Đấu La: Mạnh Nhất Người Ở Rể

Chương 28: Lôi Đình Bá Thiên Hổ

Chương 28: Lôi Đình Bá Thiên Hổ
Không hiểu sao, Tần Phong nhìn lấy cái nơi Hồn Thú đã chạy hết sạch, ẩn ẩn có một loại sợ hãi từ sâu trong đáy lòng lan tràn.
"Cái này... Đây không có khả năng a!"
Đại Sư đứng dậy, nhìn qua bóng lưng những Yêu thú đang phi nước đại rời đi, ngay cả một con tiểu Hồn Thú cấp Hòa Liên cũng không còn ở xung quanh, trong mắt ông phun trào dị sắc.
Bình thường mà nói, Hồn Sư hấp thu Hồn Hoàn sẽ không ảnh hưởng đến Hồn Thú xung quanh, càng không có khả năng xuất hiện hiện tượng Hồn Thú chạy trốn.
Đại Sư không thể tưởng tượng nổi muốn đi trước xem một chút, cái khu vực rừng cây che đậy kia đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Vừa rồi tất cả Hồn Thú đều là từ một cái rừng cây nào đó cuồng chạy ra, hoảng hốt chạy bừa, bên trong rất có thể cất giấu bí mật gì đó.
Đại Sư mang theo kinh ngạc, thế nhưng đúng lúc ông ngẩng đầu muốn tiến lên một khắc kia, Đại Sư cả người như một bức điêu khắc sống động tại chỗ mà ngây ngẩn.
Hai chân ông đang run rẩy, trên trán bốc lên dày mồ hôi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy, tựa như vừa gặp phải cái gì đó ghê gớm lắm!
Tần Phong dường như phát hiện sự dị dạng của Đại Sư, đang muốn hỏi đối phương đây là thế nào thì đúng lúc đó, một con cự hổ to lớn tràn đầy tia chớp với đường vân màu đen thu vào mắt hắn.
Con hổ này thở hổn hển, luồng khí cuồng bạo càng thổi ngã hoa cỏ xung quanh, móng vuốt của nó tráng kiện và mạnh mẽ, chỉ cần nhìn thôi đã có thể so với đầu của Tần Phong về kích thước!
"Lôi! Lôi Đình Bá Thiên Hổ!!"
Không khí im lặng đến đáng sợ, chân Đại Sư đang run rẩy, ông liều mạng muốn lùi lại phía sau, nhưng không hiểu sao dù cố gắng thế nào hai chân vẫn không thể lui về dù nửa bước.
"Lôi Đình Bá Thiên Hổ, nghe cái tên đã thấy rất bá khí."
Tần Phong đi tới trước mặt Đại Sư, ánh mắt nhìn thẳng vào con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này.
"Tiểu Phong, không nên hồ đồ, tranh thủ thời gian lui về!!"
Đại Sư giận dữ mắng một tiếng, đây chính là Hồn Thú chí ít 500 năm trở lên, không thể đùa giỡn được.
Trước mặt con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này, bọn họ không khác gì miếng thịt cá chờ bị làm thịt!
"Ngao rống!"
Đột nhiên một tiếng gầm giận dữ vang lên từ Lôi Đình Bá Thiên Hổ, cái đầu to lớn của nó nhìn về phía con Hắc Mạn Đà La Xà đã chết bên cạnh, sau đó nó chuyển bước chân mạnh mẽ đi tới.
"Một, một ngàn năm Hồn Thú!!"
Đại Sư loạng choạng ngã sấp trên mặt đất.
Vừa rồi ông còn kinh ngạc vì sao con Hắc Mạn Đà La Xà này lại xuất hiện ở bên ngoài Liệp Hồn sâm lâm, bây giờ ông đã nhìn rõ ràng!
Tám phần là con Mạn Đà La Xà này đã trêu chọc phải con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này!
Hắc Mạn Đà La Xà là một loại rắn cực kỳ thù dai, mà Lôi Đình Bá Thiên Hổ thì có thể nói là "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã".
Đối phương không chỉ ý thức lãnh địa cực kỳ mạnh mẽ, mà còn giống như Hắc Mạn Đà La Xà là một loại Hồn Thú cùng thù dai, phàm là trêu chọc đến nó thì gần như không chết không thôi.
Hơn nữa con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này còn có một đặc điểm, lấy oán báo ân!
Phàm là có ai giết chết kẻ địch của nó, thì con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này sẽ xem kẻ giết người đó thành kẻ thù mới của mình.
Bởi vì trong mắt Lôi Đình Bá Thiên Hổ, việc giết chết kẻ địch của nó mà khiến nó không thể tự tay làm điều đó, đây là sự khiêu khích đối với thực lực của nó!
Vừa rồi Tiểu Tam và Tiểu Phong liên thủ giết con Hắc Mạn Đà La Xà, con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này đoán chừng đã để mắt tới bọn họ rồi!!
Bây giờ con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này trên người đang tỏa ra khí tử, cũng là dấu hiệu báo trước chiến đấu!
"Tiểu Phong, ngươi đi trước!"
Đại Sư cưỡng ép đứng dậy, hô với Tần Phong.
Bây giờ trong mắt Đại Sư, có thể đi được một người là tính một người!!
"Ta đi trước?"
Trong mắt Tần Phong nhiều hơn một đạo vẻ suy tư.
Võ Hồn La Tam Pháo của Đại Sư đã mất đi chiến đấu năng lực, Đại Sư tuy là cấp 29 nhưng vẫn như một thư sinh không có lực công kích, đối phương làm sao có thể đối phó được con hổ này?
Huống chi Tiểu Tam đang hấp thu Hồn Hoàn, nếu mình đi, Tiểu Tam không những hấp thu Hồn Hoàn không thành, tất nhiên sẽ còn mất mạng!
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, chúng ta tuyệt đối không thể toàn quân bị diệt!"
Đại Sư thần sắc cực kỳ nghiêm túc, gần như gầm thét kêu lên, sâu trong mắt ông mang theo một cỗ tuyệt vọng chưa từng có.
Lúc trước gặp phải Mạn Đà La Xà đã vô cùng khó giải quyết, không ngờ tới lại còn gặp con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này, quả thực là muốn mạng!!
Một con Lôi Đình Bá Thiên Hổ ngàn năm, ngay cả Hồn Tôn cấp 39 cũng không dám tùy tiện trêu chọc.
Còn bọn họ? Trong mắt Lôi Đình Bá Thiên Hổ thì tựa như đồ ăn vậy.
Đều do ông, mù quáng gọi Tiểu Tam đi hấp thu Hồn Hoàn.
Nếu bỏ qua Hồn Hoàn của Mạn Đà La Xà, đoán chừng bây giờ sớm đã rời khỏi chỗ thị phi này, nơi nào mà gặp phải con Lôi Đình Bá Thiên Hổ đang truy sát tới này!
Đại Sư hiện tại thực sự muốn tự tát cho mình mấy cái bạt tai!
Mạng của ông ấy có thể không quan tâm, nhưng hai đứa trẻ này đều là những người nổi bật trong giới Hồn Sư!
Nếu bọn họ không còn, đây chính là tội ác tày trời!!
Bây giờ ông chỉ có thể gọi Tiểu Phong đi trước, còn về con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này, ông có thể kéo dài bao nhiêu thời gian thì trì hoãn bấy nhiêu thời gian!
Đây cũng là việc duy nhất ông có thể làm cho Tiểu Tam lúc này.
Đại Sư lần đầu tiên cảm thấy cuộc đời tuyệt vọng như vậy.
Vốn cho rằng mình sẽ nương theo người đệ tử mới thu này đón lấy ánh rạng đông của cuộc đời, thế mà không ngờ tới còn chưa bắt đầu đã yểu mệnh!
"Chúng ta xác thực không thể toàn quân bị diệt, vậy thì để tiểu gia chiếu cố ngươi!"
Tần Phong liếc nhìn Đại Sư, sau đó bước chân sải dài, cây búa lớn đập vào đầu Phách Thiên Hổ.
Cái thao tác quái quỷ gì vậy?!!
Đại Sư ở xa cảm thấy mình muốn hít thở không thông!
Đó là Lôi Đình Bá Thiên Hổ a, đừng nói hướng về phía đầu nó mà bổ, coi như rút một cọng lông ngươi có chín cái mạng cũng không đủ chết!
"Đại Sư, Tiểu Tam thì giao cho ngươi!"
Tần Phong rót một đạo Hồn Lực vào, cây búa đinh vốn màu đen lúc này đã thay đổi hoàn toàn bộ dáng, một cây búa nhỏ màu đen trắng tinh xảo xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Tần Phong trong một chớp mắt cảm giác toàn thân mình nhiệt huyết sôi trào, toàn bộ lực lượng tăng mạnh!
"Ăn ta một cái Thiên Cương Chùy!"
Tần Phong giơ cánh tay Kỳ Lân lên Lưỡng Nghi Thiên Cương Chùy, bỗng nhiên nện xuống!
"Xì xì!"
Ngay trong khoảnh khắc Tần Phong trọng chùy nện xuống, trên người Phách Thiên Hổ lóe lên một tia điện quang.
"Đây là thiên phú chi lực của Lôi Đình Bá Thiên Hổ, lôi đình!"
Đại Sư ở phía sau lo lắng hô lên.
Thế nhưng ông chung quy vẫn chậm một bước, tia điện đã đi tới bên cạnh Tần Phong, luồng lôi đình cuồng bạo khiến Tần Phong tay chân tê liệt, cơ hồ mất đi chiến lực!
"Tốt lắm, lại dám điện ta!"
Tần Phong hai tay căng cứng, không biết từ đâu tới một cỗ lực, như nện chuột đất đồng dạng đối với con Phách Thiên Hổ này mà đập tới.
Chiến trường xung quanh, cây cối bị hủy hết, thoáng như Tu La.
"Quả thật là quái thai mà Đường Hạo nhìn trúng!"
Đại Sư ở bên cạnh kinh thán.
Lúc này mới cấp 10 a, thế mà đã có thể đối kháng với con Lôi Đình Bá Thiên Hổ này!
Con Phách Thiên Hổ cấp độ này, cơ hồ tương đương với Hồn Tôn trên cấp ba mươi.
Chỉ tiếc cây Lưỡng Nghi Thiên Cương Chùy này dường như không thể sử dụng trong thời gian dài, bằng không coi như là vạn cổ không một thật sự.
Đại Sư nhìn ra được, cây Lưỡng Nghi Thiên Cương Chùy của Tần Phong lúc này vì thôn phệ Hồn Lực quá mức, dẫn đến thân thể hắn đã có dấu hiệu kiệt sức.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, không dùng đến ba chiêu tấn công, thân thể Tần Phong sẽ bị rút sạch hoàn toàn!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất