Chương 168: Cái Nhìn Mới Về Nhâm Tiểu Túc
Hứa Hiển Sở nhanh chóng nói tiếp:
- Nhưng ta không thể dừng lại ở đây. Làm không tốt, cuộc chiến đêm nay sẽ khiến hàng rào bị phong tỏa. Tới đó ta muốn đi cũng chẳng được, cho nên bây giờ là thời cơ tốt nhất để rời đi.
Nhâm Tiểu Túc tiếc hận:
- Không chờ được thêm chút nào hả?
- Lưu lại chỉ làm liên lụy ngươi thôi.
Hứa Hiển Sở chân tình cắt lời Nhâm Tiểu Túc:
- Nhâm Tiểu Túc, có duyên gặp lại!
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
- Có lẽ sẽ gặp lại ở hàng rào 178, bảo trọng!
Nói xong, Hứa Hiển Sở rời đi không quay đầu lại. Về phần hắn dùng biện pháp nào để rời đi. Dường như với người từng là tư quân như Hứa Hiển Sở mà nói cũng chẳng phải việc gì khó.
Lúc này, từ xa truyền tới tiếng bước chân dồn dập. Xem ra người trong hàng rào sắp tụ họp ở đây rồi.
Hiện tại, Nhâm Tiểu Túc hi vọng thế lực khắp nơi mau chóng đánh tới. Lúc đó đều phải suy nghĩ đối phó với nhau, không còn tinh lực để ý hắn nữa.
Sau khi Nhâm Tiểu Túc và Hứa Hiển Sở rời đi, đội trật từ trong hàng rào mới từ từ đi tới. Họ nhanh chóng phong tỏa hiện trường, thông báo cho người của tập đoàn Lý thị.
Nhìn dấu vết là biết có chỗ không đúng. Đây không phải chiến đấu giữa người bình thường mà là chém giết giữa các siêu phàm giả.
Hơn nữa, quần áo trên người thi thể có biểu tượng của Hỏa Chủng. Đây không phải chuyện họ có thể nhúng tay vào được.
Trên thực tế, người của đột trật tự biết gần đây bệnh viện số 4 bị huyết tẩy. Vì Hỏa Chủng lùng bắt siêu phàm giả mà khiến công ty bị nổ. Tổng hợp những chuyện này lại, kẻ đần cũng biết muốn sống tốt nhất đừng xen vào.
Phải biết, người trong đội trật tự đều là người bình thường, súng ống trong tay cũng là loại bình thường. Quản mấy tên trộm cắp còn được, đụng phải siêu phàm giả, họ chết là cái chắc.
Ở mái nhà xa xa đằng kia, Dương Tiểu Cận thu súng ống lại. Lạc Hinh Vũ đứng bên cạnh Dương Tiểu Cận, tựa vào lan can, hiếu kỳ nói:
- Ngươi không thấy kỳ quái à? Tuy đây không phải tiểu đội chủ lực của Lăng Thần nhưng tiểu tử kia giết người cũng quá mức dễ dàng. Ước định của chúng ta với hắn lúc trước có phải là thấp quá chăng?
- Ừ.
Dương Tiểu Cận nhìn chiến trường ở phương xa, không biết nghĩ tới điều gì lại lên tiếng:
- Quả thật có điểm nhìn không ra. Lúc trước ta còn tưởng sức chiến đấu của hắn không cao. Không ngờ lại có thể lấy 1 địch 3. Dù không thấy rõ tình hình chiến đấu trong ngõ hẻm nhưng Hứa Hiển Sở đối mặt 1 người mà Nhâm Tiểu Túc lại có thể đấu với 3 người.
- Năm người xuất động đều là kế hoạch thường thấy của Lăng Thần. Từ trước tới nay, họ thích lấy nhiều đánh ít.
Lạc Hinh Vũ chán muốn chết:
- Kết quả lần này không cẩn thật lật thuyền. Đoán chưng sau lần này họ sẽ hiểu rõ một chuyện, trước mặt siêu phàm giả, số lượng cũng không bằng thực lực tuyệt đối.
- Vốn ta muốn mở cho hắn một đường để chạy.
Dương Tiểu Cận có chút ngoài ý muốn nói:
- Không ngờ kế hoạch của hắn lại là giết sạch người của Lần Thần.
- Sát tính tiểu tử này rất nặng.
Lạc Hinh Vũ nói:
- Trên đường tới Cảnh Sơn, ngươi nhìn mắt hắn là biết. Phàm có uy hiếp gì, hắn đều vô thức chấm dứt hậu họa. Từ trước tới nay, siêu phàm giả sinh ra từ nơi hoang dã luôn hung ác hơn ở trong hàng rào.
Dương Tiểu Cận nói:
- Coi như là do hoàn cảnh sinh trưởng mà ra. Hắn cũng chỉ muốn sống sót mà thôi.
- Ngươi vội giải thích thay hắn làm gì?
Lạc Hinh Vũ buồn cười:
- Hiện tại tiểu tử này rất lợi hại. Bên cạnh hắn còn một Trần Vô Địch chưa biết rõ lực chiến. Đây là một tiểu đoàn rất mạnh. Chúng ta có cần cho hấp dẫn lực chú ý của Lý thị và Dương gia về phía họ, phân tán lực chú ý lên chúng ta không?
- Họ chỉ muốn sống cho tốt trong hàng rào rồi. Không có việc gì đừng gây phiền toái cho họ.
Dương Tiểu Cận bình tĩnh nói.
- Ha ha ha ha ha.
Lạc Hinh Vũ cười ha hả. Kỳ thật nàng cũng không tính làm gì, chỉ muốn thăm dò một chút thôi.
Dương Tiểu Cận bình tĩnh nói:
- Có gì cổ quái. Đến bây giờ cũng không ai biết năng lực hắn là gì.
Lạc Hinh Vũ hiếu kỳ:
- Ngươi không biết năng lực của hắn là gì à?
- Sao ta biết?
Dương Tiểu Cận nhìn Lạc Hinh Vũ.
- Quan hệ hai người tốt như thế. Hắn chưa từng nói ngươi biết à?
Lạc Hinh Vũ cười nhẹ:
- Bạn cùng bàn mà, một người là ủy viên, một người là lớp trưởng…
Dương Tiểu Cận liếc mắt nhìn nàng một cái:
- Binh sĩ của Lý thị sắp tới rồi. Đi mau.
- Biết rồi biết rồi.
Lạc Hinh Vũ mở Ám Ảnh Chi Môn ra, dẫn theo Dương Tiểu Cận lóe một cái, biến mất trên sân thượng.
Đêm nay, ngay cả Dương Tiểu Cận và Lạc Hinh Vũ cũng có cái nhìn mới về Nhâm Tiểu Túc. Các nàng đoán Nhâm Tiểu Túc là siêu phàm giả. Nhưng các nàng không ngờ Nhâm Tiểu Túc mạnh như vậy.
Lúc chiến đấu với Lăng Thần, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy rất kỳ quái. Lăng Thần khoe khoang như thế nhưng thật sự không lợi hại bao nhiêu, vậy mà vẫn lên mặt.
Kỳ thật, hai bên có hiểu lầm. Đối phương thật sự rất nổi danh, phải biết tiểu đội này đã thành công lùng bắt 3 siêu phàm giả.
Ngày bình thường, tiểu đội này cũng được xem là đội chủ lực thứ 2 trong Hỏa Chủng.
Vào ban đêm, thái độ Lý thị trở nên khác thường, bỗng nhiên tiến hành giới nghiêm hàng rào. Hơn nữa ở thời kỳ mấu chốt, thậm chí họ còn hạ lệnh cấm đi lại ban đêm. Sau 10 giờ tối, người dám ra đường đều bị xem là tội phạm mà lùng bắt!
Nguyên bản, tập đoán Lý thị không muốn phân tán lực lượng. Họ muốn toàn lực bảo vệ thành quả nghiên cứu. Chung quy đây mới là chuyện thật sự quan trọng.
Có điều tần suất hàng rào xảy ra chuyện này càng cao. Dù có thể nhẫn cũng không thể ngồi yên.
Trên thực tế, đám La Lam không ngừng gây sự cũng là muốn Lý thị sứt đầu mẻ trán. Cuối cùng phải phân tán lực lượng.
Mà đêm nay đám Nhâm Tiểu Túc chiến đấu đã khiến Lý thị triệt để bạo phát.
Trời còn chưa sáng đã có đại đội trưởng binh sĩ tuần tra trên phố, phát hiện nhân vật khả nghi sẽ tiến hành kiểm tra.
Tư binh cùng đội trật tự đã được đình chỉ. Lý thị chia ra một phần ta đội tác chiến để làm việc này. Bỗng nhiên cả hàng rào như lâm vào trạng thái sắp chiến tranh. Nguyên bản dây cung lỏng lẻo được siết lại.
Nhâm Tiểu Túc ở trong hàng rào cảm thụ được bầu không khí khẩn trương. Hàng rào phảng phất nhấc lên cảm giác mưa gió nổi lên.