Chương 23: Trăm vạn luyện đan sư!
Tham dự người đông đảo!
"Hồng Võ Tiên thành bên trong, vẫn còn có một phương tiểu thiên địa như vậy!"
Đoạn Thanh Dao vì điều đó mà sợ hãi thán phục, đôi mắt đẹp của Tiêu Linh Nhi lưu chuyển, tương tự chấn kinh.
Tất cả người tham dự, cùng với quần chúng xem náo nhiệt ăn dưa, đều được phủ thành chủ chỉ dẫn, tiến vào bên trong vùng trời nhỏ này, liếc mắt nhìn không thấy bờ!
Trong hội trường to lớn, lít nha lít nhít đều là bàn đá, trên bàn đá bày đầy các vật liệu giống nhau.
Chung quanh là khán đài cự hình, có khán đài phổ thông, cũng có khán đài trên tầng mây.
"Đoán chừng, luyện đan sư tham dự, sợ là gần trăm vạn."
Đoạn Thanh Dao cảm khái: "Đại thủ bút a."
Lập tức, tâm tình của nàng có chút sa sút.
Gần trăm vạn người tham dự, chớ nói chi những thứ khác, vẻn vẹn tài liệu cần thiết cho vòng thứ nhất, đều là một con số trên trời, đem Lãm Nguyệt tông trước mắt bán một trăm lần cũng không đủ.
Nhưng, nếu là Lãm Nguyệt tông thời kỳ đỉnh phong, chắc cũng có thể gồng gánh nổi.
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi sinh lòng hướng tới, toát ra vẻ ước ao: "Đi thôi, Linh Nhi."
"Chớ có áp lực, cứ hết sức nỗ lực là được."
"Ngươi còn trẻ, lần này mang ngươi đến, cũng không phải để ngươi nhất định phải lấy được thứ tự tốt, mà là bởi vì thiên phú luyện đan của ngươi vô cùng tốt, đây đối với ngươi mà nói, là một lần lịch luyện cực tốt, coi như là tích lũy kinh nghiệm."
"Đúng, Ngũ trưởng lão."
Tiêu Linh Nhi trịnh trọng gật đầu, tiến về sân bãi đại hội, tùy ý chọn một vị trí, lẳng lặng chờ đợi.
Nàng sớm đã báo danh, giờ phút này, chỉ chờ đến giờ, sau đó bắt đầu luyện đan là được.
"Lão sư."
"Ngươi nói, ta nên một đường hát vang tiến mạnh, hay là tạm thời giấu dốt?"
"Tự nhiên là giấu dốt, giả heo ăn thịt hổ."
Lương Đan Hà nở nụ cười.
Luận về luyện đan cùng với kinh nghiệm tương quan, có bao nhiêu người có thể so sánh được với bản thân?
"Chớ có chủ quan, thiên phú của ngươi xác thực vô cùng tốt, vốn dĩ thực lực trước mắt của ngươi và Lãm Nguyệt tông, còn chưa đủ sức thủ được Địa Tâm Yêu Hỏa, bởi vậy không phải vạn bất đắc dĩ, không thể vận dụng."
"Vả lại, luyện đan trận cũng là chiến trường, nếu ngươi biểu hiện quá mức chói sáng, tự nhiên sẽ trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của đối thủ cạnh tranh, bọn hắn sẽ nghĩ mọi biện pháp quấy nhiễu, thậm chí diệt trừ ngươi."
"Cho nên..."
"Ban đầu cứ điệu thấp một chút, chỉ cần có thể tấn cấp là được, đến cuối cùng lại đột nhiên bộc phát, một tiếng hót lên làm kinh người!"
"Chỉ là..."
"Sư tôn cùng các trưởng lão của ngươi, e là phải kinh ngạc lắm đây."
Tiêu Linh Nhi cũng cười.
"Đây là kinh hỉ."
Nàng thì thầm.
Đã đến rồi, tự nhiên là chạy thứ tự mà đến.
Đệ nhất thì có áp lực, không dám nói nắm chắc, nhưng nàng chắc chắn, trong top mười, tất nhiên có một chỗ của mình.
"Ha ha, vẫn còn chút thời gian, ngươi xem trước một chút những linh dược này cùng vật liệu, đoán xem đề mục vòng thứ nhất này?" Lương Đan Hà cười ha ha.
Tiêu Linh Nhi lại trợn trắng mắt: "Lão sư, ngài cũng đánh giá thấp ta quá rồi đi?"
"Tuy có chừng mười loại dược liệu dùng để đánh lạc hướng, quấy nhiễu, nhưng những dược liệu còn lại, nhìn thế nào cũng thấy là Ngưng Nguyên đan a."
"Chỉ nói đúng một nửa."
"Chỉ nói đúng một nửa?!"
Tiêu Linh Nhi sửng sốt.
"Mười loại dược liệu thêm ra này, cũng không phải để đánh lạc hướng cùng quấy nhiễu, mà là công thức Ngưng Nguyên đan bây giờ, vốn là như thế."
"Phương thuốc ta đưa cho ngươi, chính là cổ phương."
"Cổ phương dùng thuốc ít hơn, nhưng độ khó luyện chế cao hơn, phương thuốc bây giờ dùng nhiều thuốc hơn, nhưng độ khó luyện chế thấp, hiệu quả lại kém hơn một chút."
Tiêu Linh Nhi nháy mắt: "Vậy vì sao không tiếp tục sử dụng cổ phương?"
