Chương 28: Đây là hắn sao? Sát thần cùng bóng dáng!
"Tiểu nha đầu, tâm tình không tệ sao?"
Đi theo Nguyệt Quan cùng Quỷ Đấu La tiến về Võ Hồn học viện, Hồ Liệt Na đột nhiên nghe Nguyệt Quan hỏi vậy, mặt nhỏ hơi ửng hồng, vội vàng biện bạch: "Có sao? Không có!"
"Na Na, chẳng lẽ là sắp gặp được Tô Dật tiểu gia hỏa kia nên mới hưng phấn vui vẻ như vậy?"
Nguyệt Quan nhìn mặt Hồ Liệt Na hơi phiếm hồng, mở miệng trêu chọc.
"Không... Không có, ta mới không có... Ai... Ai muốn gặp cái tên lạnh lùng kia."
Hồ Liệt Na nghe Nguyệt Quan nói vậy, ấp úng trả lời.
Khi thấy trên mặt Nguyệt Quan lộ ra ý cười trêu chọc, nàng xấu hổ không thôi.
"Quỷ gia gia, ngài nhìn Cúc gia gia đi, hắn bắt nạt ta."
Hồ Liệt Na nói rồi tiến đến bên cạnh Quỷ Đấu La.
Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La (Nguyệt Quan) nhìn thấy dáng vẻ của Hồ Liệt Na, nhìn nhau rồi cười ha hả.
Hồ Liệt Na nghe tiếng cười của hai người, miệng nhỏ chu lên, tức giận nói: "A, hai vị gia gia chỉ biết khi dễ ta."
"Ha ha, tốt lắm Na Na, đã ngươi không kịp chờ đợi muốn gặp tiểu gia hỏa kia như vậy, chúng ta liền tăng tốc độ."
Nguyệt Quan cười ha hả, nói rồi cùng Hồ Liệt Na tăng tốc độ bay về phía Võ Hồn học viện.
. . . .
"Tiểu Tô Dật, ta đến thăm ngươi đây!"
Hồ Liệt Na đi theo Nguyệt Quan và Quỷ Đấu La đến Võ Hồn học viện, Quỷ Đấu La liền dẫn hai người đi thẳng đến chỗ Tô Dật đang tu luyện.
Hồ Liệt Na nhìn Tô Dật đang xếp bằng trên phiến đá tu luyện, ánh mắt lộ ra mừng rỡ, hưng phấn chạy tới.
"Ân?"
Tô Dật nghe tiếng Hồ Liệt Na, lạnh lùng nhìn người vừa xuất hiện trước mặt.
Nhìn thấy đôi mắt tràn ngập sự mong chờ và mừng rỡ, Tô Dật chần chờ, người này sao lại đến đây?
Sau đó, hắn lập tức đứng dậy, lùi lại một bước, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Hồ Liệt Na.
Trong mắt Tô Dật, người nữ nhân trước mặt này = muốn làm loạn tâm trí hắn = làm chậm trễ việc tăng thực lực = nguy hiểm = tử vong.
Hồ Liệt Na nhìn Tô Dật lùi lại một bước, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn nàng, đôi mắt hồ ly xinh đẹp híp lại.
Mà Cúc Đấu La (Nguyệt Quan) và Quỷ Đấu La thì đứng bên cạnh xem kịch.
Họ biết, Na Na và tiểu gia hỏa này ở cùng một chỗ, tuyệt đối sẽ có chuyện hay xảy ra.
Cuối cùng, người đầu tiên làm đảo loạn tâm cảnh của tiểu gia hỏa này, chính là Na Na.
Cũng là vì Na Na, họ mới biết, tiểu gia hỏa lãnh khốc vô cùng này, rõ ràng còn có những tình cảm khác giống như người khác.
"Tiểu gia hỏa, thấy ta sao lại lùi lại?"
"Ngươi thế nhưng đã hôn ta rồi, hôn một cô gái, đó chính là muốn cả đời phụ trách cô ấy mà ~"
Hồ Liệt Na nói xong, trực tiếp ôm lấy cổ Tô Dật, cười híp mắt nhìn hắn.
"Ta hôn ngươi..."
Nghe lời Hồ Liệt Na nói, đôi mắt vốn luôn lạnh giá đạm mạc của Tô Dật khẽ híp lại, lông mày hơi nhướng lên.
Hai người Quỷ Đấu La và Nguyệt Quan đang xem kịch thấy Tô Dật hơi nhướng mày, cả hai đều vô cùng phấn khích.
"Lão Quỷ, thấy không, thấy không, quả nhiên, chỉ có tiểu nha đầu Na Na này mới trị được tiểu gia hỏa này."
Nguyệt Quan hưng phấn nhìn Quỷ Đấu La đứng bên cạnh nói.
"Thấy rồi, Lão Cúc Hoa, trước đó ta đã dẫn tiểu gia hỏa này tu luyện cả ngày, hắn đã khiến ta nghi ngờ nhân sinh. Giờ thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ gì đó khác lạ, thật sảng khoái a ~"
Nghe Nguyệt Quan nói, Quỷ Đấu La cũng rất hiểu rõ cảm giác bất lực và đau đầu của người bạn già này khi một mình đối mặt với Tô Dật.
"Nói chuyện đi, tiểu gia hỏa, ngươi thế nhưng chủ động hôn ta sao? Thế nào? Muốn trốn nợ?"
Tô Dật nghe Hồ Liệt Na nói ngày càng nghiêm trọng, bị Hồ Liệt Na ôm đầu cúi xuống,
Sau đó rút mạnh về phía sau, trực tiếp thoát khỏi vòng tay Hồ Liệt Na.
"Tránh ta ra xa một chút."
Hồ Liệt Na nhìn đôi mắt lạnh băng của Tô Dật, nghe hắn nói vậy, đôi mắt vốn dụ dỗ lập tức ngấn nước.
Ban đầu khi gặp Tô Dật, tình cảm của Hồ Liệt Na dành cho hắn chỉ là sự hiếu kỳ và vui vẻ.
Tò mò vì sao sư phụ lại nhận hắn làm đệ tử, vui mừng vì lại có một tiểu sư đệ đáng yêu như vậy.
Lúc đó còn nghĩ sau này sẽ che chở hắn, để hắn đi theo mình.
Thế nhưng, kết quả hoàn toàn khác với những gì nàng tưởng tượng.
Tiểu gia hỏa này thật sự quá lãnh khốc, bất kể lúc nào cũng một bộ dáng vẻ 'người lạ chớ vào'.
Tô Dật như vậy, càng khơi gợi lên sự hiếu kỳ của Hồ Liệt Na.
Nàng muốn tìm hiểu rõ xem tiểu gia hỏa này rốt cuộc đã trải qua chuyện gì mà biến thành bộ dạng hiện tại.
Thế nhưng, sau mấy ngày tiếp xúc, nàng cuối cùng cũng phát hiện ra tiểu gia hỏa này rõ ràng cũng có "nhược điểm".
Đó chính là, sợ hãi đối mặt với nàng.
Cuối cùng, trời xui đất khiến thế nào đó, Hồ Liệt Na cũng không biết, dĩ nhiên chủ động hôn tiểu gia hỏa này.
Lần đó, là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tô Dật bối rối và tức giận.
Cho đến khi về phòng đi ngủ, đầu óc vẫn tràn ngập cảnh tượng lúc đó, đêm đó không ngủ được.
Ngày hôm sau đi tìm tiểu gia hỏa này thì hắn đã bị sư phụ mang đến Võ Hồn học viện rồi.
Thế là nàng bắt đầu cố gắng tu luyện, nàng không muốn để tiểu gia hỏa này vượt qua mình.
Nếu hắn vượt qua, sau này nàng còn có thể bắt nạt hắn thế nào.
Chính mình lòng tràn đầy vui vẻ tìm đến hắn, hắn rõ ràng còn lạnh lùng như vậy, hoàn toàn không chào đón nàng.
Nghĩ đến đây, Hồ Liệt Na tủi thân nước mắt tuôn rơi.
Nhìn thấy Hồ Liệt Na đang khóc, lúc này đứng bên cạnh xem kịch Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La lập tức luống cuống.
Ban đầu còn muốn xem kịch hay, sao lại đột nhiên diễn biến thành thế này.
"Làm sao mới có thể không khóc đây?"
Nhìn Hồ Liệt Na đáng yêu, nức nở, Tô Dật lúc này giọng nói tuy rất bình thản, nhưng không còn cảm giác lạnh lùng như trước.
Hồ Liệt Na nghe Tô Dật nói vậy, cùng với giọng điệu của hắn, lập tức ngừng khóc, nhìn vào mắt Tô Dật, tràn ngập không thể tin.
Cái này, những lời này thật sự là từ miệng hắn nói ra sao?
Hai người Nguyệt Quan và Quỷ Đấu La đứng bên cạnh xem kịch nghe Tô Dật nói vậy, cả hai đều há hốc mồm ngơ ngác nhìn hắn.
Mà Tô Dật, nhìn cảnh tượng này, trong mắt tràn ngập nước mắt và vẻ đáng thương, ánh mắt đau lòng đó, khiến Tô Dật nhớ đến một người.
Đó là lúc trước, hắn tại Thiên Mệnh duy nhất một người đồng bạn.
Những lời như "phụ nữ như hổ", "phụ nữ chính là loài đáng sợ nhất trên thế giới này", tất cả đều từ miệng người kia.
Hắn là Thiên Mệnh Sát Thần, nàng là Bóng Dáng của Sát Thần.
Bóng Dáng, không có tên, nàng cũng đã trải qua cùng loại thí luyện với Tô Dật.
Chỉ là, thí luyện đó, không tiến hành bước cuối cùng.
Từ khi nàng chết đi, Thiên Mệnh Sát Thần, lại vô tình cảm.
Hắn vốn dĩ không hiểu cái gì là ưa thích, cái gì là yêu.
Mà Bóng Dáng, trong mắt hắn, căn bản không xứng làm một sát thủ.
Bởi vì, sát thủ, không cần tình cảm.
Bóng Dáng có tình cảm quá phong phú.
Mà trong lúc chung đụng với người kia, Bóng Dáng luôn âm thầm muốn thay đổi tính cách của hắn.
Muốn cho hắn, tên Sát Thần mà ai cũng e ngại này, cũng biết vui giận ái ố, hiểu, một người sống vì cái gì.
Khi hắn hiểu ra, người nữ nhân ngu ngốc nằm trong ngực hắn nói yêu hắn, đã chết...