Đại Chu Tiên Lại

Chương 426. Chu tỷ tỷ

Chương 426. Chu tỷ tỷ

Vừa nghĩ đến bộ dáng nàng ở trong mơ chà đạp mình, thật không dễ gì mới thành lập hình tượng uy nghiêm đối với nàng, sẽ nháy mắt sụp đổ.
Chu Trọng người này, Lý Mộ nhìn không thấu, nhưng hắn biết, những năm gần đây, y làm Hình bộ thị lang, bao che không ít người trong đảng cũ, nhưng y cũng vì hoàn thiện Đại Chu luật làm ra cống hiến không gì sánh kịp.
Nếu là đọc kỹ Chu luật sơ nghị, sẽ phát hiện, hầu như cách mỗi một đoạn thời gian, Chu Trọng sẽ sửa chữa hoặc bổ sung một đoạn luật pháp.
Vụ án Ngụy Bân, nếu là dựa theo luật pháp cũ, hắn không hề nghi ngờ là sẽ được giảm hình phạt.
Nhưng Chu Trọng ở hai năm trước, mang hai người trở lên hiếp dâm, định nghĩa là tình huống tình tiết nghiêm trọng, Đại Chu luật của Ngụy Bằng chưa kịp thời cập nhật, chênh lệch sai sót, thành công tranh thủ tử hình cho Ngụy Bân.
Cẩn thận nghiên cứu Chu luật sơ nghị, rất dễ dàng phát hiện một việc.
Chu Trọng mười mấy năm qua, cũng chưa chạm đến lợi ích của đám quyền quý Thần Đô. Từ sau khi biến pháp thất bại, hắn liền không còn ý đồ bãi bỏ luật lấy bạc chuộc tội, mà là lấy một loại phương thức âm thầm tác đông, thúc đẩy cải cách luật pháp tầng dưới chót.
Nếu là không có hắn hai năm trước sửa luật, vài năm sau, Lý Mộ có thể ở Thần Đô lần nữa nhìn thấy đám người Ngụy Bân.
Nhân tính phức tạp, đối với Chu Trọng người như vậy, rất khó dán nhãn người tốt hoặc là người xấu đối với y, nhưng không hề nghi ngờ, y là một người thông minh, sẽ không vô duyên vô cớ nói ra đoạn lời đó đối với Lý Mộ.
Chuyện Thôi Minh, bây giờ nói thắng thua, còn hơi sớm.
Lý Mộ suy nghĩ sâu xa thật lâu, có thể xác định, lấy góc độ luật pháp, tội Thôi Minh phạm, khó thoát khỏi cái chết, trừ phi nữ hoàng bảo vệ hắn, cho nên, Vân Dương công chúa nhất định sẽ thuyết phục thái hậu hoặc là thái phi đi khuyên bảo nữ hoàng, nhưng lấy tính cách nữ hoàng, tất nhiên sẽ không đồng ý, nhưng cũng không tránh được khó xử.
Đau lòng nữ hoàng một lát, đã đi tới cửa Lý phủ.
Lý Mộ đẩy cửa đi vào, nói: “Tiểu Bạch, đến xem, ta mua cái gì cho ngươi này.”
Lý Mộ bước vào cửa, bước chân khựng lại.
Tiểu Bạch ngồi xổm trong vườn hoa sân trước, cầm một cái xẻng nhỏ, trong vườn hoa trừ Tiểu Bạch, còn có một nữ tử đứng.
Tiểu Bạch mang hoa giống mấy ngày trước mua trồng vào, lại dùng cái xẻng nhỏ vỗ vỗ đất, hỏi: “Chu tỷ tỷ, những hạt giống này khi nào mới có thể nở hoa?”
Nữ hoàng nhẹ nhàng nói: “Ngươi lui sang một bên.”
Tiểu Bạch cầm cái xẻng, đi ra khỏi vườn hoa, khi nhìn thấy Lý Mộ, cao hứng nói: “Công tử, ngươi đã về rồi!”
Lý Mộ vừa mới ở hoàng cung chia tay với nữ hoàng, đi Trung Thư Tỉnh một chuyến, còn ở trên đường nói nhảm với Chu Trọng vài câu, trì hoãn không ít thời gian, nàng so với Lý Mộ tới nhà trước, nhìn qua, đã đến Lý phủ một hồi lâu.
Nữ hoàng nhìn hắn một cái, nói: “Trong cung hai ngày tới sẽ không thái bình, ta đến chỗ ngươi tránh một chút.”
Lý Mộ nháy mắt đã lĩnh hội ý tứ của nàng.
Vụ án Thôi Minh, Vân Dương công chúa nhất định sẽ xin giúp đỡ thái hậu cùng hoàng thái phi, những người này là phi tần của tiên đế, trưởng bối của nữ hoàng. Các nàng nếu là hạ thân phận, cầu tình cho Thôi Minh, nữ hoàng nhất định lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan.
Dưới tình huống như vậy, mắt không thấy tai không nghe, trái lại cũng vẫn có thể tính là một ý kiến hay.
Lý Mộ nghĩ nghĩ, hỏi: “Bệ hạ ở nơi này tránh bao lâu, cần thu thập cho ngài một gian phòng hay không?”
Tiểu Bạch buông cái xẻng, cười nói: “Ta đã nói với Chu tỷ tỷ rồi, tỷ buổi tối cùng nhau ngủ với ta.”
Lý Mộ có chút cảm thán, Tiểu Bạch khi nào mới có thể trở nên cảnh giác một chút, chỉ trong khoảng thời gian này Lý Mộ từ hoàng cung về nhà, nàng nghiễm nhiên đã coi nữ hoàng là tỷ muội.
Nhân loại tâm tư phức tạp, giống nàng loại Yêu tộc này từ nhỏ lớn lên ở trong núi, chưa từng tiếp xúc với nhân loại, rất nhiều thứ đều cực kỳ ngây thơ, ngây thơ đến mức cho người ta cảm giác thiếu đầu óc, nàng cùng Bạch Thính Tâm, đều là loại hình này.
Đương nhiên, nữ hoàng là đáng giá tín nhiệm, đối với Tiểu Bạch làm tốt quan hệ với nàng, Lý Mộ vui vẻ nhìn nó phát triển.
Tiểu Bạch còn không biết, Chu tỷ tỷ trong miệng nàng, là phú bà giàu nhất Đại Chu, thân cận với nàng một chút, nói không chừng còn có cơ hội mọc ra cái đuôi thứ năm thứ sáu.
Khiến Lý Mộ bất ngờ là, Tiểu Bạch ngây thơ không hiểu chuyện, đối với thân phận nữ hoàng của nàng không có bao nhiêu kính sợ, nữ hoàng thế mà cũng có thể buông thân phận xuống, xưng tỷ muội với một tiểu hồ ly, thật sự là không có một chút bộ dáng nữ hoàng nên có.
Nhưng rất nhanh hắn đã ý thức được, sự thật rất có khả năng bị Lý Tứ nói trúng rồi.
Nàng thực lực mạnh, địa vị cao, nhưng cũng là người, là người sẽ tịch mịch.
Sau khi trở thành nữ hoàng, nàng đã không có người thân, đã không có bạn bè, thậm chí ngay cả kẻ địch cũng không có.
Tiêu thị hoàng tộc vì ngôi vị hoàng đế, tranh với đảng mới vỡ đầu chảy máu, nhưng bọn họ tranh, là ngôi vị hoàng đế đời tiếp theo, làm cường giả Siêu Thoát trẻ tuổi nhất Đại Chu, Tiêu thị không thể, cũng không dám trở thành kẻ địch của nàng.
Lý Mộ thở dài, làm người làm tới mức ngay cả địch nhân cũng không có, khó trách nàng sẽ tịch mịch.
Tiểu Bạch ngốc là ngốc ở một điểm này, người khác biết thân phận nữ hoàng, sẽ kính ngưỡng mà chỉ dám nhìn từ xa đối với nàng, Tiểu Bạch là ai tốt với nàng, nàng liền thân cận với người đó, đây là bản tính của thiên hồ nhất tộc.
Mà bản thân Tiểu Bạch, bởi vì bộ dạng quá xinh đẹp, xinh đẹp đến mức ngay cả nữ nhân cũng không dâng lên nổi chút lòng ghen tị, cũng rất dễ dàng bắt được trái tim nữ hoàng.
Lần trước nữ hoàng cho nàng vài giọt tinh huyết huyền hồ, để nàng thăng cấp bốn đuôi, trong lòng nàng nhớ rõ phần ân tình này, chỉ sợ đã quên nhiệm vụ Liễu Hàm Yên dặn dò nàng, tự động bài trừ nữ hoàng ở ngoài hàng ngũ hồ ly tinh.
Khi trong đầu Lý Mộ hiện lên ý niệm này, nữ hoàng đã đi ra khỏi vườn hoa.
Nàng đứng ở ngoài vườn hoa, nhẹ nhàng phất ống tay áo, Lý Mộ nháy mắt phát hiện, thiên địa linh khí trong sân bỗng nhiên trở nên đầy đủ.
Trong vườn hoa, hạt giống Tiểu Bạch vừa mới gieo xuống, sinh ra chồi, chui từ dưới đất lên, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng sinh trưởng, đầu tiên là sinh ra lá cây, sau đó kết ra nụ hoa, lại là một chớp mắt ngắn ngủn, bao hoa vừa mới kết thành nụ hoa, liền tranh nhau nở rộ.
Thời gian mấy hơi thở, trong Lý phủ, hoa nở đầy vườn.
Lý Mộ than thở bởi cường giả Siêu Thoát đạo pháp thông huyền, Tiểu Bạch đã nhìn mà choáng váng.
Nàng cầm lấy ống tay áo nữ hoàng, ngơ ngác nói: “Chu tỷ tỷ, muội muốn học cái này.”
Nữ hoàng nhéo nhéo mặt của nàng, nói: “Chờ muội mọc một cái đuôi nữa, ta sẽ dạy muội.”

Hết chương 426.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất