Dị Giới Dược Sư

Quyển 6 - Chương 106: Nghịch chuyển

Nhìn Ốc Thập Lạp Cơ tiến đến gần, Mộ Dung Thiên lộ vẻ khiếp sợ, tay cầm cương đao thủ sẵn trước ngực, tạo ra một động tác phòng thủ.

Đến lúc tới gần Mộ Dung Thiên độ chừng hai thước, thanh sắc mộc linh khí ở trong tay Ốc Thập Lạp Cơ chợt bùng mạnh ra ngoài, một con linh khí xà phóng ra từ lòng bàn tay của gã và nhắm hướng Mộ Dung Thiên bay tới.

Thanh cương đao trong tay Mộ Dung Thiên lúc này cũng tỏa ra một luồng linh khí Hỏa hệ để chống đỡ.

Lúc này, bình luận viên liền bình luận:

- Chúng ta đều biết, Hỏa linh có tác dụng khắc chế Mộc linh. Bạn học Ốc Thập Lạp Cơ là người thông minh, ta nghĩ hẳn là hắn muốn lợi dụng tính linh động của mộc để tạm thời lánh mũi nhọn, sau đó mới tiến hành công kích theo ý đồ đã dự định sẵn? Ồ, không đúng, là hắn đang áp dụng phương thức liều mạng....

Cũng bởi vì Mộc linh đã có sẵn hoạt tính, trong các hệ đấu khí thuộc loại kỹ năng Phi Hành thì nó tương đối dễ thao túng, nhưng so với kỹ năng khống chế của các ma pháp sư thì còn chênh lệch rất nhiều.

Ốc Thập Lạp Cơ cười thầm trong bụng, gã vẫn tiếp tục áp sát lại đối thủ, hai tay đồng thời phát ra bốn con linh khí xà, nhắm vào hai bên trái phải và trên dưới của Mộ Dung Thiên mà phóng tới. Gã tựa hồ như đã định liệu từ trước là con linh khí xà ở giữa sẽ không phòng ngự được.

Ngay tại lúc hai luồng đấu khí mộc và hỏa chạm nhau, bên bị đánh tan không phải là mộc đấu khí, mà ngọn hỏa diễm ở trên cương đao của Mộ Dung Thiên đã bị tắt ngấm, sau đó thì thanh cương đao mới chém vào thanh sắc Mộc hệ đấu khí xà, rồi cũng bị nó ăn mòn hết cả và bốc khói xanh nghi ngút.

Bình luận viên thấy vậy liền ngạc nhiên, nói:

- Xem kìa, thật là một màn thần kỳ. Không ngờ trong lúc chọi thẳng, Mộc linh lại hơn Hỏa linh một bậc. Đã vậy, nó còn ăn mòn luôn cả thanh cương đao cứng rắn của đối thủ. Mộc hệ đấu khí của bạn học Ốc Thập Lạp Cơ hẳn là rất đặc biệt, và đây cũng là một trận đấu rất đặc sắc, tựa hồ như không hề có "khúc nhạc dạo" mà là tiến thẳng vào cao trào luôn.

Mộ Dung Thiên rõ ràng có vẻ rất kinh hãi, hai mắt nhìn chăm chăm vào luồng thanh sắc đấu khí đang nhanh chóng áp tới, còn tay thì ném nửa thanh cương đao còn lại xuống đất. Sau khi phá hủy Hỏa linh và cương đao xong, dư thế của linh lực xà vẫn chưa hết, nó tiếp tục nhắm hướng Mộ Dung Thiên mà xông tới. Cùng lúc đó, bốn con linh lực xà khác mà Ốc Thập Lạp Cơ đã phóng ra để tấn công vào bốn phía trái phải và trên dưới cũng đã phát sinh tác dụng. Chúng hoàn toàn phong tỏa các đường rút lui của Mộ Dung Thiên, khiến cho hắn chỉ còn một đường lui duy nhất là lùi thật nhanh về phía sau. Tất cả mọi mọi tiến trình đều đã được Ốc Thập Lạp Cơ dự liệu từ trước, nào là dùng khinh thân thuật áp lại gần đối thủ thật nhanh, rồi huy động linh lực xà đuổi sát Mộ Dung Thiên, vô luận hắn có phóng về phía sau nhanh cỡ nào thì thủy chung cũng sẽ không thoát được. Có hai lý do mà hơn phân nửa số người tu luyện Mộc hệ đều rất xem nặng khinh thân thuật. Một là khi Mộc hệ đấu khí của họ không đủ mạnh để phòng ngự, thì hẳn là không thể đón đỡ chiêu thức của đối thủ vì thế họ phải luôn tránh né. Hai là vì sự lợi hại khi phối hợp khinh thân thuật với việc tấn công, lúc đó sẽ càng có hiệu quả hơn rất nhiều.

Mà chiêu này của Ốc Thập Lạp Cơ được gọi là "Như ảnh tùy hình" [1], một khi đối thủ của gã đã bị ma đấu khí quấn lấy thì sẽ rất khó thoát ra, và người đó sẽ chỉ còn mỗi một cách là dùng đấu khí để chọi cứng với gã mà thôi. Hơn nữa, đấu khí của gã đã rất nổi tiếng: "Cực hạn hủ thực", ngoài ăn mòn đấu khí ra, lại còn có thể ăn mòn thực vật, là một chiêu số rất mạnh và cũng rất biến thái. Tuy Ốc Thập Lạp Cơ thích khoe khoang, nhưng kỳ thật, thực lực của gã lại không phải là hữu danh vô thực, rất đáng gờm.

Mộ Dung Thiên thấy vậy thì vội vàng rút ra một thanh hỏa mâu, hắn tránh né con linh lực xà ở trước mặt, rồi đâm thẳng về phía Ốc Thập Lạp Cơ. Năng lực ứng biến của tên sắc lang này thì ra cũng không tệ. Kế "vây Ngụy cứu Triệu" quả là rất tuyệt diệu, nếu như Ốc Thập Lạp Cơ cứ tiếp tục truy kích thì chắc chắn gã sẽ thụ thương. Còn nếu như gã bỏ qua không truy kích nữa thì nguy cơ trước mắt sẽ được hóa giải ngay.

Người bình luận viên kinh ngạc, nói:

- Chà chà, thật nghĩ không ra, tốc độ biến hóa linh lực thành vũ khí của bạn học La Địch lại nhanh đến như vậy. Trận đấu càng lúc càng đặc sắc rồi, xem ra trong một canh hay nửa khắc thì cũng khó có thể phân được thắng bại đây......

Trong lúc đó, Ốc Thập Lạp Cơ thì chỉ hừ lạnh một tiếng, toàn thân của gã chợt toát ra một luồng thanh sắc khí vụ, bao phủ lấy phạm vi chiến đấu của hai người. Khi ngọn hỏa mâu của Mộ Dung Thiên chạm tới luồng thanh sắc khí vụ đó thì nó liền bị phân giải từng chút từng chút một. Tình hình ấy so với việc chọi cứng của vũ khí cũng không khác là bao.

Bình luận viên thấy vậy thì kinh hãi nói:

- Trời ạ! Đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Bạn học Ốc Thập Lạp Cơ hiển nhiên là đã học được hộ thể đấu khí, thật không nghĩ hắn chỉ là một tân sinh năm nhất mà thôi. Quả nhiên rất mạnh!

Hộ thể đấu khí là một loại đấu khí có tác dụng phòng hộ tương đương với đấu khí thuẫn, thế nhưng nó sẽ thông qua toàn thân mà phát xuất ra ngoài, chứ không chỉ giới hạn ở hai bàn tay mà thôi. Đó là một môn kỹ thuật có độ khó rất cao, đồng thời, nó cũng làm tiêu hao rất nhiều linh lực. Xem ra Ốc Thập Lạp Cơ rất có lòng tin với những đòn tấn công của mình, gã cho rằng chiêu vừa rồi sẽ đánh cho Mộ Dung Thiên ngã lăn ra đất nên mới chịu sử dụng tới hộ thể đấu khí.

Thế rồi Hỏa mâu cũng nhanh chóng bị phân giải thành Hỏa nguyên tố. Mộ Dung Thiên không bức được Ốc Thập Lạp Cơ từ bỏ ý định của gã, nên chỉ đành liên tục thoái lui. Các khán giả vừa xem trận đấu mở màn chưa lâu mà đã chứng kiến được những kỹ năng công kích quá ư lăng lệ, nào là khinh thân thuật thật cao minh, nào là hộ thể đấu khí rất khó luyện, vv.....nên ai nấy cũng đều nghĩ rằng chuyến này tất sẽ được mở rộng tầm mắt, quả là không uổng công đi xem. Nhìn thấy Mộ Dung Thiên bị ép phải thoái lui không ngừng, lại không cách nào hoàn thủ, cho nên ai nấy đều hưng phấn hét to:

- Ốc Thập Lạp Cơ, Ốc Thập Lạp Cơ, đánh bại hắn, đánh bại hắn!

Lúc này ngay cả Lộ Thiến cũng tỏ ra rất lo lắng và đứng hẳn dậy, không biết tại sao Mộ Dung Thiên lại có vẻ thảm hại như vậy. Tuy lo lắng như thế, nhưng trong lòng nàng rất có lòng tin với vị ca ca này, bởi vì hắn có rất nhiều quái chiêu, dường như chỉ mới hiển xuất một, hai chiêu mà thôi.

Ốc Thập Lạp Cơ nghe được tiếng hò hét của đám đông thì tinh thần cực kỳ phấn chấn, còn Mộ Dung Thiên thì lại nhanh chóng bị ép tới sát bên mép lôi đài. Đôi mắt của gã Lạp Cơ liền ánh lên nét đắc ý, đồng thời cũng hét lớn một tiếng:

- Linh xà khốn long!

Tiếp theo đó là sáu con Mộc hệ linh xà khác từ tay gã bay ra, phân theo các hướng mà Mộ Dung Thiên có thể tránh né được mà phong tỏa hết, thậm chí có con còn vòng ra phía sau để ngăn cản nữa. Chiêu này có chút tương tự vơi chiêu Hỏa nhận loạn vũ của Lăng Đế Tư, chỉ có điều là nàng khống chế gió và hỏa đấu khí, khó hơn rất nhiều.

Bình luận viên như gặp được cao trào, liền nói liên thanh như pháo nổ:

- Tới rồi! Kỹ năng tất sát siêu cường của Ốc Thập Lạp Cơ - Linh xà khốn long. Bạn học La Địch đang gặp phải đại ngụy cơ đây!

Ốc Thập Lạp Cơ cười lớn:

- Ha ha....chịu thua đi!

Gã ung dung nói cười nhàn nhã, để cho mười một con linh xà tự động công kích chứ không điều khiển chúng nữa. Nhưng kỳ thật, khi phải sử dụng nhiều kỹ năng Phi hành cùng lúc như vậy, gã dù có muốn tiếp tục thao túng chúng thì cũng không còn sức nữa rồi.

Từ đầu đến giờ, Mộ Dung Thiên vẫn luôn tỏ ra vẻ kinh sợ, vậy mà giờ đây bỗng nhiên trên khóe môi của hắn lại nở ra một nụ cười quỷ dị. Trên đôi tay của hắn đột nhiên xuất ra hai quả băng chùy. Hai quả băng chùy này so với loại băng chùy mà hắn vẫn sử dụng hàng ngày thì còn nhỏ hơn rất nhiều, chỉ lớn bằng mấy trái bóng cao su loại nhỏ thôi, nhưng đặc điểm rõ nhất của chúng là màu lam đậm.

- Lĩnh....lĩnh vực ma võ sĩ. Ố là la, ta không bị hoa mắt đó chứ? Thì ra bạn học La Địch chính là một lĩnh vực ma võ sĩ rất hiếm thấy tại đại lục này.

Người bình luận viên vừa thấy Mộ Dung Thiên hiển lộ Băng hệ kỹ năng thì đã la lên thật lớn. Phản ứng và tốc độ nói liếng thoắng của y phải nói là rất xuất sắc, có thể nhanh ngang hàng với tốc độ của trận đấu chứ chẳng chơi. Đám đông ở trên khán đài cũng ồ lên đầy kinh ngạc. Cả Khiết Tây Tạp cũng giật mình kinh hãi không ít, thật không ngờ gã bạn cùng phòng của mình lại chính là lĩnh vực ma võ sĩ, may mà vừa rồi không dại dột đáp ứng cá cược với hắn, nếu không thì thật là nguy. Sớm tối ở chung với hắn trong một thời gian dài như vậy, thế mà tiểu tử kia vẫn có thể ẩn giấu thực lực tài tình đến như thế, ngay cả mình cũng không biết được tí ti nào. Chỉ vừa nghĩ đến đó thôi là Khiết Tây Tạp đã giận đến mức nghiến răng trèo trẹo rồi.

Ốc Thập Lạp Cơ cũng thấy hơi khẩn trương, gã vốn không ngờ thân phận thực sự của đối thủ lại là lĩnh vực ma võ sĩ. Nhưng khi nhìn thấy Mộ Dung Thiên vũ lộng băng chùy xông lên như thể muốn liều mạng với linh xà thì gã mới thở phào nhẹ nhõm. Hừ, lĩnh vực ma võ sĩ cũng tốt, dù sao thì "Cực hạn hủ thực" của gã đối với bất kỳ loại linh lực nào cũng có tác dụng giống nhau mà thôi.

