Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 109: Gặp lại Nạp Lan Yên Nhiên

Chương 109: Gặp lại Nạp Lan Yên Nhiên


----
“Nạp Lan lão huynh, đây là Tiêu Hoả Hoả mà ta đã nói với ngươi, một vị Luyện dược sư trẻ tuổi có thiên phú dị bẩm.” Đằng Sơn tiếp tục nói.
“Ha hả, đã sớm nghe nói lần này có một Luyện dược sư thiên phú dị bẩm tới Đế đô, trong buổi khảo nghiệm hôm nay được kết quả hoàn mỹ, thật đáng chúc mừng.” Nạp Lan Kiệt già thành tinh, nghe Đằng Sơn nói Tiêu Sắt có quan hệ với Hải Ba Đông, lại từ miệng Nạp Lan Yên Nhiên biết được thuật luyện dược của Tiêu Sắt phi phàm, lập tức đứng dậy cười ha hả nói.
“May mắn thôi.” Nghe Nạp Lan Kiệt nói, khoé miệng Tiêu Sắt hơi co rút, khách sáo nói. Đối với lão nhân Nạp Lan Kiệt có danh hiệu Nhạc Bất Quần* trong Đấu Phá, hắn không ưa thích chút nào.
*Một nhân vật dối trả, thâm hiểm, ngụy quân tử trong Tiếu Ngạo Giang Hồ.
“Ha ha, có việc thì lát nữa rồi nói sau, Tiêu Hoả Hoả tiểu hữu, Nhã Phi cùng nhau ngồi xuống đi.” Đằng Sơn chuyển sang ngồi cạnh Nạp Lan Kiệt, nhường lại vị trí ban đầu.
Tiêu Sắt mỉm cười cùng Nhã Phi ngồi xuống đối diện Đằng Sơn và Nạp Lan Kiệt. Lẳng lặng nghe hai cáo già nói chuyện trời đất, lọt vào tai này rồi chui ra tai kia, thỉnh thoảng nói vài câu với Nhã Phi, sau đó lo ăn, uống nước trái cây, còn rượu thì Long Quỳ không cho hắn uống....
Khi bọn họ hỏi chuyện, Tiêu Sắt cũng sẽ thích hợp phụ họa vài tiếng. Chẳng qua bọn họ hỏi cả buổi cũng không moi được gì từ miệng Tiêu Sắt.
Nạp Lan Kiệt trò chuyện với Đằng Sơn một hồi rồi mới gọi một tên người hầu tới, phân phó vài tiếng, sau đó cùng Đằng Sơn đứng dậy, mỉ. cười nói với Tiêu Sắt: “Tiêu Hoả Hoả tiểu hữu, tiểu nha đầu Nhã Phi, ta và lão già Đằng Sơn này còn có việc, các ngươi cứ tự nhiên.”
“Xin hai vị tùy ý.” Tiêu Sắt cùng Nhã Phi đồng thời đứng dậy, khẽ cười nói.
Nhìn thấy hai cáo già Nạp Lan Kiệt cùng Đằng Sơn rời đi, Tiêu Sắt lại ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Nhã Phi, thở dài nói: “Ta phát hiện người trong đại gia tộc như các người đều sống quá mệt mỏi, rõ ràng chỉ cần một câu là có thể nói rõ chuyện rồi nhưng cứ phải quanh co lòng vòng.”
Nhã Phi lắc nhẹ chén rượu trong tay, mặt đẹp có chút mệt mỏi, bất đắc dĩ nói: “Không có biện pháp nào khác, trong quá trình các gia tộc hợp tác, xã giao là phân đoạn không thể thiếu, lần này để ngươi đi cùng thật sự làm khó ngươi rồi.”
“Vậy cùng ta uống một chén đi.” Tiêu Sắt cười khẽ, giơ chén rượu đựng nước trái cây lên.
“Rất vui lòng.” Nhã Phi nhẹ nhàng cụng chén với Tiêu Sắt, cười nói.
Trên một cái ghế ở góc khác của quảng trường, Nạp Lan Yên Nhiên, tiểu công chúa Yêu Nguyệt, Liễu Linh đang ngồi cùng nhau.
Mấy người đang nói chuyện thì có một hạ nhân mặc trang phục Nạp Lan gia tiến đến, nói nhỏ vài câu bên tai Nạp Lan Yên Nhiên.
Nạp Lan Yên Nhiên nao nao, ánh mắt chuyển sang chỗ Tiêu Sắt, sau đó gật đầu, đuổi hạ nhân đi.
Từ đầu đến cuối, Liễu Linh đều chú ý tới Nạp Lan Yên Nhiên, nhận thấy được sự biến hoá của nàng, không khỏi hỏi: “Yên Nhiên, làm sao vậy?”
“Xin lỗi Liễu Linh đại ca, tiểu công chúa, Yên Nhiên phải rời đi một lát.” Nạp Lan Yên Nhiên lắc lắc đầu, đứng lên, hơi khom người, sau đó bưng nước trái cây xoay người chậm rãi đi hướng về phía Tiêu Sắt, để lại cho cả hai một bóng dáng động lòng người.
