Chương 94: Tiêu Sắt khóc?
Nhìn đĩa quay to lớn, Tiêu Sắt hô trong đầu: “Hệ thống, đĩa quay này chơi như thế nào?”
【 Đinh, giống như cơ hội trao đổi, một tháng quay một lần, nhưng số lần có thể chồng lên, khen thưởng đổi mới ngẫu nhiên. 】
Tiêu Sắt gật đầu, nhẹ nhàng ấn nút dưới đĩa quay.
Đĩa quay xoay tròn, cuối cùng kim đồng hồ chỉ hướng về phía chữ bồn cầ...
【 Đinh, cảm ơn đã chiếu cố, ký chủ rút được bồn cầ... 】
“Mẹ nó! Lại được một thứ đồ thế này.” Tiêu Sắt thầm mắng một tiếng, trợn trắng mắt, sau đó nói với Long Quỳ: “Long Quỳ, ta ngủ một giấc, nếu có người tiến vào thì ngươi trực tiếp bám vào người ta, đuổi đối phương đi.”
“Ta đã biết, ca ca, ngươi cứ ngủ đi.”Trong ma kiếm, Long Quỳ mỉm cười đáp lại.
Tiêu Sắt gật đầu, lấy rắn nhỏ bảy màu ra đặt trước giường, mỉm cười nói: “Tiểu gia hỏa, lần này ta sẽ tiến vào giấc ngủ sâu, lỡ như gặp được phiền toái thì ngươi cứ giao quyền khống chế cho nữ vương, để nàng hỗ trợ giải quyết.”
“Chi.. Chi..” Rắn nhỏ gật đầu, cọ cọ má Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt cười cười, đứng dậy vuốt ve rắn nhỏ, sau đó lấy rượu Khẩu Nhai từ kho hàng hệ thống, rút nút bình, nuốt rượu vào trong bụng.
Trong khoảnh khắc rượu tiến vào bụng, đồng tử Tiêu Sắt đột nhiên co rụt, hô hấp ngừng lại, cả người ngã về phía sau, như rơi xuống hố sâu vạn trượng, hai mắt dần mơ hồ, cuối cùng mất đi ý thức, nằm dài trên giường, bình rượu cũng rơi xuống trên sàn gỗ.
.........
Không biết đã qua bao lâu, Tiêu Sắt chậm rãi mở mắt, vẫn là trần nhà quen thuộc, sau đó là Long Quỳ với hai mắt rưng rưng.
Hình như hắn bị mất một phần ký ức quan trọng.
“Ca ca, rốt cuộc ngươi cũng tỉnh.” Thấy Tiêu Sắt tỉnh lại, Long Quỳ vội vàng nâng hắn dậy.
“Long Quỳ, sao ngươi lại khóc?” Nhìn Long Quỳ có vẻ đau lòng, Tiêu Sắt lau nước mắt cho nhàng, dịu dàng nói.
Long Quỳ lắc lắc đầu, nắm lấy tay Tiêu Sắt, “Ca ca, đáp ứng Long Quỳ, về sau không nên uống rượu nữa.”
“Uống rượu?” Tiêu Sắt còn chưa phản ứng kịp, mình đã uống rượu sao?
“Nhân loại, ngươi đã ngủ bảy ngày rồi, thật không nghĩ tới đường đường là một đại nam nhân mà tửu lượng lại kém như vậy...” Thất thải thôn thiên mãng thấy Tiêu Sắt thức tỉnh, chớp mắt tím, sau đó loé sáng hóa thành bộ dáng Mỹ Đỗ Toa.
Nghe vậy, Tiêu Sắt sờ đầu có chút đau, nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt dừng ại trên một bình sứ đã mở nút, thi triển Khống hạc cầm long hút vào trong tay.
Nhìn bình rượu trong tay, khoé mắt Tiêu Sắt chợt ướt.
Đây là rượu Khẩu Nhai trong thế giới ‘ Tên của bạn ’ , có thể để hắn xuyên qua đến thời không nào đó, nhập vào cơ thể nữ hài, có lẽ hắn cũng giống nam chính, đã quên mất tên cùng hình dáng nữ chính, chỉ là vận mệnh sắp đặt giữa hai người đã xảy ra rất nhiều chuyện.... Nhưng không nhớ rõ nội dung cụ thể...
Giờ khắc này, Tiêu Sắt nhớ tới cha mẹ cùng lão quản gia, đầu lại đau lên.
Tiêu Sắt thở phập phồng, nước mắt từ khoé mắt chảy xuôi xuống.
“Ca ca, ngươi làm sao vậy?” Thấy phản ứng đau đớn của Tiêu Sắt, sắc mặt Long Quỳ thay đổi, nắm chặt tay hắn.
Tiêu Sắt lắc lắc đầu, vuốt tay Long Quỳ, nhẹ nhàng nói: “Không có gì, chỉ là gặp ác mộng, tỉnh lại lại quên mất mình đã mơ thấy gì thôi.”
Nhìn bộ dạng thất hồn lạc phách của Tiêu Sắt, Mỹ Đỗ Toa nhíu này, nhớ lại vị thân nhân không biết sinh tử của mình, biểu tình cô đơn hiện tại của Tiêu Sắt rất giống nàng trước năm đó.
Do dự một lát, Mỹ Đỗ Toa chậm rãi mở miệng nói: “Nhân loại, tuy rằng bổn vương không biết ngươi mất đi thứ gì, nhưng con đường của ngươi còn rất dài, không thể ngừng bước chân ở đây, chờ khi có đủ thực lực, có năng lực bảo hộ tất cả thì lại tìm về những gì đã mất.”
Nghe Mỹ Đỗ Toa nói, Tiêu Sắt ngẩng đầu, có chút kinh ngạc khi nhìn Mỹ Đỗ Toa, từ trong ánh mắt nàng, Tiêu Sắt thấy được sự đồng cảm.
“Cảm ơn ngươi, nữ vương.” Tiêu Sắt mỉm cười nói.
“Ừ.” Mỹ Đỗ Toa gật đầu, thân thể mềm mại loé sáng, hóa thành Thất thải thôn thiên mãng.
Nhìm Tiêu Sắt nở nụ cười ấp áp như trước, Long Quỳ thở phào nhẹ nhõm, dịu dàng nói: “Ca ca, nếu có chuyện gì, có thể nói hết với Long Quỳ, Long Quỳ nguyện ý chia sớt tất cả với ca ca.”
Tiêu Sắt sờ sờ đầu nàng, mỉm cười nói: “Vậy nằm cùng ta một lúc đi, hẳn là không lâu nữa sẽ đến Đế đô.”
Vừa nói xong, Tiêu Sắt liền phóng xuất Hãn hải càn khôn tráo, sau đó nằm xuống.
Long Quỳ gật đầu, dựa vào ngực Tiêu Sắt nằm xuống.
“Hệ thống, mở ra giao diện cá nhân.” Tiêu Sắt chắc mình đã tiến vào cơ thể thiếu nữ nào đó, bằng không thì không có khả năng vì quên mất phần ký ức này mà rơi lệ.
Nói không chừng có thể tìm kiếm một ít manh mối từ hệ thống.
【 Đinh, mở ra giao diện cá nhân... 】
【 Ký chủ: Tiêu Sắt
Giới tính: Nam
Tuổi: Mười bốn
Tu vi: Đại Đấu Sư ngũ tinh
Cấp bậc linh hồn: Ngũ phẩm Luyện dược sư
Thuộc tính đấu khí: Hỏa ( xen lẫn một tia thuộc tính mộc)
Công pháp: 《 Phần quyết 》 Huyền giai cao cấp, 《 Quy nguyên hồn quyết 》 không rõ cấp bậc.
Đấu kỹ: 《 Xích viêm kiếm 》 Địa giai trung cấp, 《 mờ mịt yên bước 》 Huyền giai cao cấp, 《 Cuồng sư ngâm 》 Huyền giai cao cấp, 《 Liễm khí quyết 》 không rõ cấp bậc, 《 Bát sơn trùng điệp 》 Huyền giai cao cấp.....
Số lần trao đổi: 0
Kho hàng hệ thống: Phượng hoàng mào kê quỳ, Bát dực tiên lan, Thủy tiên ngọc cốt, Cửu phẩm tử chi, U hương hầu la tiên phẩm,... Búp bê bơm hơi 】
Nhìn giao diện cá nhân có thêm cấp bậc linh hồn cùng kho hàng hệ thống có thêm một đám tiên thảo, Tiêu Sắt hơi sửng sốt, không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán: “Linh hồn tăng lên một cấp, rốt cuộc ta đã ngây người bao lâu ở thế giới kia? Còn có đám tiên thảo này nữa, chẳng lẽ linh hồn tới Đấu La đại lục?”
“Hệ thống nói ta nghe, rốt cuộc là chuyện gì?”
【 Đinh, bổn hệ thống không cách nào cung cấp thông tin bên ngoài hệ thống. 】
“Mẹ nó, thiếu chút nữa quên mất, cái đồ chơi này chỉ là hệ thống bán thành phẩm.” Tiêu Sắt thầm mắng, trước kia hắn đều hỏi về công năng mới hoặc vật phẩm đổi được, không nhớ là hệ thống này chưa có ý thức riêng.