Dường như người bình luận viên cũng có suy nghĩ giống vậy, nên vội nói:

- Chẳng lẽ bạn học La Địch muốn chọi thẳng với linh lực xà của bạn học Ốc Thập Lạp Cơ hay sao? Hành vi đó quả thật không sáng suốt chút nào, bởi vì linh lực xà hẳn là có tác dụng hủ thực rất mạnh, không phải vừa rồi hắn đã nếm qua mùi vị đó rồi sao? Hay là hắn đã hết đường chạy nên mới phải đánh cuộc lần cuối?

Mộ Dung Thiên bỏ ngoài tai việc người ta có suy nghĩ thế nào, hắn vẫn vũ lộng băng chùy đánh vào ba con linh lực xà ở trước mặt.

Một tiếng "choeng" vang lên, băng chùy quả nhiên là bị hủ thực như trong dự đoán của mọi người, duy chỉ có việc Mộ Dung Thiên bị trúng chiêu ngã lăn ra đất thì không hề xảy ra. Mà trái lại, sau tiếng băng vỡ đó thì ba con linh lực xà kia cũng đồng thời bị phá tan.

Trong lúc Ốc Thập Lạp Cơ còn đang thất kinh thì Mộ Dung Thiên đã lách mình tiến đến ngay sau lưng gã, quả băng chùy còn lại được quất mạnh vào lưng gã, còn miệng hắn thì vừa cười vừa nói:

- Xuống đi, bạn học Ốc Thập Lạp Cơ!

Ốc Thập Lạp Cơ chưa kịp vận khởi hộ thể đấu khí thì thân thể đã bị đánh văng thẳng xuống võ đài mà không tài nào khống chế nổi.

Tình thế bị xoay ngược thật nhanh, toàn thể hội trường đều im phăng phắc, không ai có thể ngờ rằng mới một phút trước đây, Ốc Thập Lạp Cơ hoàn toàn chiếm được thế thượng phong, ấy vậy mà chỉ một khắc sau đó thì đã bị đánh rơi xuống võ đài rồi. Và cũng không có ai nghĩ đến tại sao linh lực xà có tính hủ thực mạnh như thế mà lại không có tác dụng với băng chùy. Lúc này, Lộ Thiến mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, rồi vỗ tay hoan hô nhiệt liệt.

Đến bấy giờ, người trọng tài mới bừng tỉnh, lập tức nói:

- Ốc Thập Lạp Cơ rơi khỏi võ đài lần một.

Sau đó thì ông ta bắt đầu đếm:

- 1, 2....

Ốc Thập Lạp Cơ bị đánh văng xuống đài đến thiểu não, gã tức giận đến phát run, vội vàng điều chỉnh lại linh lực trong người cho quân bình lại rồi nhảy phốc lên bậc cao ba thước. Linh lực xà lại một lần nữa được phóng ra, lần này chỉ có một con, nhưng thể tích so với lúc trước thì nhỏ hơn gấp hai lần, mà thanh khí thì đậm hơn rất nhiều. Gã không tin kỹ năng "Cực hạn hủ thực" của mình lại thua kém quả băng chùy nhỏ bé kia.

Nhưng lần này gã đã tính sai, băng chùy vẫn đập tan tành linh lực xà mà không hề nương tình chút nào, rồi dư đà cứ thế mà giáng luôn vào ngực gã. Vì vậy mà tên xúi quẩy ấy lại một lần nữa bị đánh văng trở xuống.

- 4, 5.....

Người trọng tài vẫn làm bổn phận của mình, tiếp tục đếm số thời gian đấu thủ dừng lại ở bên ngoài sàn đấu. Nếu đôi chân của đấu thủ còn chưa đạp lên sàn đấu thì số đếm vẫn chưa được xóa bỏ.

Ốc Thập Lạp Cơ lúc này không chỉ đơn giản là tức giận không thôi, vì vừa rồi khi gã phát ra linh lực xà thì hầu như thể tích và mức độ ngưng tụ đã lên đến cực hạn, vậy mà nó vẫn không thể hủ thực được băng chùy, nếu cứ chọi thẳng mãi thì cũng chẳng có ích gì. Thế là gã quyết định chọn phương thức tránh né trước, tuy rằng phương thức này rất là mất mặt, nhưng gã rất tin tưởng là khinh thân thuật của mình còn cao minh hơn đối phương rất nhiều. Do đó, gã lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà phóng mình lên võ đài. Chỉ hai giây sau thôi, gã nghĩ là mình sẽ có thể ném tên đấu thủ đáng ghét kia xuống đài ngay, rồi sau đó mới tiếp tục phóng trở lên đài. Thế nhưng gã còn chưa kịp đáp xuống sàn đài thì đã gặp ngay Mộ Dung Thiên vốn đang ôm cây đợi thỏ, chờ sẵn tại đó. Mộ Dung Thiên cười cười nhìn gã, còn tay thì vung chùy quất mạnh xuống, thế là Ốc Thập Lạp Cơ lại một lần nữa bay thẳng xuống đài, gần như là bị hôn mê bất tỉnh luôn. Thì ra khinh thân thuật của Mộ Dung Thiên cũng rất cao cường, nhưng chẳng qua hắn vẫn luôn khéo che đậy mà thôi.

Người bình luận viên dường như đã nhìn ra được đầu mối nào đó, liền nói ngay:

- A, ta biết rồi. Bạn học La Địch có lẽ là đang dùng chiến thuật cầm chân Ốc Thập Lạp Cơ ở bên ngoài sàn đấu hơn mười giây, để hắn có thể dựa vào quy luật thi đấu mà thu lấy chiến thắng. Còn bạn học Ốc Thập Lạp Cơ thì cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, cố gắng xông lên cho bằng được, chỉ tiếc là La Địch không hề cho hắn một cơ hội nhỏ nào.

Toàn thể khán giả ở trong hội trường nghe y bình luận mà cảm thấy cực khoái, cảm giác như là đang xem phim cấp ba còn hơn là xem chiến đấu nữa.

- 8, 9....

Chỉ còn lại một giây, Ốc Thập Lạp Cơ trở nên rất khẩn trương, lập tức nuốt hết cả năm viên đan dược vào, rồi sau đó nhảy mạnh lên đài. Đồng thời, một đợt sóng linh xà cũng được phóng ra, đây chính là cố gắng cực hạn của gã, ngay trên người cũng đã được vận khởi hộ thể đấu khí sẵn sàng. Bất luận là ai nhìn vào thì cũng thấy được là gã đang đánh ván bài cuối. Lúc này, ngay cả bình luận viên cũng im như tờ mà không thốt lên lời nào, ai nấy cũng đều hồi hộp chờ xem một kích tối hậu đầy gay cấn này.

Luồng sóng linh xà kia quả là quá đông, hơn nữa, phương hướng của chúng lại không giống nhau. Còn quả băng chùy của Mộ Dung Thiên thì lại quá nhỏ, hắn chỉ có thể đập tan sáu con ở trước mặt, tránh được bảy con, còn lại hai con thì nương theo một góc độ hiểm hóc để chui vào người hắn. Thế nhưng, vào ngay lúc ấy thì quả băng chùy của Mộ Dung Thiên cũng đồng thời giáng vào ngực Ốc Thập Lạp Cơ.

- 10!

Khi Ốc Thập Lạp Cơ rơi xuống đất thì trọng tài cũng đếm đến số mười sau cùng, nhưng ông ta cũng không tuyên bố ngay kết quả, bởi vì một kích tối hậu của gã cũng đã đánh trúng đối thủ. Nếu như Mộ Dung Thiên vì một kích đó mà mất đi năng lực hành động thì trận này sẽ là một trận đấu hòa.

Trên khuôn mặt của Ốc Thập Lạp Cơ cũng hiện ra nét cười cợt, uy lực của linh xà rất có khả năng kéo dài trận đấu này, nhưng khi gã nhìn lên võ đài thì đôi tròng mắt như muốn rớt ra ngoài. Thì ra Mộ Dung Thiên vẫn đang yên yên ổn ổn đứng ở trên đó, đồng thời lại còn đang tươi cười vẫy vẫy tay về một hướng nào đó, thì ra là hướng của Lộ Thiến và Khiết Tây Tạp. Sau khi đả thông thiếu dương và thiếu âm nhị kinh, Mộ Dung Thiên đã đạt thành hộ thể đấu khí, và có thể nói, sức đề kháng của luồng hộ thể đấu khí ấy chính là khắc tinh của Mộc hệ. Ngay cả kỹ năng "Phụ cốt chi thư" [2] đầy khủng bố của tên ảnh cấp thích khách ngày trước mà cũng chẳng thể tạo nên chút tổn hại nào cho hắn, vậy thì kỹ năng "Cực hạn hủ thực" của Ốc Thập Lạp Cơ có đáng là gì. Vào cái lúc mà linh xà đột nhập vào người thì Mộ Dung Thiên chỉ cảm thấy như bị kiến cắn, hơi tê một chút rồi liền trở lại như thường ngay.

- Người thắng cuộc, An Cách La Hy học viện, năm một, ma khí nhị ban, La Địch!

Hết

======================================

Chú thích:

[1] Như ảnh tùy hình: như bóng theo hình.

[2] Phụ cốt chi thư: như giòi bám lấy xương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất