Chương 38: Không Có Ý Tốt
“Đây là. . . . . . ”
Nữ tử bạch y mở ra gói nhỏ, trên mặt tràn đầy kinh hỉ, chỉ thấy bên trong chứa tràn đầy Huyết Bồ Đề, không phải 10 quả mà Tần Phong cho nàng gần 15 quả.
Thêm 5 quả, có thể giúp nàng mau chóng hồi phục nguyên khí.
“Cảm tạ! ” Nữ tử bạch y nhìn về phương hướng Tần Phong rời đi, âm thầm nói lời cảm tạ, sau đó vui vẻ quay người nhanh chóng rời khỏi di tích.
“Ngươi cứ như vậy cho nàng ! ? ” Tử Diên có chút không hiểu.
“Coi như kết một thiện duyên a! ” Tần Phong không giải thích quá nhiều, coi như đại yêu hóa hình không có tiền, nhưng dù sao nàng ta cũng có thực lực cường đại, so với tương lại dệt hoa trên gấm thì không bằng bây giờ đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Biết đâu một ngày nào đó trong tương lai, thiện duyên này lại có thể cứu hắn một mạng cũng khó nói.
Thời gian không dài ——Tần Phong đi theo đám người tìm được Lâm Tam.
Lúc này, đối phương đã bị một đám người vây quanh, mà ở phía sau y là một bệ đá mang kết giới, bên trên trưng bày một hộp ngọc được chạm trổ tuyệt đẹp.
Vừa nhìn liền biết bảo bối bên trong là thứ đáng giá nhất trong di tích, cũng là mục tiêu cuối cùng của Lâm Tam khi tới đây.
“Hình như không lấy được! ” Tần Phong thử sử dùng năng lực trộm vật cách không, nhưng bởi vì tu vi quá thấp cho nên không thể xuyên qua kết giới để lấy hộp ngọc.
“Đáng chết! ! ” Nhìn thấy đám người tụ tập càng ngày càng đông, trong lòng Lâm Tam khỏi phải nói có bao nhiêu tức giận.
Vốn dựa vào ưu thế là bản đồ, y có thể nhẹ nhàng thu sạch sẽ bảo vật trong di tích, hiện tại chỉ cần phá vỡ kết giới này, sau đó lấy bảo vật rồi nhanh chóng rút lui.
Nhưng không biết là kẻ nào thiếu đạo đức, lan truyền tin tức của y ra toàn bộ di tích, lúc y đang muốn ra tay phá vỡ kết giới thì liền bị người phát hiện, , bây giờ nghĩ ăn một mình hiển nhiên là điều không thể.
Coi như y lôi ra hết át chủ bài, thì cũng không thể chơi lại nhiều Linh Vũ cảnh và tu sĩ Nhập đạo cảnh được, cho nên chỉ có thể dùng trí để đối phó.
“Lâm Tam, bảo vật này không có duyên với ngươi! ” Mậy chục tên tu sĩ nhập đạo phát hiện không có người Thiên Tâm thành ở đây thì bắt đầu đạp phi kiếm, đứng ở trên cao nhìn xuống, chờ Lâm Tam thức thời mau chóng rời đi.
“Vậy các ngươi cứ thoải mái! ” Lâm Tam cũng không nói thêm cái gì, yên lặng lui sang một bên.
Không đúng! Từ lúc nào thiên tuyển chi tử lại nói chuyện dễ nghe như vậy! ? Dựa vào mười năm kinh nghiêm của mọt sách, một khi Thiên tuyển chi tử bị người ta đoạt thức ăn đã treo ngay bên miệng, nhưng y lại không có phản ứng gì mạnh mẽ, vậy điều này hơn phân nửa mang ý nghĩa sẽ có người phải gặp vui xẻo.
Tần Phong nhíu mày, phát hiện chuyện này không đơn giản, cho nên vội lôi kéo Tử Diên yên lặng lui ra phía sau lưng đám người…“Truyền nhân của Trường Không Kiếm Thần? đệ nhất kiếm của trăm năm sau! ? ” Mấy tên tu sĩ nhịn không được được mà phát ra tiếng giễu cợt, bọn họ đều cảm thấy những tin đồn về Lâm Tam thật không đáng tin.
Nếu như không có Thiên Tâm thành đứng sau lưng hậu thuẫn cho y thì bọn họ cam đoan sẽ lột sạch đối phương, đến quần lót không tha.
“Các vị, muốn lấy được bảo vật, thì chúng ta phải liên thủ để phá kết giới! ” Có người mở miệng đề nghị, trước tiên liên thủ phá vỡ kết giới, sau đó dựa vào bản lĩnh mà tranh đoạt hộp ngọc.
“Đồng ý! ”
“Đồng ý! ”
“. . . . . . . . . ”
Đám tu sĩ đều nhao nhao gật đầu đồng ý, bọn họ biết rõ nếu không nhanh chóng liên thủ phá vỡ kết giới thì những cường giả mạnh hơn bọn họ sẽ rất nhanh chạy đến chỗ này, mà khi đó cũng không tới phiên bọn họ làm chủ.
“Động thủ! ! ” Có người dẫn đầu bóp ra một đạo thủ quyết, năng lượng cuồng bạo lập tức phóng ta từ cơ thể.
Nhìn thấy có người dẫn đầu, những người khác cũng nhao nhao ra tay.
Trong lúc nhất thời, vô số đạo năng lượng như cỗ sao chổi từ không trung rơi xuống, dẫn tới hư không kịch liệt chấn động, khiến cho gợn sóng không ngừng lan tràn.
Ầm ầm! ! Bọn họ tập trung tấn công vào kết giới, tạo ra những tiếng nổ ầm đinh tai nhức óc.
Chỉ là, không giống như cảnh tượng tan vỡ mà mọi người tưởng tượng, vô số năng lượng bị kết giới hấp thụ, khiến cho kết giới hiện ra hoa văn màu sắc sặc sỡ.
“Không ổn! ! ” Tất cả mọi người trên có mặt tại hiện trường đều kinh hãi mở to hai mắt, có thể cảm nhận được năng lượng đang hội tụ và bành trướng.
Không có một chút do dư, bọn họ vội vàng bày ra tư thế phòng ngự.
Ầm ầm! ! Một tiếng nổ kinh thiên động địa, vang vọng khắp trời đất, tất cả năng lương trong kết giới đều bị phóng thích ra ngoài, kèm theo một cơn bão năng lượng đáng sợ quét qua toàn bộ di tích.
Những nơi đi qua đều là một mảnh hỗn độn.
Nhất là quần chúng ăn dưa thích xem náo nhiệt ở hàng phía trước, tu vi mạnh có thể chịu đựng còn lại nửa cái mạng, những người tu vi thấp thì xác định đi nhận cơm hộp.
“Làm ta sợ muốn chết! ” Tử Diên bị hù đến mức trái tim thình thịch đập loạn, nắm chắc tay Tần Phong không buông ra.
Vừa rồi nếu không phải là Tần Phong lôi kéo nàng thối lui đến phía sau đám người, thì với thân thể bé nhỏ này sao có thể chịu được sự chà đạp của loại năng lượng cuồng bạo ấy.
“Ta biết ngay là không có chỗ nào tốt! ” Tần Phong nhịn không được quay đầu nhìn về phía Lâm Tam, chỉ thấy khóe miệng của y giương lên rất là đắc ý.
“Đáng chết, đáng chết. . . . . .
"