David Siêu Phàm

Chương 112: Trường học

Chương 112: Trường học


Hắn đem chiếc hộp mở ra, giao cho Meilen.
"Nhìn cái màu sắc này, ánh sáng này, thật đẹp!" Meilen lấy ra một ống hình trụ, hai tay vuốt ve ở trên mặt, ánh mắt giống như nhìn tình nhân, khiến David ở bên cạnh không khỏi rùng mình một cái.
Jim, Daly cùng De Quincey cũng không có khách khí, đều tự lấy một ống hình trụ cẩn thận nhìn.
Thành phố Perrin không phải không có vũ khí cấp hai, nhưng dù bọn họ là quan nhị đại, cũng không có cơ hội đem vũ khí cấp hai cầm trong tay cẩn thận thưởng thức.
"Meilen, trong xe bay liền không nên đem đầu mâu lấy ra, cậu sẽ hủy xe bay đấy!" Jim thấy Meilen vươn tay chụp vào đầu mâu trong hộp, không khỏi lên tiếng cảnh cáo.
Bởi tất cả mọi người không muốn rời xa trường mâu cấp hai, cho nên tất cả đều ngồi xe bay quân dụng của Jim trở về nhà.
Nhưng cho dù là xe bay quân dụng, bị đầu mâu cấp hai quét một chút, cũng không cách nào có thể kháng cự.
"David, vì sao không lựa chọn búa chiến vậy!" Meilen buông xuống đầu mâu, sau đó không cam lòng nói.
"Meilen, đây chính là khen thưởng của David, hắn muốn chọn cái gì thì liên quan gì đến cậu!" De Quincey nhẹ giọng nói.
"De Quincey, với giao tình của tôi và David, nếu như hắn lựa chọn búa chiến cấp hai, như vậy tôi có thể sử dụng búa chiến cấp hai luyện tập, nói không chừng sử dụng búa chiến cấp hai luyện tập, sẽ làm Nắm Giữ Búa Chiến của tôi đột nhiên tăng mạnh!" Meilen làm trạng thái ước mơ mà nói.
"David lựa chọn trường mâu là đúng, nhìn quá trình đối chiến của David và giáp sĩ Ives, hắn có thiên phú không gì sánh kịp đối với trường mâu!" Jim vừa cười vừa nói.
Mấy người cũng không có đi địa phương khác, tất cả đều tập trung tới trong nhà của David.
Khi trường mâu dài hai mét năm được lắp ráp, ánh sáng màu xanh đậm trên trường mâu liền thành nhất thể, càng thêm chấn động lòng người so với trường kiếm cấp hai.
Tuy rằng mấy người không học tập Nắm Giữ Trường Mâu, nhưng bọn họ đều thử trường mâu cấp hai trong phòng tập thể hình dưới mặt đất, phòng tập thể hình được chế tạo từ sắt đều bị đâm ra mười mấy lỗ thủng.
David đã không nhớ rõ bao nhiêu lâu không ngồi ở trong phòng học, lúc này hắn đang ngồi trong phòng học sáng rực.
Mấy ngày hôm trước hắn một mực lo lắng phải làm như thế nào mới không có vẻ không giống trước đây, vì thế hắn còn đặc biệt suy nghĩ rất nhiều phương thức đối đáp.
Nhưng sự thật chính là hắn suy nghĩ nhiều, từ khi tiến vào trường học, hắn giống như là người vô hình.
Hắn ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên trong phòng học, bạn học bốn phía đều có chung đặc điểm thống nhất, không sử dụng thanh biểu hiện trên mặt bàn lật xem nội dung liên quan đến việc học tập, có người nhỏ giọng nói chuyện, có người đang chơi trò chơi.
Còn những bàn ở hàng đầu trong phòng học, học sinh nơi ấy hầu như đều chăm chú học tập, vừa nhìn chính là học sinh tốt.
Điều này làm cho David nhớ đến câu chuyện cười thú vị của kiếp trước, hàng đầu trong lớp là khu học tập, hàng cuối là khu vip nghỉ dưỡng.
Cô giáo Henrietta mặc áo gió màu đen kiểu nữ, tuy rằng gần năm mươi tuổi, nhưng nhìn vẫn còn rất đẹp bước vào phòng học, khi cô tiến vào phòng học, âm thanh của khu vip nghỉ dưỡng lập tức biến mất.
Có thể nhìn ra cô giáo Henrietta vẫn vô cùng có uy nghiêm trong lòng các học sinh.
"Các em` học sinh, rất vui khi thấy lớp chúng ta không thiếu bạn học!" Cô giáo Henrietta nhìn học sinh đầy đủ, trong giọng nói mang theo một chút đau buồn.
Tất cả học sinh đều rõ ràng cô giáo đang nói đến chuyện gì, gần trăm người trẻ tuổi tử vong, trong kỳ nghỉ đông cũng là một chuyện ảnh hưởng cực lớn.
Điều này làm cho rất nhiều lớp trong trường đều hoặc nhiều hoặc ít có bạn học tử vong trong sự cố, cái này cũng khiến trong lòng các học sinh còn sống cực kỳ may mắn.
"Trong phần lớn các em cực kỳ nỗ lực, muốn thi đậu đại học tốt hơn, đi đến thành phố lớn hơn và an toàn hơn, có hoàn cảnh sinh tồn tốt hơn, cái này cũng là hy vọng của cô, thi đậu một trường đại học tốt, là cơ hội duy nhất đi ra thành phố Perrin của các em, còn có thời gian một học kỳ, các em còn có thời gian nỗ lực!" Tâm tình của cô giáo Henrietta ngày hôm nay rõ ràng đã bị ảnh hưởng, cô trầm giọng nói.
Trong nhóm học sinh ngồi phía dưới, rất nhiều người đều đã bị xúc động, trong thành phố có quy mô nhỏ như Rockstar, lại dễ dàng chịu các loại tập kích, cơ hội thay đổi số phận chỉ có thi đại học.
Đồng thời thi đại học cũng là cơ hội duy nhất của phần lớn học sinh để nâng cao quyền hạn xã hội của bản thân, sau đó lại muốn nâng cao quyền hạn xã hội liền vô cùng gian nan.
"Ba tiết của buổi sáng ngày hôm nay, chia thành ba lần kiểm tra, để trường học nắm giữ tình huống học tập trong kỳ nghỉ đông các em, cái này quan hệ đến kế hoạch học tập trường học lập ra cho các em, các em hãy nghiêm túc làm kiểm tra!" Tay của cô giáo Henrietta vừa thao tác trên thanh biểu hiện ở bục giảng vừa nói.
David nghe được tập thể học sinh ở ba hàng sau kêu rên, tựa như đây là ngày tận thế đã tới.
Tuy rằng tới cuối cấp ba, lập tức thi đại học, nhưng chương trình học trong trường cũng không nhiều, buổi sáng 8 giờ bắt đầu tiết học thứ nhất, tiết thứ ba kết thúc vào lúc 11 giờ.
Buổi chiều 2 giờ lại đến trường, sau một giờ của tiết thể thuật, có thể lựa chọn tham gia các loại hoạt động ngoại khóa.
Đương nhiên học sinh cấp ba sẽ tự học tại trường hoặc lựa chọn rời trường học.
Bài vở và bài tập ở đây so với kiếp trước của David, quả thật dễ không cách nào tưởng tượng, David đến nay đều còn nhớ rõ chuỗi ngày kinh khủng thời trung học của hắn phải rời giường năm giờ sáng, buổi tối mười một giờ rưỡi mới được ngủ.
Mỗi một ngày khi đó, đều như là dùng tất cả tinh lực của toàn thân nghiền ép ra, cũng may tuổi trẻ còn có thể chịu đựng được.
Tiết thứ nhất, cô giáo Henrietta đem nội dung kiểm tra thông qua quang não trên bục giảng đem đề thi môn văn học phân phối đến thanh biểu hiện của trước mặt học sinh.
David tiện tay cầm lấy bút điện tử, nhìn quét đề thi, phát hiện câu hỏi vô cùng đơn giản, cũng không có gì phức tạp.
Đương nhiên cái này có quan hệ với trình độ nắm giữ văn học của hắn, điểm ấy hắn đã phát hiện vào lúc tham gia hoạt động đáp đề nhanh ngày hôm qua.
Mà câu hỏi của lần kiểm tra này còn đơn giản hơn câu hỏi của đáp đề ngày hôm qua, cho nên hắn làm càng thêm dễ dàng.
50 phút thời gian, David dùng chưa đến 30 phút liền kết thúc đáp đề, hắn cho rằng bản thân mình xem như đã nhanh, bất quá khi hắn ngẩng đầu, phát hiện đám bạn học trong khu vip nghỉ dưỡng bên cạnh hắn, cơ bản đều đã hoàn tất.
"David, cậu giả bộ thật giống, nếu không phải tôi biết trình độ của cậu, thật đúng là nghĩ cậu đang nghiêm túc làm bài!" Alden vóc người cao to ngồi ở cạnh bàn của David thấy David dừng làm bài, nhẹ giọng vừa cười vừa nói.
"Phải nha, tôi không có biện pháp kiên trì được một nửa thời gian của tiết học, dù sao thì tùy tiện đánh dấu là có thể, vận khí tốt nói không chừng có thể đúng hơn phân nửa!" Hamlin ngồi trước nghe được Alden nói, quay đầu lại vừa cười vừa nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất