Chương 11: Tiết học kỹ xảo (1)
Vào đêm, bầu trời xanh thẳm trải dài vạn dặm như được gột rửa, sao trời lấp lánh len lỏi giữa những đám mây, thỉnh thoảng lại có tia sáng xuyên qua, tựa như tiên nhân đang ung dung cưỡi mây bay qua.
Con khỉ dựa vào trên cành cây, mãi vẫn không thể ngủ được.
Một mặt là hắn đang nhớ đến những tình tiết tiếp theo ở trong sách mà sư phụ kể, Vương Kỳ bị người khác cướp đi bảo đan, bản thân hắn còn không chỉ bị người khác đánh cho một trận, hủy hết kinh mạch, không còn tư chất để tu hành nữa.
Với cốt truyện này, con khỉ rất mong được biết tiếp những nội dung phía sau.
Nhưng sư phụ nói đến đây, thì lại đột ngột dừng lại, không tiếp tục nói nữa.
Câu chuyện bị dừng ở một tình tiết then chốt, khiến lòng hắn vô cùng ngứa ngáy khó nhịn.
Chủ yếu là hắn trải nghiệm ít, không biết rõ trên thế giới còn có cách làm ghê tởm như vậy, cho nên con khỉ lại càng thêm mong chờ.
Đến mức một phương diện khác, liền là hơi xúc động.
Mình ngao du ở nhân gian lâu như vậy, tốn biết bao công sức, cuối cùng cũng mới gặp được vị sư phụ thần tiên này, bắt đầu bước lên lên hành trình tu đạo.
Mặc dù sư phụ nghiêm khắc với mình, nhưng ở trên phương diện chỉ điểm hắn tu hành thì có thể nói là dụng tâm lương khổ, không chỉ dạy hắn phương pháp trường sinh, còn truyền cho hắn thuật luyện thể.
Điều này khiến con khỉ cảm thấy vô cùng cảm động.
Đồng thời trong lòng cũng hết sức kích động, thử nghĩ mà xem, nếu như ngày nào đó hắn cũng có thể cưỡi hạc phi hành giống như tiên nhân, ngao du khắp trời đất, bạch y tung bay như sư phụ này, thoải mái tự do tự tại.
Quả thực rất tuyệt vời!
Thế nhưng điều càng khiến cho con khỉ để ý, là phương pháp tu hành liên quan đến khí mà sư phụ đã giảng giải trong tiết học văn hóa hôm nay.
Sư phụ kể một câu chuyện đơn giản dễ hiểu như vậy, hiển nhiên không chỉ đơn thuần là kể chuyện mà thôi, trong đó nhất định còn chứa đựng cả những ý nghĩa sâu xa.
Nhất là phương pháp tu hành liên quan đến khí ở trong đó, có thể khiến một người phàm trở nên cực kỳ mạnh mẽ, cũng có cùng công hiệu với thuật luyện thể.
“Có lẽ là sư phụ muốn thông qua những câu chuyện này để nói cho ta biết nên tu hành như thế nào.”
Nghĩ như vậy, con khỉ lại càng không ngủ được.
Hắn dứt khoát trực tiếp bò dậy, bắt đầu tu luyện dựa theo phương pháp luyện khí mà Chu Huyền đã truyền thụ cho hắn trong tiết học văn hóa.
Khí, là nguồn gốc của chúng sinh, cội nguồn của vạn vật, tồn tại giữa đất trời.
Mỗi lần hít vào thở ra, dường như con khỉ có thể lờ mờ cảm ứng được một lực lượng nào đó ẩn chứa giữa trời đất, đồng thời chậm rãi đưa nó vào trong cơ thể.
“Hử?”
Cảm nhận được trong cơ thể có thêm một tia khí tức, hắn lập tức mở mắt ra, cảm thấy kinh ngạc.
Hắn cảm nhận được vô cùng rõ ràng những biến hóa của bản thân, một luồng khí tức như có như không này, vốn không thuộc về hắn, nhưng giờ đây quả thật lại bị hắn bắt lấy từ giữa trời đất, hấp thu vào trong cơ thể, cứ như thể khiến hắn có được sự tiến bộ ở một mức độ nào đó.
“Phương pháp luyện khí mà sư phụ truyền thụ, có tác dụng!”
Con khỉ lấy lại tinh thần từ trong sự ngạc nhiên, mới biết rằng sư phụ không chỉ kể chuyện cho hắn nghe thôi, mà còn giấu con đường tu luyện chân chính ở trong câu chuyện, để hắn tự mình lĩnh ngộ.
Chẳng trách sư phụ nói hắn ngu dốt, không ngờ đến tận bây giờ hắn mới nhận ra.
Có được phương pháp tu luyện, đương nhiên là con khỉ không thể nào ngủ nổi được nữa.
Hắn ngồi dậy, bắt đầu hấp thu loại khí tức giữa trời đất này theo phương pháp sư phụ dạy!
Hắn cũng không hề hay biết, loại khí tức này chính là linh khí trời đất của thế giới hồng hoang.