“Là hắn...” Liễu Linh nghe vậy, nhíu mày, theo bản năng nhìn về hướng Nạp Lan Yên Nhiên đi tới, liếc mắt liền nhận ra bóng dáng Tiêu Sắt, sắc mặt tức khắc trở nên âm trầm.
“Liễu Linh đại ca, ngươi làm sao vậy?” Tiểu công chúa nhẹ nhàng hỏi.
“Tiểu công chúa, là Tiêu Hoả Hoả tới.”
“Tiêu Hoả Hoả?” Nghe vậy, tiểu công chúa hơi ngẩn ra, nhìn theo ánh mắt Liễu Linh, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng Tiêu Sắt, khó hiểu nói: “Không phải hắn từ chối sao? Sao lại chạy tới rồi?”
Liễu Linh cười lạnh, “Tiểu công chúa không ngại nhìn xem người ngồi cạnh Tiêu Hoả Hoả là ai.”
“Nhã Phi... Hắn đi theo Nhã Phi tới đây...” Nhìn Tiêu Sắt và Nhã Phi trò chuyện vui vẻ, thậm chí còn có chút ý ve vãn yêu đương, tiểu công chúa không khỏi cau mày.
Nàng rất tự tin với bản thân mình, ngoại trừ chuyện nhỏ tuổi, vóc dáng nhỏ, tâm hồn nhỏ... Nàng căn bản không hề thua kém Nhã Phi, cộng thêm thân phận tiểu công cao quý thân phận cùng với thiên phú luyện dược không tầm thường, có thời gian chắc chắn càng thêm ưu tú, nhưng Tiêu Hoả Hoả ban ngày còn từ chối lời mời của nàng hiện giờ lại nhận lời một nữ nhân khác, còn vừa nói vừa cười, điều này khiến tiểu công chúa cực kỳ khó chịu.
“Hình như tiểu công chúa có chút bất mãn với hắn? Liễu Linh có một kế có thể giáo huấn hắn.” Thu hết phản ứng của tiểu công chúa vào trong mắt, khoé miệng Liễu Linh nhếch lên, mỉm cười nói.
“Đây là yến hội hoàng gia tổ chức, ngươi cũng không thể làm bậy.” Tiểu công chúa nghe vậy, nhíu mày nhắc nhở.
“Yên tâm, sẽ có người thay chúng ta ra tay giáo huấn hắn.” Vừa nói xong, Liễu Linh duỗi tay vẫy một người hầu mặc trang phục Mộc gia tới, nói thầm vài câu.
.......
Chỗ Tiêu Sắt.
Không có Nạp Lan Kiệt cùng Đằng Sơn, Tiêu Sắt buông lời cợt nhả, vui vẻ trêu chọc Nhã Phi.
“Thật sự không nhìn ra tiểu gia hỏa ngươi ngày thường làm một bộ lạnh nhạt thế mà có nhiều chuyện thú vị cổ quái như vậy.” Lắc nhẹ chén rượu, Nhã Phi như phát hiện cơ hội buôn bán, cười cười rồi nói.
Tiêu Sắt thản nhiên đáp lại: “Ta chỉ lạnh nhạt với người xa lạ thôi, đối với bằng hữu thật sự vẫn rất là thoải mái nha.”
Tiêu Sắt đột nhiên nói ra lời từ đáy lòng làm lòng Nhã Phi như có dòng nước ấm chảy qua. Vừa muốn nói gì đó bỗng có tiếng cười khẽ trong trẻo từ phía sau hai người truyền đến.
“Tiêu Hoả Hoả tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.”
Nghe tiếng cười quen thuộc, Tiêu Sắt quay đầu nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp đang bưng nước trái cây chậm rãi đi tới, có chút bất ngờ, dần thu lại nụ cười, đưa tay nói: “Nạp Lan tiểu thư, mời ngồi.”
Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu, ngồi xuống vị trí đối diện Tiêu Sắt.
“Nhã Phi tỷ tỷ rất quen thuộc với Tiêu Hoả Hoả tiên sinh sao?” Thấy Tiêu Sắt đang cùng Nhã Phi nói cười, mình vừa tới gần liền thu lại nụ cười, sắc mặt Nạp Lan Yên Nhiên có chút mất tự nhiên, chợt nhìn sang Nhã Phi, nhẹ giọng hỏi.
“Ừ...” Nhã Phi nghe vậy, liếc mắt nhìn Tiêu Sắt, thấy hắn khôi phục bộ dạng nghiêm túc, trong lòng có chút vui vẻ, trầm ngâm một lát mới cười nói: “Ta với Tiêu Hoả Hoả quen biết đã nhiều năm rồi.”
Nạp Lan Yên Nhiên bừng tỉnh, trách không được hai người thân quen như thế. Sau đó nàng dựa theo gia gia Nạp Lan Kiệt giao phó, bắt đầu trò chuyện, tìm cách móc nối, mượn sức.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất