David Siêu Phàm

Chương 113: Cảnh báo (1)

Chương 113: Cảnh báo (1)


David rốt cuộc rõ ràng, thì ra những người bạn học bên cạnh căn bản là không có nghiêm túc làm bài, chỉ là ứng phó mà thôi.
Cô giáo Henrietta nhìn về dãy ngồi phía sau, không khỏi thất vọng lắc đầu, những học sinh phía sau, chỉ cần không ảnh hưởng đến học sinh tốt ở hàng trên, cô cũng lười quản.
Tay của cô theo thói quen đảo qua trên đề thi đã kết thúc, không cần cô tự kiểm tra, đã có hệ thống giáo dục của trường học kiểm tra sau khi kết thúc liền tự động phê chữa.
Một phần đáp án khó coi khiến lửa giận của cô giáo Henrietta nổi lên, đề bài một trăm điểm, hiện nay điểm cao nhất mà cô nhìn tháy không hơn bốn mươi điểm.
Cô cũng biết cái này có quan hệ với phương thức giáo dục hiện nay, rất nhiều học sinh cấp ba lựa chọn thể thuật, mà từ bỏ khoá văn hoá, nhưng cô cũng rõ ràng học sinh có thể thông qua thể thuật để thành công quá ít.
Những học sinh lựa chọn thể thuật mà từ bỏ văn hoá, cuối cùng chỉ sẽ trở thành công nhân nhà xưởng gần đây, mà lựa chọn văn hoá ít nhất có thể tìm được một chức vụ ổn định trong thành phố.
"Ơ!" Cô lật đến một phần bài thi, phát hiện bài thi này đạt được một trăm điểm tròn.
Cô không khỏi nhìn thời gian một chút, lúc này bất quá mới qua hơn ba mười lăm phút, cách kết thúc còn có mười lăm phút, chính cô ta ra đề tất nhiên là rất rõ ràng cần bao nhiêu thời gian, mới có thể giải đáp tất cả câu hỏi.
Phần bài thi này rõ ràng sớm ít nhất mười phút so với thời gian làm bài theo phán đoán của cô, cái này khiến cô sinh hoài nghi.
Cô giáo Henrietta nhìn về phía tên của bài thi, nơi ấy biểu hiện là David • Kerr.
Thời gian từng chút trôi qua, đợi đến phút năm mươi, tất cả bài làm trên thanh biểu hiện của học sinh mặc kệ có kết thúc hay chưa, đều tự động đóng lại.
"Nghỉ ngơi mười lăm phút, kiểm tra kế tiếp vẫn do tôi trông coi!" Cô giáo Henrietta nhìn học sinh đứng lên ở hàng sau, trầm giọng nói.
Không ai để ý tới người vô hình David, các học sinh tốp năm tốp ba đi ra phòng học, David đều thấy rất mới mẻ đối với tất cả xung quanh, hắn cảm giác được sinh hoạt của học sinh.
"David, em đến đây một chút!" Cô giáo Henrietta vẫy tay nói với David.
"Cô giáo Henrietta, cô tìm em có việc?" David rất tự nhiên đi tới bên cạnh bục giảng của cô giáo Henrietta, lên tiếng hỏi.
Cô giáo Henrietta nhìn người học sinh trước đây rất không bắt mắt, nhưng bây giờ cảm nhận được khác biệt rất lớn.
Học sinh trong lớp, mặc kệ là thành tích tốt hay là thành tích kém, nhìn thấy cô sẽ khẩn trương, tự nhiên như David hầu như không có.
"David, tôi đã xem qua bài kiểm tra văn học của em, nhìn ra được em vô cùng nỗ lực trong kỳ trong nghỉ đông, xếp hàng sau sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của em, cho nên ngày hôm nay dọn đến chổ ngồi ở hàng trước, chờ có toàn bộ thành tích, lại một lần nữa thu xếp chỗ ngồi mới!" Cô giáo Henrietta tuy rằng rất không tin David thông qua năng lực của bản thân hoàn thành bài kiểm tra vừa rồi, nhưng cô lại không cách nào trực tiếp hỏi, cho nên quyết định đem David đến trước mắt, có thể quan sát trực tiếp.
"Tốt, cô giáo Henrietta!" David không có cự tuyệt, đương nhiên cũng không tới phiên hắn cự tuyệt, cô giáo Henrietta là chủ nhiệm lớp, có quyền xử lý đối với học sinh.
Chỗ ngồi ngay trước bục giảng, là chỗ ngồi của một học sinh mắc bệnh lâu ngày, đã xin nghỉ trước kỳ nghỉ đông.
Học kỳ này vừa mới bắt đầu, cô giáo Henrietta chuẩn bị nhìn thành tích rồi thu xếp chỗ ngồi lại một lần nữa.
David ngồi vào chỗ, mấy học sinh ưu tú xung quanh giương mắt nhìn hắn một cái, sau đó không để ý tới.
David cũng thật không ngờ, lúc này mới vừa thi xong một môn, hắn liền ngồi ở khu học tập tinh anh xếp hàng đầu trong truyền thuyết.
Học sinh ngồi hàng đầu cũng không có gì quan tâm đối với hắn, nhưng học sinh ngồi ở khu vip nghỉ dưỡng hàng sau liền khác biệt, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía David không còn là trong suốt vô hình như trước đây, mà là một loại ánh mắt phản bội.
David đương nhiên sẽ không đi để ý tới ánh mắt của những người bạn học này, hắn chỉ là đến hưởng thụ sinh hoạt trong trường học, thân là một học sinh trung học, như vậy liền làm tốt chuyện một người học sinh trung học phải làm.
Môn thứ hai số học, môn thứ ba tổng hợp, David hoàn thành kiểm tra rất dễ dàng, mà khi môn kiểm tra cuối cùng kết thúc, ánh mắt của cô giáo Henrietta vẫn quan tâm hắn nhìn về phía hắn đã thay đổi.
Tuy nói kiểm tra lần này không khó, chỉ là một lần kiểm tra nhỏ, nhưng cũng không phải bài thi đơn giản, những câu hỏi đều là vô cùng điển hình, trong đó liên quan đến nhiều điểm tri thức của mỗi một môn học.
David cũng đạt thành tích tròn điểm ba môn, điều này làm cho cô giáo Henrietta cảm nhận được một vị học bá sinh ra trước mặt mình.
Cuộc đời giáo dục hơn hai mươi năm, cô gặp qua mấy ví dụ như vậy, trước khi thi đại học học sinh mới bắt đầu phát lực, đồng thời là thể loại một phát không thể vãn hồi.
"Còn cần quan sát nhiều!" Cô giáo Henrietta lập tức đem địa vị của David trong lớp nâng cao tới vị trí đứng đầu, đồng thời sau khi tan học cũng không đề cập chuyện David trở về chỗ ngồi ban đầu.
"David, cậu học bù vào ngày nghỉ hả?" Cô giáo Henrietta rời đi, David đang chuẩn bị về nhà, đã bị Alden và mấy bạn học ở khu vip nghỉ dưỡng ngăn cản.
"Không có, tôi chỉ dùng nhiều thời gian đọc sách!" David lắc đầu nói.
Tuy rằng bị bạn học ngăn cản, nhưng hắn cũng không cảm giác được có bao nhiêu ác ý, phỏng chừng những người bạn học này cũng chỉ là tò mò.
"Đáng tiếc, cậu vẫn đều luyện tập thể thuật, hiện tại đến học kỳ cuối cùng chuyển thành văn hóa!" Alden có chút tiếc nuối nói.
Bản thân hắn chính là thành tích thể thuật tốt, nhưng cũng chỉ là hơn hai mươi kg so với sáu trăm kg ban đầu của David mà thôi.
"Thể thuật của tôi không được, văn hóa tôi cũng không học vào, David, cậu sự thật không có học bù sao?" Hamlin vẫn không tin mà hỏi.
Ở đây ngăn cản David, có phân nửa đều là muốn biết thành tích của David làm sao nâng cao.
"David, làm sao còn chưa đi!" Ngay tại khi bị vây lại, Meilen xuất hiện tại cửa lớn tiếng kêu lên.
Trong phòng học không khỏi yên tĩnh, Meilen là danh nhân trong trường học, không ai không biết bối cảnh của hắn.
"Meilen, tôi tới!" David phất phất tay hô, sau đó nói với bạn học xung quanh: "Bạn tôi tới, đi trước!"
Không ai cản hắn, tất cả học sinh đều bị Meilen xuất hiện làm kinh sợ.
Bọn họ như thế nào cũng không rõ ràng, David vốn không có cảm giác tồn tại, làm sao trở thành bạn với con quan lớn nhất của thành phố Perrin.
"Meilen, như thế nào lại tìm tôi!" David cười vỗ Meilen một chút, sau đó lại quan sát hắn một phen nói: "Nhìn tinh thần của cậu tốt, không phải nói cậu ghét văn hoá sao? Thi đến trưa mà tinh thần còn tốt như vậy!"
"Hắn ngủ từ sáng đến trưa!" âm thanh lạnh lùng từ trong miệng De Quincey nói ra.
"De Quincey, tôi sẽ thi đậu đại học Naan, bất quá không phải thành tích văn hóa mà là thành tích thể thuật!" Meilen lập tức phản bác.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất