Đêm Cuối Cùng Trước Khi Rơi Đài

Chương 15: Ngoại truyện Tiêu Hạc (3)

Chương 15: Ngoại truyện Tiêu Hạc (3)
Trình Thư là con gái của Tể tướng, nhìn thì tưởng mềm yếu, nhưng thực chất cười mà như dao giấu trong tay áo.
Ta dành cho nàng sự sủng ái lớn nhất, cũng trao đủ thể diện cho Tể tướng.
Mọi báu vật trên thế gian này ta đều có thể tìm đến để tặng nàng, duy chỉ ngôi vị Hoàng hậu là không thể dễ dàng trao đi.
Thế lực của Tể tướng quá lớn, vị trí mà ta phải chịu đủ nhục nhã và khổ cực mới đạt được, tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai khống chế thêm một lần nữa!
May mắn thay, nàng sinh hạ một công chúa, nếu là Hoàng tử… có lẽ ta sẽ tự tay bóp chết đứa trẻ.
Trong khoảng thời gian đó, ta và A Kiều quay về những ngày tháng cũ, nàng mỗi ngày đều không ngại phiền phức nấu ăn cho ta, còn ta dù bận rộn chính sự đến đâu cũng gác hết để ghé thăm cung Thanh Cung.
Ta thử yêu nàng, nhưng sau đó phát hiện trái tim mình đã chai sạn.
Trong cuộc tranh đấu quyền lực của bậc đế vương, từ chỗ sống sót lay lắt đến khi được muôn người ngưỡng mộ, tâm hồn ta đã cứng rắn như đá.
Tình yêu dành cho A Kiều là giả, đối với Trình Thư cũng vậy. Mỗi một phi tần xinh đẹp tuyệt trần trong hậu cung này đều không thể khiến ta rung động.
Còn Trần Hoàn, người vợ đầu tiên của ta, là mối bận tâm cả đời của ta.
Mười phần chân thành của ta, chín phần đều dành cho nàng ấy.
Sau này, A Kiều càng lúc càng tùy tiện làm theo ý mình: chặt chân vũ nữ, hãm hại huyết mạch hoàng gia, thấy ai không vừa mắt thì móc mắt cắt lưỡi, muốn giết ai thì giết.
Ta bình tĩnh đối mặt, dung túng nàng, làm ngơ trước hành động của nàng, tùy nàng muốn làm gì thì làm...
Bởi vì dòng máu của hàng trăm mạng người họ Tiết chảy thành sông khiến ta suốt đời này không thể ngẩng cao đầu trước mặt nàng.
Ta phong nàng làm Hoàng hậu, ban cho nàng vinh quang cao quý nhất.
Trình Thư đã khóc, đã giận dữ.
Tể tướng bãi triều phản đối, thậm chí kích động dân chúng tung tin đồn để gây áp lực lên ta.
Họ không biết rằng, ta là một Hoàng đế biết lắng nghe lời khuyên, nhưng tuyệt đối không phải là một Hoàng đế dễ bảo.
Ngày Trình Thư qua đời, dáng vẻ luống cuống đứng trước điện của A Kiều khiến trái tim ta rung động một nhịp.
Giống hệt dáng vẻ của nàng khi dòng họ Tiết bị diệt môn.
Ánh mắt vô tình lạnh lùng của ta cũng khiến nàng hoảng loạn từ tận đáy lòng.
Xử lý xong tang lễ của Trình Thư, ta toàn tâm toàn ý dồn sức vào triều đình. Mượn lý do Tể tướng mất con gái mà bệnh nặng, ta thanh trừ tất cả những kẻ ngoại đảng không ngoan ngoãn trong triều.
Thế lực của ta cuối cùng đã len lỏi khắp nơi, bám rễ sâu trong triều đình.
...
Sau khi A Kiều qua đời, ta truy phong nàng làm Hiếu Cung Huy Thành Hoàng hậu, nhập vào Hoàng lăng.
Nhưng thực tế, việc nhập Hoàng lăng chỉ là hình thức, chỉ có quần áo của nàng được đưa vào.
Di nguyện của A Kiều là sau khi chết muốn được hợp táng cùng gia tộc họ Tiết, và không lưu luyến Hoàng lăng.
Còn sinh mệnh của ta, kết thúc vào mùa xuân bảy năm sau, trong chuyến dạo chơi.
Chàng thiếu niên từng bị ta đầu độc cho câm giờ đã cao lớn hơn nhiều, da đen nhẻm, khí chất đầy hung bạo đứng trước mặt ta.
"Ngươi đến để báo thù cho Tiêu Khoáng sao?" Ta hỏi.
Tiêu Khoáng là Thái tử năm xưa, người mà ta đã tự tay đoạt mạng.
Chàng trai trẻ nhìn ta, đôi mắt sâu thẳm lộ ra một chút thương hại.
Rồi hắn lấy từ trong ngực ra một đôi giày đỏ thêu hình đầu hổ dành cho trẻ sơ sinh, đặt trước mặt ta, cố gắng nói bằng giọng khàn đặc, khó nghe và nghèn nghẹt:
"Khi Hoàng hậu họ Tiết qua đời, trong bụng đã có huyết mạch."
Một câu ngắn gọn như sấm sét đánh thẳng vào đầu ta.
Rõ ràng nàng…
Trong đầu ta bỗng nhiên hiện lên dáng vẻ tươi cười dịu dàng của A Kiều, rồi thoáng chốc lại hòa lẫn với khuôn mặt tái nhợt nằm trên giường Phù Dung sau khi uống rượu độc!
Gió trên đỉnh núi thấm vào xương ta, lạnh buốt như ngày hôm đó giữa tuyết trắng.
Chàng trai không cho ta cơ hội thở dốc, mũi tên đã nhắm thẳng vào ta.
·
Hoàng đế Đại Tề Tiêu Hạc, băng hà trên đường dạo chơi mùa xuân.
Dáng vẻ khi chết vô cùng thảm khốc, khi được phát hiện trên thân thể có hàng trăm mũi tên.
Theo truyền thuyết dân gian, tất cả các mũi tên đều không trực tiếp gây chết người, nhưng chính những lỗ hổng trên thân thể đã khiến máu chảy khô kiệt.
Máu tuôn chảy uốn lượn xuống theo con đường núi, giống hệt dòng máu chảy thành sông năm xưa.
(HOÀN)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất