Chương 25: Khảo thí đại hội
Võ Hồn thành dù sao cũng là nơi đất chật người đông, phòng trống tự nhiên là sớm không có, nhưng Bỉ Bỉ Đông vẫn là cho Mặc Lâm một căn phòng ở thành nội gần biên giới, diện tích không lớn. Làm một ngành công nghiệp khổng lồ thì có lẽ là không thể, nhưng làm chủ một xưởng nhỏ thì vẫn ổn thỏa.
Vừa hay, đồ vật Lâu Cao đưa tới cũng đã đến, Mặc Lâm liền đem tất cả những thứ liên quan đến chế tạo, luyện chế vận tới căn phòng này.
Sau khi mọi thứ đã chuyển di xong xuôi, Mặc Lâm kiểm tra xung quanh, không có người ngoài, lấy ra một cái túi trữ vật, liền đem con rối khác mà hắn đã chế tạo trong ba năm qua thả ra ngoài. Loại con rối này chỉ biết làm một việc duy nhất – rèn đúc.
Hiện tại, Mặc Lâm chỉ tạo ra hai cái loại con rối này, chuyên môn dùng để kiếm tiền cho hắn. Trên thế giới này, lệnh bài của Bỉ Bỉ Đông quả thực có thể giải quyết không ít vấn đề, nhưng trong tương lai, nếu hắn muốn làm điều gì đó bí mật, không thể bại lộ thân phận, chắc chắn sẽ phải dùng tiền để thông suốt các mối quan hệ.
Có lẽ có người sẽ nghĩ, ngươi cũng có Song Toàn Thủ, sợ cái gì chứ? Muốn làm gì thì trực tiếp sửa đổi ký ức người khác, cho mình đổi dung mạo chẳng phải tốt rồi sao?
Thế nhưng, căn cứ vào thí nghiệm của Mặc Lâm và biểu hiện của Song Toàn Thủ trong "Nhất Nhân Chi Hạ", bất kể là đổi ký ức hay thay đổi dung mạo đều cần tiêu tốn thời gian. Hắn không thể vì một chuyện xảy ra trong tương lai mà đi sửa đổi ký ức của tất cả nhân viên liên quan, vừa mệt mỏi lại không hiệu quả. Hắn cũng không thể đứng trên đường hay làm mọi người xung quanh để biến đổi dung mạo của mình thành một bộ dáng khác, ngươi coi như đó là phim truyền hình "trở mặt" sao?
Vì vậy, kiếm tiền đối với Mặc Lâm hiện tại mà nói vẫn là chuyện rất quan trọng.
Hiện tại, Mặc Lâm thiết lập cho hai con rối là mỗi tháng chế tạo ra mười bộ áo giáp có thể ngăn cản công kích của hồn sư và có độ dẻo nhất định. Sau đó giao cho Lâu Cao thay hắn đi bán, đến tháng sau khi giao vật liệu thì tính tiền cùng một lúc.
Đừng nhìn bộ giáp này chỉ có thể ngăn cản công kích của hồn sư mười mấy cấp. Đối với những tiểu địa chủ không có hồn lực hoặc những hồn sư thiên phú không tốt thì đây đã là báu vật. Hơn nữa, xét trên thị trường hiện tại, áo giáp thông thường do thợ rèn bình thường chế tạo, áo giáp đẳng cấp cao có thể phòng ngự Hồn Tôn hoặc Hồn Tông thì do các đại sư thợ rèn nghiên cứu. Loại giáp có phòng ngự nằm ở giữa hai loại này quả thực là vật hiếm có.
Hơn nữa, bộ giáp này còn có thể được con rối trang trí theo nghệ thuật, ở phương diện thưởng thức cũng vô cùng xuất sắc, thậm chí có thể xem như tác phẩm nghệ thuật để bán. Lại thêm được Hiệp hội Thợ rèn tự mình bán ra, chắc chắn có thể bán được một mức giá vô cùng tốt.
Vì vậy, ngoài việc mỗi ngày cho hai con rối kia "nạp khí" ra, những lúc khác đều có thể dùng để rèn luyện thân thể và hồn lực của mình. Thậm chí Mặc Lâm còn có thể bỏ thêm chút thời gian để làm thêm một chút hồn đạo khí. Đối với yêu cầu mà Bỉ Bỉ Đông đưa ra, Mặc Lâm cảm thấy mình có thể nhẹ nhàng hoàn thành.
"Ba!" Một tháng sau, Mặc Lâm lại một lần nữa ghé vào trong phòng của Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông ngồi trên ghế dựa, mỉm cười nhìn Mặc Lâm:
"Mặc Lâm, xem ra tháng này con không để tâm lắm đến việc tu luyện hồn lực nhỉ."
Mặc Lâm nằm rạp trên mặt đất ngoài miệng nói:
"Đúng, đúng, đúng, sư phụ nói đều đúng."
Trong lòng:
'Ngươi đừng có lôi kéo! Lần này ngươi dùng lực độ so với lần trước còn lớn hơn, có biết không?! Có ngươi như vậy lừa gạt đệ tử của mình sao?!... Không đúng, thật sự có, phàm nhân Trương Chi Duy chính là một ví dụ.'
Bỉ Bỉ Đông nhìn bộ dạng cam chịu của Mặc Lâm, liền thu hồi hồn lực lại:
"Đã như vậy, thì tháng tới, con cứ nghe theo sự sắp xếp của ta đi!"
Ngày thứ hai, Mặc Lâm xuất hiện ở sân huấn luyện khiến người ta bất ngờ, điều này làm Hồ Liệt Na rất đỗi kinh ngạc, bởi vì nàng là lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Lâm xuất hiện ở sân huấn luyện:
"Mặc Lâm, ngươi đây là, tiện đường ghé qua đây sao?"
Mặc Lâm nhún vai:
"Ta cũng muốn nói là tiện đường, nhưng trên thực tế, từ hôm nay trở đi, trong ít nhất một tháng tới, ta đều sẽ cùng ngươi huấn luyện chung."
Hồ Liệt Na nhíu mày nghi hoặc:
"Ai nói hôm nay là huấn luyện?"
"Ừm? Ý của ngươi là sao?" Mặc Lâm đối với lời nói của Hồ Liệt Na rất là thắc mắc.
"Mặc Lâm? Ngươi thế mà cũng tới." Trong lời nói tràn đầy sự ngạc nhiên.
Mặc Lâm nhìn lại, là Tà Nguyệt và Diễm.
Mặc dù mấy năm nay vì Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, Tà Nguyệt bị Nguyệt Quan cưỡng ép thu làm thân truyền đệ tử, nhưng tính cách của hắn vẫn không bị ảnh hưởng bởi Nguyệt Quan, vẫn giữ phong thái của một đại ca, điểm này luôn khiến Mặc Lâm rất thất vọng.
Mặc Lâm nhìn hai người, hỏi:
"Hai người các ngươi không phải nên ở một sân huấn luyện khác để huấn luyện sao? Hôm nay là muốn làm gì vậy?"
Tà Nguyệt càng thêm kinh ngạc nhìn Mặc Lâm:
"Hôm nay là đại hội khảo thí mỗi năm một lần, thống nhất tập hợp tại sân huấn luyện này, sau đó phân tán đến từng sân huấn luyện để thi đấu, đệ tử của Giáo hoàng điện hạ mà ngươi lại không biết sao?"
"A? Đây là cái gì?" Mặc Lâm nghe vậy lại có chút mộng, những năm nay Bỉ Bỉ Đông chưa từng đề cập qua với hắn chuyện này a.
Tà Nguyệt giải thích:
"Bởi vì học viên của Võ Hồn Điện, đặc biệt là chúng ta Giáo Hoàng Điện, chỉ có khi cần thu hoạch hồn hoàn hoặc đi Đại Đấu Hồn Tràng mới được rời khỏi Võ Hồn Điện. Săn giết hồn hoàn đều có lão sư đi cùng, từ lão sư đánh cho hồn thú tàn phế, cho nên để có được kinh nghiệm chiến đấu nhất định trước khi tham gia Đại Đấu Hồn Tràng, các học viên hệ chiến đấu và hệ khống chế có hồn lực vượt quá cấp 30 sẽ tham gia đại hội này, sau đó lại cho những học viên đã tham gia sắp xếp thi đấu ở Đại Đấu Hồn Tràng.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là tham gia một lần là đủ. Nếu hồn lực không đạt đến cấp 40, thì trước khi tốt nghiệp đều phải tham gia đại hội này. Vì vậy, đại hội này coi như là lời nhắc nhở cho những người lớn tuổi còn chưa cố gắng, nói cho họ biết 'Các ngươi ở cái tuổi này mà còn đến đây, thật sự là mất mặt'. Còn hồn lực vượt quá cấp 40, thì đương nhiên không cần tham gia đại hội này nữa. Khi đó, Võ Hồn Điện sẽ sắp xếp cho học viên các trận đấu ở Đại Đấu Hồn Tràng với mật độ cao."
Mặc Lâm khẽ gật đầu,
'Nguyên lai là chuyện như vậy, cho nên, trong mắt Bỉ Bỉ Đông, ta rốt cuộc là không đứng đắn đến mức nào? Nàng là cảm thấy trực tiếp nói với ta ta sẽ từ chối không đến sao?!'
"Chờ đã," Mặc Lâm đột nhiên nghĩ đến điều gì, nhìn ba người: "Các ngươi, lại còn chưa trở thành Hồn Tông sao?"
Hồ Liệt Na trực tiếp nắm chặt mặt Mặc Lâm rồi "nặn" một cái thật mạnh:
"Ý của ngươi là gì? Ba người chúng ta là vì tích lũy thêm điểm thắng lợi và kinh nghiệm chiến đấu ở Đại Đấu Hồn Tràng nên tạm thời chưa thăng cấp, ngược lại là ngươi, tất nhiên đã đưa tiên thảo cho chúng ta, bản thân ngươi hẳn cũng đã ăn đi? Làm sao hồn lực của ngươi lại ngày càng xa chúng ta thế?"
Mặc Lâm chậc chậc lưỡi:
"Nói như thế nào đây, ba năm nay ta đều dồn hết tâm trí vào hồn đạo khí (pháp khí), trong phương diện hồn lực quả thật có chút sơ sẩy."
Trong lúc nói chuyện, rất nhiều học viên và một vài lão sư đã tràn vào sân huấn luyện này. Học viên nhìn qua tuổi tác đều lớn hơn Hồ Liệt Na và những người khác, chỉ có một phần nhỏ nhìn qua giống như 14-15 tuổi. Phần lớn bọn họ vừa vào đã đưa ánh mắt tập trung về phía "Hoàng kim một đời".
Kể từ khi ba người "Hoàng kim một đời" trở thành Hồn Tôn vài năm trước, mỗi năm đại hội khảo thí, quán quân đều rơi vào một trong số họ. Họ nổi tiếng cực cao trong Võ Hồn Điện. Bởi vậy, khi đứng chung với ba người bọn họ, Mặc Lâm tự nhiên gây ra sự bàn tán của các học viên khác.
"Vị học đệ này nhìn nhỏ như vậy, thế mà cũng là Hồn Tôn?"
"Hơn nữa còn đứng gần như vậy với Nữ thần Liệt Na và mọi người."
"Các ngươi tu luyện tu đến ngớ ngẩn rồi sao? Giáo hoàng điện hạ bốn năm trước đã thu một đệ tử mới, chuyện lớn như vậy, các ngươi cũng có thể quên?"
...
Khi tất cả các học viên tham gia đại hội đã tề tựu đông đủ, Bỉ Bỉ Đông và hai vị Hồn Đấu La Cúc, Quỷ cũng đi tới sân huấn luyện, đứng trên một cái đài cao trông giống như đài chủ tịch, dưới đài là một hàng lão sư.
Tất cả học viên, trừ Mặc Lâm, cùng nhau hành lễ:
"Tham kiến Giáo hoàng điện hạ!"
Bỉ Bỉ Đông bắt đầu nói:
"Các vị học viên, hôm nay là đại hội khảo thí lần thứ xxx của Võ Hồn Điện... Sự tiến bộ của các ngươi trong những năm qua ta đều đã nhìn thấy. Ta hy vọng trong mấy ngày đại hội này, các vị có thể thể hiện thành quả khổ luyện nhiều năm của mình, đạt được thứ hạng tốt. Đại hội, bắt đầu!"
Sau khi lãnh đạo nói dứt lời, một vị lão sư của Võ Hồn Điện tiến về phía trước một bước:
"Bây giờ, bắt đầu rút thăm!"