"Độ khó quá cao, không phải luyện đan sư nào cũng có thiên phú như ngươi, tỉ lệ thành đan quá thấp, lãng phí dược liệu vượt xa mười loại dược liệu thêm ra kia."
"Những dược liệu thêm ra này, phần lớn là để phụ trợ, bởi vậy cũng sẽ không gia tăng dược lực, ngược lại sẽ gây ra một chút quấy nhiễu. Bất quá, phụ dược này có thể tăng tỉ lệ thành đan lên không ít, đều có ưu khuyết."
"Ít nhất, đối với luyện đan sư bình thường là như thế."
"Thì ra là thế!" Tiêu Linh Nhi đã rõ.
Lại nghe Lương Đan Hà nói tiếp: "Gia tăng thêm một chút độ khó đi, diễn giống một chút, lần này, ngươi cứ dùng đan phương mới chưa từng dùng này, luyện ra Ngưng Nguyên đan."
"Nếu lật thuyền trong mương thì sao?" Tiêu Linh Nhi không khỏi khẩn trương.
Lương Đan Hà cười trộm: "Đằng nào các trưởng lão cũng không kỳ vọng nhiều vào ngươi, nếu lật thuyền, cũng không sao."
"Lão sư ~~~"
"Tốt, tốt, không đùa ngươi nữa, nói thật là: Vi sư tin tưởng ngươi."
Tiêu Linh Nhi: "- - -"
---
Thời gian trôi qua.
Rất nhanh, có cường giả lên đài, khí thế cường đại phóng lên tận trời, toàn bộ hội trường lập tức yên tĩnh im ắng.
"Đây là..."
Tiêu Linh Nhi nheo mắt.
Trong đầu, thanh âm Lương Đan Hà vang lên: "Hợp Đạo cảnh thứ bảy, cũng có tư cách ngông cuồng."
"Tu sĩ cảnh giới thứ bảy."
Tiêu Linh Nhi thầm giật mình, cũng không khỏi cẩn thận hơn nhiều.
Trên đài, vị đại tu sĩ Hợp Đạo cảnh kia nhàn nhạt mở miệng: "Quy củ luyện đan ở các nơi không khác nhau nhiều, ta sẽ không nói nhiều lời, các ngươi đã đến đây tham dự, thì phải toàn lực ứng phó."
"Vòng thứ nhất này, so tài luyện Ngưng Nguyên đan."
"Trong vòng một canh giờ, người nào thành công ngưng đan, lại có phẩm chất từ tam phẩm trở lên, sẽ tiến vào vòng tiếp theo."
"Bây giờ..."
"Bắt đầu!"
Những luyện đan sư khác lập tức bắt đầu thao tác.
Tiêu Linh Nhi lại có chút do dự.
"Lão sư, đan phương này..."
"Tự mình ngộ." Lương Đan Hà lại không mở miệng chỉ điểm: "Như ta vừa nói, vi sư tin tưởng năng lực của ngươi, dù chưa từng dùng qua đan phương này, nhưng chỉ là tam phẩm thôi, đối với ngươi mà nói, tuy có độ khó, nhưng không lớn."
"Hô."
"Vâng, lão sư, đệ tử sẽ hết sức nỗ lực."
Tiêu Linh Nhi dần dần có đủ lòng tin.
Nàng chưa từng so tài luyện đan với ai, bởi vậy cũng không biết chênh lệch giữa mình với những luyện đan sư khác, nhưng đã lão sư tin tưởng mình, vậy mình nhất định có thể làm được!
Chỉ là, nàng cũng không quen thuộc với đan phương này, không biết nên xử lý những dược liệu thêm ra này như thế nào, nhưng cũng không thể mù quáng bắt đầu.
Vì vậy, giữa vô số luyện đan sư, Tiêu Linh Nhi trở thành một dị loại duy nhất.
Khi tất cả luyện đan sư khác đã động thủ, nàng vẫn chỉ đứng ở đó, con ngươi láo liên đảo quanh, dường như cực kỳ mờ mịt, chân tay luống cuống.
Trên khán đài, rất nhanh đã có người phát hiện cảnh này.
Chỉ vì nàng thực sự quá mức khác biệt, muốn không chú ý cũng khó khăn.
"Phốc, các ngươi nhìn nữ tu sĩ kia, những luyện đan sư khác đã bắt đầu, đang giành giật từng giây, còn nàng thì ngơ ngác nhìn quanh?" Có tu sĩ cảm thấy buồn cười, không khỏi cười ha hả trào phúng.
Những người xem xung quanh cũng cười khúc khích.
"Chắc là không biết làm chứ?"
"Ngay cả Ngưng Nguyên đan cũng không luyện được, cũng dám đến tham dự? Ngược lại là dũng khí đáng khen."
"Có lẽ là đệ tử của tông môn không tên tuổi nào đó, nghĩ đến đây tham gia náo nhiệt, tìm vận may? Nhưng bọn họ sao không nghĩ, nơi đây là Hồng Võ Tiên thành! Luyện đan sư tham dự nhiều vô kể? Với trình độ này, chỉ làm trò cười thôi."
---
Những lời bàn tán xung quanh vô cùng chói tai.
Đoạn Thanh Dao khẽ nhíu mày, nhưng cũng không lên tiếng phản bác.
Nàng biết rõ trình độ luyện đan của Tiêu Linh Nhi, Ngưng Nguyên đan càng là sở trường của nàng, chỉ là tam phẩm, đạt tiêu chuẩn yêu cầu thôi mà, há có thể làm khó được nàng?
"Nhưng Linh Nhi, vì sao con bé còn chưa động thủ?"