Đấu Phá Chi Đan Vương Cổ Hà

Chương 15: Yêu Hỏa Tàn Đồ

Chương 15: Yêu Hỏa Tàn Đồ
Sau khi đi vào, tầm nhìn nhất thời âm u hẳn đi. Dù cho dựa vào ánh sáng lọt qua khe sơn động, ta cũng chỉ soi rọi được khoảng mấy chục mét trước mặt. Xa hơn nữa là một màn đêm đặc quánh, đến nỗi đưa tay cũng không thấy năm ngón. Mặc dù Linh Hồn Chi Lực có thể giúp ta nhận biết xung quanh, nhưng Cổ Hà vẫn quen thuộc với việc dùng mắt để quan sát. Vì lẽ đó, Cổ Hà liền dùng Đấu Khí thôi thúc trên tay, dấy lên một Quả Cầu Lửa Lớn.
Sau khi đi được vài phút, Cổ Hà nhìn thấy phía trước có một cánh cửa đá tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt. Ta xác định đã đến động phủ. Tiếp theo, chỉ cần đánh vỡ cánh cửa đá kia là có thể lấy được vật bên trong.
Cổ Hà chỉ dùng sức mạnh của Đấu Sư để đánh vỡ cánh cửa đá. Toàn bộ tinh thần ta đều đề phòng, đề phòng xem có bất cứ biến hóa nào xảy ra hay không. Nhìn cánh cửa đá vỡ tan, trong động phủ vẫn chưa xuất hiện biến cố ngoài ý muốn nào, Cổ Hà cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ta bước chân vào trong động phủ. Bên trong là một nhà đá to lớn. Trên vách tường nhà đá, khảm đá Nguyệt Quang dùng để chiếu sáng. Ở vị trí trung tâm của thạch thất, có một chiếc ghế dựa. Trên chiếc ghế đó, một bộ xương khô ngồi thẳng, đầu lâu hãm sâu vào lồng ngực, rơi xuống nơi bệch xương đùi.
Trước mặt ghế dựa, trang trí một cái bệ đá xanh hơi rộng. Trên bệ đá xanh, ba chiếc hộp đá bị khóa chỉnh tề đặt ở đó. Ở ba góc của thạch thất, chất đống không ít vàng rực rỡ tiền tệ cùng với những vật phẩm quý giá khác.
Cổ Hà không để ý đến những đồng tiền ấy, trực tiếp đi về phía bộ xương khô. Ta đưa tay nhặt ba thanh chìa khóa màu đen xuống. Đồng thời, từ xương tay của bộ xương, xuyên qua những khe hở trên bộ xương, ta lấy ra một quyển sách nhỏ làm bằng da thú.
Cổ Hà đem quyển sách mở ra hoàn toàn, thứ xuất hiện trước mắt ta là một tờ giấy da, không biết được làm từ chất liệu gì. Trên tờ giấy da hơi ố vàng ấy, vẽ những hoa văn nhìn qua không có một chút quy luật nào. Ở góc của bìa sách, có một vật thể mờ ảo giống như đóa hoa sen. Bông hoa sen này có màu đen, trên bề mặt của nó, tựa hồ dính một tầng Hắc Viêm mỏng manh. Nhìn kỹ, cả đóa hoa sen ấy, quả thực mơ hồ khiến người ta có một cảm giác yêu dị.
Nhìn đóa hoa sen này, Cổ Hà cười khẽ lẩm bẩm nói: "Tịnh Liên Yêu Hỏa a, hiện tại ta đã có một phần tư Tịnh Liên Yêu Thánh tàn hồn, vận mệnh của ngươi còn có thể sẽ không bị Tiêu Viêm luyện hóa đây!"
Xác định trên tay là Tàn Đồ Yêu Hỏa thứ thiệt, Cổ Hà tạm thời cất nó đi. Hiện tại cân nhắc những chuyện này còn quá sớm. Trước tiên không nói đến lúc Tịnh Liên Yêu Hỏa còn chưa xuất thế, cho dù nó xuất thế, không có Đấu Thánh Lục Tinh trở lên thì căn bản là không có cách nào hàng phục.
Cổ Hà cầm ba thanh chìa khóa đi về phía ba chiếc hộp đá trên bàn đá. Dựa theo trình tự, ta lần lượt mở những chiếc hộp đá ra. Đã sớm biết được vật bên trong, Cổ Hà không chút nào kích động. Tình huống bên trong cũng quả nhiên không ngoài dự đoán. Chiếc hộp đá thứ nhất là một quyển sách cổ điển đầy màu sắc, bên trong ghi lại cách bố trí Độc Dược. Chiếc hộp đá thứ hai là một quyển sách màu đen, bên trong là Phi Hành Đấu Kỹ Huyền Giai Cao Cấp: Ưng Chi Dực. Chiếc hộp đá thứ ba chính là quyển sách bị Đầu Sói Dong Binh Đoàn lấy đi, bên trong là Huyền Giai Cao Cấp Đấu Kỹ Cuồng Sư Ngâm. Đương nhiên, bằng nhãn lực của Cổ Hà có thể thấy được, uy lực của Đấu Kỹ này mạnh hơn bình thường rất nhiều so với Huyền Giai Cao Cấp, có thể coi là Huyền Giai Đỉnh Phong, hơn nữa còn là loại đơn giản dễ học nhất, không tồn tại bất kỳ ngưỡng cửa học tập nào. Trong nguyên tác, Đoàn Trưởng của Đầu Sói Dong Binh Đoàn, chỉ có Đấu Giả Nhị Tinh, cũng có thể tu luyện thành công. Cổ Hà quyết định trở lại Tiểu Sơn Cốc tu luyện thử xem.
Tiếp đó, ta đi tới góc cuối cùng bày ra Dược Tài. Nơi đó được đắp đất thành một bồn hoa nhỏ. Trên luống hoa, đủ loại hoa cỏ được trồng trong đó, một luồng dị hương lượn lờ bên trên.
Mặc dù đối với Cổ Hà mà nói, phần lớn Dược Tài ở đây không xem là quá quý hiếm, nhưng Băng Linh Diễm Thảo lại là tài liệu chính để luyện chế Lục Phẩm Đan Dược, đối với Cổ Hà vẫn có chút quý giá. Ngoài nó ra, những Dược Tài khác đều là những loại thường dùng để luyện chế Tứ Ngũ Phẩm Đan Dược. Đối với Cổ Hà cũng còn có tác dụng. Ta cẩn thận đem toàn bộ Dược Tài cất vào trong bình ngọc.
Cổ Hà duỗi cái eo, thở dài một cái. Mục đích đến nơi này cũng đã đạt được. Nhìn xem không gian trong Nạp Giới của mình vẫn còn đủ, ta đem tiền tệ và tài vật đều bỏ vào Nạp Giới.
Lần thứ hai dùng Linh Hồn Chi Lực nhận biết toàn bộ động phủ, xác định không có mật thất ẩn giấu, Cổ Hà rời khỏi nơi sơn động này.
Trở lại Tiểu Sơn Cốc, Tiểu Y Tiên vẫn chưa về. Cổ Hà khẽ cau mày. Việc ta đi tìm sơn động và tìm kiếm động phủ, cộng thêm lộ trình đi và về, đã tiêu hao không ít thời gian. Theo lý thuyết, Tiểu Y Tiên quay lại lấy thuốc đã sớm nên trở về rồi. Thế nhưng hiện tại, ta lại về đến trước, mà Tiểu Y Tiên vẫn chưa thấy bóng dáng đâu.
Cổ Hà đột nhiên cảm thấy có chút bất an. Nhìn bầu trời đã sắp chuyển sang buổi tối, Cổ Hà quyết định đi Thanh Sơn Trấn một chuyến. Bất kể Tiểu Y Tiên vì lý do gì mà trì hoãn, ta đều phải trước tiên tìm hiểu rõ. Nếu như Tiểu Y Tiên vì gặp nguy hiểm mà chưa có trở về thung lũng, mà ta lại ngồi ở đây không đi tìm hiểu tình hình, thì ta sẽ hối hận cả đời.
Ta móc ra một hạt Khí Tu Đan, nuốt xuống. Dược liệu tan ra, chuyển hóa thành một lượng lớn Đấu Khí, khiến Đấu Khí vốn đã tiêu hao vì sử dụng trong thời gian dài của Cổ Hà lập tức được bổ sung. Cũng rất nhanh khiến Đấu Khí trở nên tràn đầy.
Cổ Hà thừa dịp dược tính của Đan Dược thúc đẩy Đấu Khí Song Dực, hết tốc lực hướng về Thanh Sơn Trấn bay đi.
Thanh Sơn Trấn và Tiểu Sơn Cốc cách nhau mấy chục dặm đường. Với tốc độ Phi Hành hết tốc lực của Đấu Vương Đỉnh Phong, rất nhanh sẽ đến nơi.
Không xác định được tình huống của Tiểu Y Tiên, Cổ Hà không kinh động đến mọi người. Ta giảm tốc độ ở cách đó không xa Thanh Sơn Trấn, sau đó lợi dụng Linh Hồn Chi Lực để nhận biết toàn bộ Thanh Sơn Trấn.
Rất nhanh đã tìm thấy hai hơi thở quen thuộc. Một là Tôn Ý, một là Tiểu Y Tiên.
Cùng lúc đó, tại Vạn Dược Trai, trong phòng của Tiểu Y Tiên.
Trai Chủ Vạn Dược Trai, Diêu Thần, đang ngồi trên chiếc ghế đôn khuyên nhủ: "Tiểu Y Tiên, nói cho ta biết ngươi lấy được bộ Nội Giáp này từ đâu. Ta không chỉ khôi phục tự do cho ngươi, còn cho ngươi trở thành Phó Trai Chủ Vạn Dược Trai. Ngẫm lại đi, ngươi có lấy được bộ Nội Giáp này, cũng không có thực lực để bảo vệ nó, còn có khả năng chết vì nó. Mà trở thành Phó Trai Chủ Vạn Dược Trai, địa vị của ngươi gần như chỉ dưới ta. Cho dù là Đấu Sư Cường Giả cũng sẽ nể ngươi mấy phần mặt mũi. Mà đổi lại, ngươi chỉ cần nói cho ta biết địa điểm lấy được nó." Nói rồi, Diêu Thần lấy bộ Nội Giáp màu lam nhạt ra. Nhìn thấy bộ Nội Giáp, mắt Tiểu Y Tiên lóe lên lửa giận. Thế nhưng nàng biết, dựa vào thực lực của bản thân căn bản không thể chống lại Diêu Thần. Vì vậy, nàng chỉ lạnh lùng nhìn Diêu Thần.
Thấy lời khuyên nhủ không có hiệu quả, Diêu Thần ánh mắt lóe lên một tia mất hứng, vẫn cố nén tham lam, ôn hòa nói: "Ngươi suy nghĩ kỹ một chút nữa đi! Đề nghị của ta đối với tất cả mọi người đều có lợi. Sáng sớm ngày mai ta sẽ đến. Ngươi nghĩ thông có thể trực tiếp nói cho ta biết. Ta sẽ không bạc đãi ngươi. Đúng rồi, tạm thời đừng nghĩ đến chuyện từ chức. Ta đối ngoại tuyên bố ngươi sinh bệnh. Vì vậy, ngươi có thể an tâm nghỉ ngơi vài ngày."
Nói xong, Diêu Thần cất bộ Nội Giáp đi, chạm nhẹ vào cánh cửa rồi rời đi, cũng khóa cửa lại.
Sau khi Diêu Thần rời đi, sắc mặt Tiểu Y Tiên nhất thời xụ xuống, nằm trên bàn thương tâm khóc...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất