ầm sụp đổ, mọi người lập tức trợn tròn mắt. Triệu Thiến kịp phản ứng đầu tiên, vội vàng hô:
Tranh thủ thời gian mở ra cho ta!
Phần đông cao thủ ở chỗ này, vì vậy những hòn đá này nhanh chóng bị thanh lý sạch sẽ. Khi đuổi vào bên trong, mọi người kinh ngạc phát hiện Ngô Hiên vẫn đang an ổn ngồi tại nguyên chỗ, xung quanh không có hòn đá nào đập trúng hắn. Tuy nhiên, xung quanh hắn đều bị lún xuống, toàn bộ Hàn Băng bị hóa thành nước ngấm xuống mặt đất.
Hàn Băng không còn, tường băng tự nhiên cũng biến mất. Huyệt động này biến trở về huyệt động bình thường, không có bất kỳ sự khác lạ nào.
Vậy mà hắn vẫn tu luyện? - Triệu Thiến mở to đôi mắt đẹp, nói:
Các ngươi đều đi ra ngoài đi. . .
Thanh âm của Triệu Thiến chưa dứt, một luồng gió tuyết bất ngờ mãnh liệt phun ra từ trong cơ thể Ngô Hiên. Các cường giả nhanh chóng ngăn ở trước mặt Triệu Thiến, chặn lại Hàn Băng khí tức đang phóng tới!
Theo băng sương mà Ngô Hiên phun ra từ trong cơ thể, cả huyệt động một lần nữa ngưng kết lại! Mọi người ở bên ngoài đều bị khí tức mãnh liệt này làm rung động. Họ rõ ràng cảm thấy tu vị không phải rất mạnh, nhưng khí tức này lại tràn đầy uy nghiêm, bá đạo!
Một lát sau, Ngô Hiên chậm rãi mở to mắt, một tia sáng lạnh theo trong mắt lóe ra. Hắn nhịn không được thở dài:
Dũng Băng Quyết này thật tốt, không hổ là tâm pháp Hư cấp!
Đợi khi hắn phục hồi lại tinh thần, bỗng phát hiện xung quanh đã là một đống bừa bộn. Tường băng trước mắt đã biến mất. Nhất là những người đang đứng ở ngoài cửa động kia đều trợn mắt há hốc mồm nhìn mình, khiến hắn nghi ngờ hỏi:
Chuyện gì xảy ra?
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lập tức nhớ tới lời trưởng lão Băng Linh tộc Băng Khuynh Thiên đã từng nói. Chẳng lẽ lúc hắn truyền thụ tâm pháp này cho mình đã rót toàn bộ Linh lực để duy trì băng động vào trong cơ thể mình, nhờ đó mình mới có thể hoàn toàn lĩnh ngộ Dũng Băng Quyết này?
Tuy nhiên hắn cảm nhận được tu vi của mình đã đột phá đã đến luyện linh kỳ tầng bốn, một lần nữa tăng lên hai cấp độ! Xem ra Hàn Băng Động này trở thành bộ dạng như vậy nguyên nhân là bởi vì mình rồi.
Nguy hiểm thật! May mà Ngô công tử ngươi không có việc gì. Chúng ta đều không rõ ràng lắm tại sao phát sinh biến hóa này, nhưng mà Ngô công tử có lĩnh ngộ được tâm pháp kia không vậy? - Triệu Thiến chỉ thuận miệng hỏi một câu mà thôi.
Ngô Hiên cười nói:
Ừm, đã lĩnh ngộ được không sai biệt lắm. Thu hoạch lần này cũng không tệ.
Lĩnh ngộ xong? Vậy, đó là tâm pháp cấp độ gì? - Triệu Thiến kinh ngạc hỏi.
Hư cấp.
Tất cả mọi người thật sâu hít vào một ngụm khí lạnh. Không ngờ tâm pháp được điêu khắc trên tường băng dĩ nhiên lại là tâm pháp Hư cấp! Cấp bậc của võ kỹ được phân chia thành võ kỹ bình thường, trung hoà, tiếp theo đến võ kỹ Linh cấp, sau đó đến võ kỹ Hư cấp. Tâm pháp cũng là như thế!
Hư cấp tâm pháp cực kỳ khó có được! Nói cách khác, tâm pháp Triệu Thiên Long tu luyện hiện tại chỉ là Linh cấp tâm pháp. Như vậy có thể hiểu được tâm pháp Hư cấp khó có được nhường nào rồi!