Chương 554. Dục vọng chiếm hữu (1)
Liễu Hàm Yên rất sớm đã nghe Tiểu Bạch nói chuyện “Chu tỷ tỷ”, hỏi Lý Mộ: “Bệ hạ gần đây còn thường xuyên đến nhà chúng ta không?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Là rất thường xuyên, nàng mang Tiểu Bạch coi là muội muội, thường xuyên tới nhà thăm muội ấy...”
Liễu Hàm Yên chỉ hỏi một câu, liền không rối rắm chuyện nữ hoàng nữa.
Thời gian cách hai năm, trở về Thần Đô, nhìn như cái gì cũng chưa thay đổi, thật ra tất cả đều đã thay đổi.
Lý Mộ mang nàng đi ở trong nhà một vòng, Liễu Hàm Yên nói: “Tòa nhà lớn như vậy, ở mười mấy người cũng rộng, chỉ bốn người chúng ta, có phải quá lãng phí hay không?”
Lý Mộ nói: “Bây giờ là bốn người, về sau cũng có thể năm sáu người, bảy tám người, đến lúc đó sẽ không lãng phí nữa...”
Liễu Hàm Yên ngẩng đầu hỏi: “Chàng có ý tứ gì?”
Lý Mộ nói: “Ý tứ của ta là, trong nhà cần chiêu mộ mấy nha hoàn hạ nhân hay không, hơn nữa tòa nhà lớn hơn một chút, về sau có người thân bạn bè tới, cũng phải có phòng chiêu đãi...”
Liễu Hàm Yên gật gật đầu, nói: “Điều này cũng đúng, nhưng vẫn là không cần nha hoàn hạ nhân, ta không thích trong nhà có người ngoài, người một nhà chúng ta ở là được rồi...”
Lý Mộ nắm tay nàng, nói: “Nghe lời nàng hết.”
Liễu Hàm Yên ôm hắn, nói: “Chàng trước theo ta đi Diệu Âm phường, ta muốn đi gặp bọn Tiểu Thất...”
Cung Trường Nhạc.
Mai đại nhân cùng Thượng Quan Ly đang mang sổ con các bộ trình lên phân loại, không gian trong điện dao động một trận, bóng người nữ hoàng bỗng dưng xuất hiện.
Nàng nhìn hai người, nói: “Các ngươi đi xuống trước đi.”
Mai đại nhân cùng Thượng Quan Ly đi ra khỏi đại điện, nghi hoặc nói: “Bệ hạ hôm nay sao sớm như vậy đã về?”
Thượng Quan Ly lắc lắc đầu, nói: “Không biết...”
Mai đại nhân nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi ở lại trong cung, ta đi Lý phủ nhìn xem...”
Trong cung Trường Nhạc, Chu Vũ bình tĩnh mở ra một phong tấu chương, ánh mắt lại có chút tan rã.
Không biết vì sao, nội tâm bình tĩnh của nàng, không hiểu sao đã nổi lên một tia gợn sóng.
Đây là điềm báo tâm ma quấy phá, một lần này, nàng dùng pháp lực, như thế nào cũng không thể lau đi một tia gợn sóng này.
Thẳng đến nàng mặc niệm Thanh Tâm Quyết, nỗi lòng mới một lần nữa bình tĩnh.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ phức tạp, lẩm bẩm: “Trẫm đây là làm sao vậy?”
Trong lòng Lý Mộ đoán, Liễu Hàm Yên sớm xuất quan, không nói một tiếng nào tới Thần Đô, nhất định cũng có ý tứ đột kích kiểm tra.
May mắn Lý Mộ ở Thần Đô hơn nửa năm qua, luôn giữ mình trong sạch, kiềm chế nghiêm bản thân, cũng không hái hoa ngắt cỏ, bao nhiêu người dân muốn giới thiệu con gái cho hắn, đều bị hắn quyết đoán từ chối.
Nàng ra ngoài tùy tiện tìm người hỏi thăm một chút, nghe được đều là điều tốt về Lý Mộ.
Về phần nàng đẩy cửa ra liền nhìn thấy nữ hoàng ở nhà, cái này Lý Mộ thậm chí cũng không cần giải thích.
Nữ hoàng ở trong lòng các nàng tựa như thần linh, nàng sẽ không, cũng không có khả năng nghĩ nhiều, đừng nói hắn cùng nữ hoàng ở sân, cho dù là ở trong phòng, ở trên giường, chỉ cần hắn và nữ hoàng đều mặc quần áo, Liễu Hàm Yên hẳn là cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Chia tay các tỷ muội Diệu Âm phường hai năm, ngày đầu tiên Liễu Hàm Yên trở lại Thần Đô, đã đi Diệu Âm phường, cùng Âm Âm Diệu Diệu, Thập Lục Tiểu Thất các tỷ muội tốt trước kia gặp nhau một phen.
Lý Mộ ở Phiêu Hương lâu mở tiệc chiêu đãi các nàng, xem như cảm tạ các nàng trước kia chiếu cố đối với Liễu Hàm Yên.
Thập Lục ngồi ở bên người Liễu Hàm Yên, ôm cánh tay của nàng, gối đầu lên trên vai của nàng, nói: “Muội còn tưởng, cả đời đều không thấy được tỷ nữa...”
Cánh tay bên kia của nàng bị Tiểu Thất ôm, Tiểu Thất thầm oán nhìn nàng, nói: “Hàm Yên tỷ tỷ, tỷ thật nhẫn tâm, lần trước tỷ vụng trộm chuồn đi, muội khóc một mình thật lâu...”
Cô nương của nhạc phường, đều là từ nhỏ bị người nhà bán vào, các nàng từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ với nhau không phải người thân, lại hơn hẳn người thân.
Sau một phen trữ tình, không khí liền bắt đầu sinh động hẳn lên.
Mấy tiểu cô nương ở sau khi hỏi tình huống của nàng hai năm nay, liền bắt đầu hóng hớt chuyện nàng cùng Lý Mộ.
“Hàm Yên tỷ tỷ, tỷ cùng tỷ phu là quen biết như thế nào?”
“Các ngươi về sau là như thế nào ở bên nhau?”
“Các ngươi tính khi nào thành hôn, lúc các ngươi kết hôn, ta đi giúp các ngươi bố trí...”
...
Việc này, các nàng đã hỏi Lý Mộ một lần, hôm nay vẫn hóng hớt tương tự, nhưng hóng thì hóng, nhưng điều các nàng nói, cũng là chuyện Lý Mộ trước mắt cần cân nhắc.
Lúc trước Liễu Hàm Yên quyết định đi Bạch Vân sơn, Lý Mộ đã nói cho nàng, ngày nàng đến Thần Đô, chính là lúc hắn cưới nàng.
Vốn hắn đã tính sẵn ngày, nhưng Liễu Hàm Yên trở lại Thần Đô, so với hai người ngay từ đầu ước định sớm hơn mấy tháng, ngày Lý Mộ tính sẵn, liền có chút quá muộn.
Hắn dựa theo bát tự của hai người, một lần nữa tính toán, ngày lành tháng tốt gần nhất, là mùng chín tháng sau, cách hôm nay, vừa vặn một tháng.
Cha mẹ Liễu Hàm Yên đã sớm không biết ở nơi nào, Lý Mộ từ trước tới nay đều là lẻ loi một mình. Hai người sau khi thương lượng, quyết định tất cả giản lược, chỉ là ở hôm đó, mời chút bạn bè Thần Đô tới trong nhà ăn bữa cơm rau dưa, uống rượu mừng là được.
Liễu Hàm Yên vốn là ngủ cùng Lý Mộ, trước khi kết hôn, ngược lại trở nên nhăn nhó, nhất định muốn sau đó Lý Mộ chia phòng mà ngủ, nói là cần bảo trì sự rụt rè của nữ tử chưa kết hôn.
Nữ nhân chính là thích ra vẻ rụt rè, trước kia cũng không biết ngủ hắn bao nhiêu lần, bây giờ lại muốn lừa mình dối người.
Nhưng Lý Mộ đối với điều này cũng không có dị nghị, dù sao ngày sau có thể mỗi ngày ngủ bên nhau, cũng không vội mười bữa nửa tháng này.
Mong sao mong trăng, rốt cuộc chờ được một ngày này, một tháng sau, hắn cũng là nam nhân có vợ rồi.
Nửa năm qua đến Thần Đô, Lý Mộ chưa kết mấy người bạn, kẻ thù trái lại không ít, cẩn thận tính toán, ngày đó kết hôn, thật ra cũng không cần mời bao nhiêu người.
Phù Lục phái phải thông báo, Ngọc Chân Tử tương đương nửa mẹ vợ của Lý Mộ, đồ đệ của nàng xuất giá, nàng tất nhiên là phải đến.
Về phần thủ tọa các đỉnh núi, thì không nhất định, bọn họ đã bị Liễu Hàm Yên và Lý Mộ thay phiên bóc lột một lần, lần này nếu muốn tới, chỉ sợ ngay cả của cải cuối cùng cũng sẽ bị móc ra.
Mà Bạch Yêu Vương cùng Huyền Độ, Lý Mộ tuy cũng muốn thông báo bọn họ, nhưng hai vị huynh trưởng này của hắn, hành tung mờ mịt, Lý Mộ cho dù muốn thông báo cũng không thông báo được.
Người thân bạn bè của Liễu Hàm Yên ở Thần Đô, chính là mấy tỷ muội Diệu Âm phường của nàng, người quen của Lý Mộ cũng không nhiều, mấy tấm thiệp mời đủ rồi.
Hết chương 554.