Đại Chu Tiên Lại

Chương 611. Tự giải quyết cho tốt

Chương 611. Tự giải quyết cho tốt

Thư viện Bách Xuyên.
Nam tử trung niên mặc hoa phục nhìn Trần phó viện trưởng, nói: “Ta muốn gặp viện trưởng.”
Trần phó viện trưởng hỏi: “Viện trưởng đang bế quan, Bình Vương điện hạ gặp viện trưởng, có chuyện gì quan trọng?”
Bình Vương nghiêm nghị nói: “Việc này liên quan trọng đại, cần phải mời viện trưởng xuất quan.”
Trần phó viện trưởng nói: “Rốt cuộc là chuyện gì, có thể báo cho lão phu biết trước không?”
Bình Vương trầm giọng nói: “Sủng thần Lý Mộ, mê hoặc thánh tâm, họa loạn triều cương, bệ hạ bị hắn mê hoặc, đối với hắn dung túng mọi cách, tùy ý hắn họa loạn triều đình. Còn tiếp tục như vậy, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi. Bổn vương muốn mời các vị viện trưởng ra mặt, khuyên nhủ bệ hạ, xử trí yêu thần Lý Mộ, trả triều đình một sự an bình!”
Trần phó viện trưởng nhìn hắn, lắc đầu nói: “Nhưng thư viện nhìn thấy, không phải như vậy. Lý Mộ được dân chúng Thần Đô xưng là thanh thiên, cực được dân chúng kính yêu, đối ngoại, hắn một mình tổn thương nặng ma đạo mười tông, đối nội, hắn lật lại bản án cho trung thân hơn mười năm trước hàm oan mà chết, trừng trị quan viên không hợp pháp trong triều. Bởi vì hắn làm những việc này, lòng dân niệm lực các quận Đại Chu đã đạt tới đỉnh phong trong năm mươi năm, vượt xa thời kì tiên đế, khó tránh khỏi được bệ hạ sủng. Hắn tuy là sủng thần, lại không phải yêu thần theo như lời Bình Vương điện hạ.”
Bình Vương mở miệng ngập ngừng, nói: “Cái này...”
“Có một việc, hy vọng Bình Vương điện hạ rõ.” Trần phó viện trưởng nhìn Bình Vương, từ từ nói: “Thư viện là thư viện của Đại Chu, không phải thư viện của Tiêu thị, đế vương hoa mắt ù tai, thư viện nên liên thủ chỉnh thẳng lại, đây là chức trách của chúng ta, đế vương anh minh, thư viện hết sức phụ tá, đây cũng là chức trách của chúng ta, bệ hạ là anh minh hay hoa mắt ù tai, không phải các ngươi định đoạt, là dân chúng định đoạt...”
Bình Vương nói: “Nhưng triều đình...”
Trần phó viện trưởng nói: “Không phá thì không xây được, bệnh nặng dùng thuốc mạnh, một khối gỗ tốt, sẽ không bởi vì có mấy con sâu mọt bò trên nó liền hỏng mất, nhưng nếu là tùy ý nó gặm ăn, gỗ tốt rồi có một ngày sẽ biến thành gỗ mục, lão phu chỉ nói tới đây, các ngươi tự giải quyết cho tốt...”
Nói xong, hắn chắp tay sau lưng, chậm rãi rời khỏi.
Bình Vương đứng ở tại chỗ, sắc mặt biến ảo một hồi lâu, cuối cùng lộ ra nét mặt bất đắc dĩ.
Một lát sau, hắn rời thư viện Bách Xuyên, trở lại Bình Vương phủ, mấy người ở trong phủ chờ đợi lập tức lên đón, nhao nhao mở miệng.
“Thế nào?”
“Viện trưởng nói như thế nào?”
“Vương huynh, ngươi nói câu gì đi...”
Bình Vương nhìn mọi người, thở dài, nói: “Việc này, từ bỏ từ đây, đừng nhắc lại nữa.”
“Vì sao?”
“Chẳng lẽ thư viện không đồng ý?”
Khi mọi người giật giọng hỏi vội, có một bóng người khác từ bên ngoài đi vào, Giang Âm quận vương vừa mới đi vào sân, liền lắc đầu nói: “Ta chưa gặp được viện trưởng, thư viện Vạn Quyển, hẳn là không trông cậy vào được...”
Bốn đại thư viện, thư viện Bạch Lộc lệ thuộc Binh bộ, xưa nay không trông cậy vào được.
Ba đại thư viện còn lại, thư viện Bách Xuyên cùng thư viện Vạn Quyển, là ủng hộ Tiêu thị, thư viện Thanh Vân, thì đứng về phía Chu gia.
Nếu ngay cả thư viện Bách Xuyên cùng Vạn Quyển cũng không thể tranh thủ được, thư viện Thanh Vân, tất nhiên là không cần nhắc lại.
Muốn “khuyên bảo” nữ hoàng, ít nhất cũng cần ba vị viện trưởng, cho dù là bọn họ tranh thủ được thư viện Thanh Vân, cũng không có tác dụng.
Một người nhìn về phía Giang Âm quận vương, hỏi: “Thư viện Vạn Quyển nói như thế nào?”
Giang Âm quận vương lắc đầu nói: “Hắn nói, thư viện không phải công cụ tranh quyền của chúng ta, bọn họ chỉ bảo đảm Tiêu thị hoàng tộc kéo dài, nếu nữ hoàng muốn truyền ngôi cho con em Chu gia, bọn họ sẽ cực lực ngăn cản, ngoài ra, toàn bộ việc tranh đấu trên triều đình, thư viện không tham dự...”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Bình Vương, hỏi: “Thư viện Bách Xuyên nói như thế nào?”
Bình Vương nói: “Bảo chúng ta tự giải quyết cho tốt.”
“...”
Không có ai mở miệng nữa, trong sân lâm vào yên tĩnh thật lâu.
Ý tứ tự giải quyết cho tốt là, lần này thư viện Bách Xuyên cũng sẽ không giúp bọn họ nữa.
Từ trước tới nay, bọn họ đều cho rằng, Chu gia ưu thế so với Tiêu thị, chỉ có một, đó là nữ hoàng họ Chu.
Vô luận là nắm giữ đối với triều đình, khống chế đối với địa phương, hay là số lượng thư viện sau lưng, bọn họ đều mạnh hơn Chu gia đảng mới.
Thậm chí, nếu không phải tiên đế quá mức ngu ngốc, dẫn tới người người oán trách, để viện trưởng thư viện Thanh Vân cực độ thất vọng đối với Tiêu thị, thư viện sau lưng Tiêu gia có thể có ba cái, thậm chí là bốn.
Cho tới bây giờ, bọn họ mới ý thức được, hai thư viện sau lưng bọn họ, tuy đều có khuynh hướng về sau để Tiêu gia quay về chính thống, nhưng đó là chuyện sau này, trước mắt, bọn họ đối với nữ hoàng, vẫn là tán thành.
Trên thực tế, không chỉ thư viện, cho dù là tất cả mọi người ở đây, đối với đương kim nữ hoàng, cũng là chịu phục.
Nàng từ nhỏ đã ở trên tu hành bày ra thiên phú cực cao, nếu không phải như thế, cũng sẽ không được tiên đế coi trọng, trước sau trở thành thái tử phi cùng hoàng hậu.
Nàng có thể được đế khí tán thành, hơn nữa thành công thăng cấp cảnh giới thứ bảy, cũng đã chứng minh rất rõ một điểm này, ở lúc ấy, Tiêu thị nhất tộc, không ai có thể thừa nhận được một luồng đế khí đó, cưỡng ép đột phá, hoàng tộc sẽ không thêm một vị cường giả cảnh giới thứ bảy, chỉ có thể thêm một phế vật căn cơ hủy hết.
Phải biết, năm đó nàng mới hai mươi lăm tuổi, Tiêu thị nhất tộc, từ cổ đến nay, ở hai mươi lăm tuổi có thể kế thừa đế khí, tấn thăng cảnh giới thứ bảy, chưa có một ai.
Thư viện hiển nhiên sẽ không vì chuyện này, liền đứng ở mặt đối lập nữ hoàng.
Giang Âm quận vương hỏi: “Làm sao bây giờ?”
Bình Vương sau khi im lặng thật lâu, lắc lắc đầu, có chút mỏi mệt nói: “Cứ như vậy đi...”
Hắn tuy không nhiều lời, nhưng mọi người đều nghe ra ý lùi bước trong miệng hắn.
Tiêu thị hoàng tộc, ở lúc đối mặt đảng mới như mặt trời giữa trời cũng chưa lùi bước, hôm nay đối mặt một thần tử đơn độc, lại sinh ra suy nghĩ lùi bước.
Sau khi ở bên ngoài âm thầm sử dụng vô số loại phương pháp, cũng chưa thể lật đổ Lý Mộ, bọn họ lựa chọn tránh đi mũi nhọn.
Lý phủ.
Lý Mộ vừa mới từ trong miệng Trương Xuân biết được, Nam Dương quận vương phủ có trận pháp mạnh mẽ bao trùm, quan viên Tông Chính tự không thể tiến vào, gã lấy thân phận Lại bộ thị lang, điều động Cung Phụng ti giúp đỡ, lại bị Cung Phụng ti từ chối.
Cung Phụng ti ở trong triều, là một ban ngành đặc thù, nó không tính là quan nha, cung phụng trong đó, đều là triều đình trả giá thật lớn, từ các nơi mời chào cường giả, quan hệ với triều đình là hợp tác, không phải lệ thuộc.
Cung Phụng ti tiền triều đã có, cho tới nay, đều ở trong sự khống chế của đảng cũ.
Từ sau khi Cung Phụng ti có người ám sát Chu Trọng, Lý Mộ đã quyết định tìm cơ hội chỉnh đốn Cung Phụng ti, chẳng qua mấy ngày nay, hắn đều đang bận việc, trì hoãn việc này.

Hết chương 611.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất