Chương 394: Gián Điệp Trong Hang Ổ Thổ Phỉ
Định Viễn cũng không quá cao nhưng địa hình hiểm trở, dốc núi cao chừng 700m nên không ai leo lên được. Muốn cường công nơi đây chỉ có một con đường mà thôi. Dù là Nhâm Tiểu Túc cũng không cách nào tự mình trèo lên, thế nhưng hắn có Ảnh tử.
Nhâm Tiểu Túc đi một mình không vì hắn là kẻ tài cao gan lớn mà là hắn không muốn bại lộ Ảnh tử trước mặt đám Trương Tiểu Mãn.
Nếu đám Trương Tiểu Mãn biết hắn có Ảnh tử giống lão Hứa, e rằng sẽ có rất nhiều chuyện bị lộ. Nhâm Tiểu Túc còn chưa nghĩ ra cách giải thích với Hứa Hiển Sở….
Đến lúc đó, hắn biết nói với lão Hứa thế nào? Chẳng lẽ lại nói, kỳ thật ta cũng cố ý, ngươi ngàn vạn lần đừng suy nghĩ nhiều…
Lúc này, Ảnh tử đang cõng Nhâm Tiểu Túc leo lên từ phía sau núi. Chỗ tốt nhất của Ảnh tử là nó không biết mệt.
Nếu Nhâm Tiểu Túc tự leo, dù có leo được tới đỉnh, chỉ sợ cũng không còn sức chiến đấu.
Hiện giờ, tuy tố chất thân thể của Nhâm Tiểu Túc gấp 3 lần người thường nhưng cũng không phải rất mạnh. Còn Ảnh tử, nó không còn giống lúc trước.
Nếu nói, có thể sử dụng năng lực siêu phàm tới mức nào đều dựa vào tinh thần lực thì đối với Nhâm Tiểu Túc, tinh thần lực này chưa bao giờ có điểm cuối, hắn cũng không biết cực hạn của mình ở đâu.
Chỉ thấy Ảnh tử cheo leo trên không, hai tay cầm hai thanh Hắc đao cắm vào vách đá một cách dễ dàng, thế nhưng Ảnh tử phải cắm lưỡi đeo theo chiều từ trên xuống, bằng không vách đá sẽ giống như đậu hũ bị Ảnh tử cắt ra
Nguyên bản Nhâm Tiểu Túc ước định với đám Trương Tiểu Mãn sáu giờ sau tấn công, nhưng thực tế, hành động của Nhâm Tiểu Túc nhanh hơn trong tưởng tượng nhiều.
Nhâm Tiểu Túc lẳng lặng ló đầu lên từ vách đá. Hắn thấy thổ phỉ đang đốt lửa trước trại. Có người ôm súng ngồi bên đống lửa canh gác, phía sau chẳng có ai trông coi cả. Dường như đám thổ phỉ không nghĩ tới sẽ có người hung mãnh leo lên từ vách núi phía sau.
Nhâm Tiểu Túc không thu Ảnh tử lại mà để nó đi thăm dò địa hình xung quanh. Hắn thì lặng yên không tiếng động di chuyển trong màn đêm.
Thổ phỉ của Định Viễn có hơn 900 người, Nhâm Tiểu Túc không thể liều mạng. Nếu hắn còn thiết giáp bảo vệ thì chẳng cần đám Trương Tiểu Mãn, một mình Nhâm Tiểu Túc cũng có thể bình định Định Viễn.
Nhưng đáng tiếc, hơn 80% người máy nano đã bị hủy trong trận đại chiến kia. Hiện giờ số còn lại chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ bộ phận quan trọng thôi.
Cũng không biết về sau hắn còn gặp được chiến binh nano của Dương thị không. Bất quá Nhâm Tiểu Túc không muốn xuống tay với Dương thị, nếu tìm được vài người trong hơn 1500 chiến binh nano tập kích hàng rào 88 cũng rất tốt nha.
Đương nhiên, Nhâm Tiểu Túc biết đây chỉ là suy nghĩ mà thôi. Hắn biết chiến binh nano của Lý thị hay Dương thị cũng không tới phương bắc này.
Lại thấy Ảnh tử lẻn vào một phòng, nó thừa dịp thổ phỉ đang ngủ sau liền cứa cổ hai tên đó.
Hết thảy diễn ra trong im lặng, doanh trại thổ phỉ này chỉ có chừng 12 người. Ảnh tử chỉ mấy vẻn vẹn 20 giây để tiêu diệt chúng.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc biết cách nào không thể sử dụng nhiều lần, chắc chắn sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Vào lúc này, hắn chợt nghe tiếng người nói chuyện. Nhâm Tiểu Túc tìm nửa ngày mới tìm được nơi phát ra âm thanh, cuối cùng Nhâm Tiểu Túc tới một cái nhà xí đang bị khóa cửa.
Nhà xí này chỉ là nhà xí tạm bợ, trừ tường gạch chỉ có một chiếc cửa gỗ cũ nát. Dường như khóa sắt đã bị hư, người ngồi trong nhà xí phải dùng tay để giữ cửa, đề phòng cửa sẽ mở ra.
Trên cửa có cái lỗ nhỏ, người bên trong đang nhìn ra ngoài từ cái lỗ đó. Nếu có thổ phỉ tới, nhất định không thoát khỏi tầm mắt của đối phương.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc tới từ sau núi, không nằm trong tầm nhìn này.
Nhâm Tiểu Túc lẳng lặng đi tới bên ngoài nhà vệ sinh, chỉ nghe người bên trong nhỏ giọng nói:
- Ông chủ, núi định viễn này thật sự không ở được nữa. Hiện tại đã phong sơn, có người nói cứ điểm 178 đã tiêu diệt quan ải. Tông thị để hai khẩu đại liên 52 nòng 155 ml, tầm bắn hơn 50km. Những thứ này được Tông thị đưa tới đây nhầm âm thầm sử dụng. Ta đoán là để đánh lén cứ địa của cứ điểm 178.
Người bên trong nói tiếp:
- Ông chủ, một pháo này của Tông thị mà bắn xong, e rằng cứ điểm 178 sẽ san bằng Định Viễn thành bình địa. Chúng ta tiếp tục ở lại đây có khác nào tìm chết?! Được được được, cám ơn ông chủ, đêm nay ta sẽ suốt đêm xuống núi. Ngươi nói xem, chúng ta có nên báo chuyện này cho cứ điểm 178 không?
- Tốt, ta sẽ đi một chuyến tới quân doanh của họ, nói cho họ biết, không thể để Tông thị có lợi được! Tránh cho họ làm hư kế hoạch tác chiến ở phía nam của chúng ta!
Nhâm Tiểu Túc ở bên ngoài nhà xí lắng nghe “gián điệp trong hang ổ thổ phỉ” dùng điện thoại vệ tinh báo cáo tình hình tại Định Viễn cho cấp trên.
Lúc trước hai tên thổ phỉ kia nói, có mấy cái lều mà họ không biết trong đó là gì. Xem ra đó là pháo trong lời tên gián điệp này?
Tầm bắn 50km có thể nói là rất kinh khủng. Nhâm Tiểu Túc nghe Trương Tiểu Mãn nói, dường như cứ địa nằm ở phương bắc, cách Định Viễn 40km. Đó là nơi rất thích hợp là căn cứ.
Xem ra Tông thị không ngốc, dùng hai khẩu pháo bị quân đội đào thải đổi lấy một lần thống kích*. Tuy hai khẩu pháo này không có gì quá quan trọng nhưng có thể nhiễu loạn kế hoạch của cứ điểm 178, cũng chấn nhiếp quân tâm.
*tấn công một cách thống khoái
Dựa theo kế hoạch của Chu Ứng Long, nếu bây giờ chỉ vây khốn Định Viễn thì việc xây dựng cứ địa cũng bị treo theo.
Chu Ứng Long có chuẩn bị việc này chưa? Nhâm Tiểu Túc không rõ lắm.
Bất quá, chẳng lẽ người trong nhà xí là người của Khánh thị? Phía nam chỉ có hai nhà là Khánh thị và Dương thị mà thôi. Có thể nhét người vào thế lực thổ phỉ Định Viễn lâu như thế, chỉ sợ chỉ có Khánh thị mới làm được.
Vào lúc này, Ảnh tử lần nữa xâm nhập vào doanh địa. Bên trong doanh địa vẫn còn thổ phỉ chưa ngủ, đối phương thấy Ảnh tử thì thét lên một tiếng kinh hãi, đánh thức tất cả thổ phỉ trên Định Viễn!
Người bên trong nhà xí nhỏ giọng nói:
- Không nói nữa ông chủ, hình như trên núi có biến!
Đang nói, Nhâm Tiểu Túc liền đưa tay kéo cửa nhà xí ra. Gián điệp ngồi bên trong không ngờ sẽ có người kéo cửa ra, không đợi hắn kéo quân lên đã túm hắn khỏi nhà cầu..
- Ai vậy!
Gián điệp nọ ở chuồng nằm dưới đất rống to. Quần còn chưa kịp kéo đã chuẩn bị đứng dậy đánh nhau với Nhâm Tiểu Túc!
Nhâm Tiểu Túc áp nóng súng lục vào tên gián điệp kia:
- Ngươi là người Khánh thị?
Gián điệp không ngốc, hắn nhìn họng súng đen ngòm, nghe tiếng hò hét từ phía xa rồi nhìn y phục tác chiến trên người Nhâm Tiểu Túc thì hỏi:
- Người của cứ điểm 178?
Không biết vì sao, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc cảm thấy đối phương như vừa thở phào nhẹ nhõm. Gián điệp thừa dịp Nhâm Tiểu Túc chưa kịp hành động lập tức dùng tay không bóp vỡ điện thoại vệ tinh trong tay