Đấu La Đại Lục 2

Chương 14 Phích Lịch Bối Bối (1)

Dịch: HảiFull Bối Bối kinh ngạc nói: “Hoắc tiểu đệ, đệ phải hiểu rõ, gia nhập Tông Môn không phải là chuyện nhỏ. Tuy Đường Môn đã suy thoái nhưng dù sao cũng từng là Thiên hạ đệ nhất Tông Môn. Nếu sau này đệ hối hận muốn rút khỏi Tông Môn, cho dù là ta hay Đường Nhã cũng sẽ không bỏ qua cho đệ đâu! Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu: “Bối đại ca, đệ đã không còn thân nhân mà tuổi lại còn nhỏ, lần này vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mới biết thế nào là Thiên ngoại hữu Thiên. Đệ muốn trở nên vượt trội, trở thành một Hồn Sư cường đại. Gia nhập Đường Môn chắc chắn là lựa chọn tốt nhất, đệ chẳng những có thể tiến vào Sử Lai Khắc học viện lại còn được mọi người chỉ điểm. Mọi người có thể đem tình cảnh hiện tại của Đường Môn nói cho đệ biết làm đệ cảm nhận được sự chân thành của mọi người. Đệ nguyện ý gia nhập Đường Môn, cùng nhau chấn hưng Tông Môn. “Tốt, tốt lắm.” Đường Nhã hưng phấn ôm cổ Hoắc Vũ Hạo. Bối Bối cũng vuốt cằm nhìn hắn, Hoắc Vũ Hạo dù niên kỉ còn nhỏ nhưng đã chín chắn hơn nhiều so với đám bạn cùng tuổi. Tuy hắn hơn mười tuổi mới đạt được đệ nhất Hồn Hoàn, mặc dù Thiên phú quan trọng nhưng cần cù cố gắng vẫn là thiết yếu. Huống chi hắn còn có Tinh thần thuộc tính Vũ Hồn hiếm có, có hắn tham gia cũng xem như tiện nghi cho Đường Môn. Hương thơm từ cơ thể Đường Nhã tỏa ra làm khuôn mặt Hoắc Vũ Hạo đỏ lên, làm hắn động cũng không dám động, phải thành thật đứng yên. Bối Bối đành phải thay hắn giải vây: “Tiểu Nhã lão sư...” Đường Nhã lúc này mới rời khỏi người Hoắc Vũ Hạo, vẫn đang đắc ý nhìn hắn. Đương nhiên nàng tuyệt đối không thừa nhận lúc đầu muốn Hoắc Vũ Hạo gia nhập Đường Môn chỉ vì món cá nướng của hắn… “Tiểu Hoắc, mau bái sư. Đường Môn chúng ta chỉ còn lại ba người nên quy củ cũng không quá nhiều. Sau này ngươi cứ gọi ta là lão sư, từ giờ ngươi là người của Đường Môn.” Đường Nhã nghiêm mặt nói. Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu, bụp một tiếng quỳ xuống bái Đường Nhã. “Đệ tử Hoắc Vũ Hạo bái kiến lão sư! Đường Nhã đứng bất động, để hắn bái ba lượt mới đỡ hắn lên: “Tốt lắm, Tiểu Hoắc từ nay sẽ là nhị đệ tử, mau bái kiến Đại sư huynh đi. Vừa nói nàng vừa chỉ về phía Bối Bối. “Bái kiến đại sư huynh!” Hoắc Vũ Hạo hướng Bối Bối khom mình hành lễ. Bối Bối mỉm cười: “Tiểu sư đệ không cần khách khí, sau này chúng ta đều là người một nhà.” Đường Nhã nhẹ nhàng thở ra: “Tiểu Hoắc, sau này đệ cùng Bối Bối phải gọi ta là Tiểu Nhã lão sư. Nhưng đệ không được học theo hắn không biết lớn nhỏ, rõ chưa? “Vâng, lão sư.” Sau khi bái sư, Hoắc Vũ Hạo tuy có vài phần câu nệ nhưng nội tâm đã ổn định rất nhiều. Bái nhập Đường Môn khiến hắn có một cảm giác an toàn, một cảm giác đã lâu lắm rồi hắn không cảm nhận được. Tiểu Nhã vẫy cổ tay, một quyển sách đột nhiên hiện ra, nàng đưa cho Hoắc Vũ Hạo: “Tiểu Hoắc, đây là Huyền Thiên Bảo Lục của Đường Môn. Bên trong ghi lại tuyệt học Đường Môn, mà Huyền Thiên Công chính là căn bản, dùng minh tưởng để tăng nhanh tốc độ tu luyện. Hiện nay tu vi của ngươi còn thấp nên tu luyện Huyền Thiên Công cũng không có gì trở ngại, sau này sẽ có ta cùng Bối Bối chỉ điểm ngươi tu luyện. Ngoài ra Huyền Thiên Bảo Lục còn có năm tuyệt học: Huyền Ngọc Thủ luyện tay - Tử Cực Ma Đồng luyện mắt - Khổng Hạc Cầm Long luyện cầm nã thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung luyện thân pháp cùng với các phương pháp sử dụng và hóa giải ám khí. Đường Môn chúng ta nổi tiếng nhất là ám khí nhưng đầu tiên phải có trụ cột căn bản mới có thể tu luyện. Hiện tại việc ngươi cần làm là bắt đầu tu luyện năm loại tuyệt học này, sau này ta sẽ dạy ngươi luyện ám khí. “Lúc nãy ta đã nói ở Đường Môn có một tuyệt kỹ thích hợp để ngươi tu luyện chính là Tử Cực Ma Đồng. Tử Cực Ma Đồng là phương pháp luyện mắt, luyện tới một trình độ nhất định có thể biến ánh mắt thành lực công kích cực mạnh. Vũ Hồn của ngươi là Linh Mâu nên hẳn là công pháp này vô cùng thích hợp, ngươi cần phải chăm chỉ tu luyện nó. Hoắc Vũ Hạo cẩn thận cất Huyền Thiên Bảo Lục vào người: “Tạ ơn lão sư, đệ tử nhất định cố gắng tu luyện.” Bối Bối đưa tay đặt vào thắt lưng, một đai lưng bạch ngọc xuất hiện trong tay. “Tiểu sư đệ, đây là Đạo Khí phỏng chế từ Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ của tiên tổ Đường Tam, xem như là quà ra mắt đại sư huynh tặng ngươi, có nó ngươi cất giữ đồ vật của mình cũng đơn giản hơn nhiều.” Vừa nói xong Bối Bối đã đem Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ cột bên hông Hoắc Vũ Hạo rồi hướng dẫn hắn cách sử dụng. Mỗi viên trong hai mươi bốn viên ngọc thạch đính trên yêu đái này ứng với không gian nửa thước, chỉ cần đưa Hồn Lực vào là dễ dàng dùng để tích trữ vật phẩm, đây cũng là một kiện Hồn Đạo Khí trân quý. Thiên phú Hoắc Vũ Hạo mặc dù không tốt, thân thể yếu đuối nhưng lại vô cùng thông minh, chỉ cần vài lần thử là có thể sử dụng thành thạo Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Chẳng qua trong quá trình này hắn cũng tiêu hao không ít Hồn Lực. Đường Nhã nói: “Tiểu Hoắc, lần này ta cùng đại sư huynh ngươi ra ngoài là vì liệp sát Hồn Thú gia tăng Hồn Hoàn. Ngươi trước tiên theo sau chúng ta, sau khi hoàn thành liệp sát chúng ta sẽ cùng nhau quay về học viện Sử Lai Khắc. “Vâng thưa lão sư!” Hoắc Vũ Hạo cung kính đồng ý. Đường Nhã buột miệng: “Tuy rằng đã bái sư nhưng ngươi cũng không cần quá câu nệ, Đường Môn chỉ có ba người chúng ta, đâu việc gì phải sợ.” Bối Bối tức giận: “Lão sư kiểu gì thế này, đệ tử phải câu nệ như vậy mới tốt chứ. Trời cũng không còn sớm, chúng ta mau chóng tiến lên thôi. Hi vọng vận khí lần này không quá kém, có thể tìm được một ít Hồn Thú thích hợp.” “Ừm, xuất phát.” Đường Nhã gật đầu. Nàng đi trước, còn Bối Bối dẫn theo Hoắc Vũ Hạo, ba người tăng tốc tiến về hướng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Hoắc Vũ Hạo sau khi có được đệ nhất Hồn Hoàn liền cảm giác tu vi bản thân tăng lên rất nhiều, nhất là về mặt thân thể. Hắn đã chạy được một thời gian mà cảm giác vẫn vô cùng thoải mái, tuy về tốc độ vẫn thua kém Đường Nhã và Bối Bối không ít. Bối Bối truyền đến một cỗ Hồn Lực dịu nhẹ, lúc này Hoắc Vũ Hạo mới không cần tiêu hao quá nhiều khí lực mà vẫn có thể theo kịp. Vừa đi Bối Bối vừa nói: “Tiểu sư đệ, Huyền Thiên Công chính là một trong những công pháp tu luyện tốt nhất đại lục, chỉ cần đệ cố gắng tu luyện nhất định sẽ có thành tựu. Đầu tiên ta sẽ hướng dẫn đệ một chút bí quyết vận hành thần công, đệ phải ghi nhớ thật kỹ!” “Vâng!” Hoắc Vũ Hạo gật đầu tập trung lắng nghe. Bối Bối có thân hình nho nhã, mà tính cách cũng vô cùng ôn hòa tinh tế, hắn tỉ mỉ giảng giải pháp môn tu luyện Huyền Thiên Công, mỗi khi có vài chi tiết khó hiểu đều giảng lại một lần. Những chỗ Hoắc Vũ Hạo không rõ hắn cũng có thể dùng lời lẽ đơn giản để diễn giải, làm Hoắc Vũ Hạo rất nhanh đã đắm chìm trong tu luyện. Đường Nhã ở phía trước khẽ thè lưỡi, nàng có thể khẳng định nếu bản thân chỉ dạy cho Hoắc Vũ Hạo tuyệt không thể tốt bằng Bối Bối, nàng quả thật không xứng là một môn chủ. *Cầm nã thủ: luyện sự dẻo dai của 10 ngón tay để cầm, nắm

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất