Chương 581: Lý Bạch ra tay (1)
Trong lòng Lữ Hồng Thiên chấn động, mặc dù hắn đã đoán trước sẽ có một sự hiện diện như vậy nhưng dị tộc Động Thiên cảnh thất trọng thật sự đến vẫn khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Động Thiên cảnh thất trọng khác biệt rất lớn so với Động Thiên cảnh lục trọng.
Từ Động Thiên cảnh tứ trọng đến lục trọng chỉ lĩnh hội được một ít pháp tắc có thể dung nhập vào trong cơ thể chân nguyên thậm chí trên Thể Phách, sinh ra biến đổi thể chất, thể lực phi phàm.
Nhưng sự tồn tại của Động Thiên cảnh thất trọng đối với ứng dụng của pháp tắc là thứ mà Động Thiên cảnh lục trọng không thể so sánh được!
Sự tồn tại ở cấp độ này đã có thể khiến pháp tắc dung nhập vào trong vũ kỹ, binh khí!
Một quyền một cước, một thương một kiếm, cái nào cũng uy vũ ngợp trời, dũng mãnh vô cùng!
Pháp tắc là gì?
Trời đất vạn đạo đều có pháp tắc!
Pháp tắc chính là hình thức biểu hiện của đạo, cũng chính là ngoại tại của đạo.
Chính là sức mạnh trời đất!
“Đây là…”
Mấy người Hà Hạo Thương ngơ ngác nhìn nhau, da đầu tê dại, ngạc nhiên cực điểm.
Sự tồn tại Động Thiên cảnh thất trọng?!
Cho dù ở lục đại hoàng triều với tam đại tông môn cũng là cường giả đứng cao nhất, là nền tảng tối cao trấn áp một triều, không đối diện với biến cố lớn thì sẽ không ra mặt.
Nhưng lúc này một sự tồn tại đáng sợ Động Thiên cảnh thất trọng đến rồi, sao lại không khiến bọn họ lo lắng sợ hãi được chứ?
“Thế mà lại là lão tổ “Thương Cẩu tộc”, lão già sống một ngàn năm trăm năm không chết kia!”
Phó phong chủ Chiêu Thiên Phong - “Đoái Trạch” xếp thứ mười trong Thiên Bảng đột nhiên đứng dậy, đôi mắt bừng sáng khiến người ta sợ hãi, vô cùng kinh ngạc.
Tu hành võ đạo, từng bước từng bậc, mỗi một đại cảnh giới đều có thể tăng thọ nguyên.
Võ giả Thể Biến, thọ nguyên một trăm hai mươi năm.
Võ giả Hồn Biến, thọ nguyên một trăm năm mươi năm.
Võ giả Ý Biến, thọ nguyên hai trăm năm.
Cường giả Nguyên Thần, thọ nguyên năm trăm năm.
Còn cường giả Động Thiên, thọ nguyên một ngàn năm!
Nhưng vị lão tổ “Thương Cẩu tộc” này lại sống đến một ngàn năm trăm năm rồi!
Mặc dù trên thế gian có rất nhiều bảo dược tăng thọ nguyên, nhưng lão tổ “Thương Cẩu tộc” có thọ nguyên nhiều hơn năm trăm năm vẫn khiến vô số sinh linh chấn động.
Mặc dù thực lực này vẫn luôn vướng ở Động Thiên cảnh thất trọng, nhưng trong đám cường giả Động Thiên cảnh thất trọng cũng là một sự hiện diện không hề yếu kém!
“Động Thiên cảnh thất trọng…”
Kiếm Thánh Hạ Huyền Thiên đứng dậy nắm chặt thanh kiếm trong tay, dường như ý chí chiến đấu ngập trời đang ấp ủ trong lòng hắn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt như giẫm nát hết thảy sinh linh trong thế gian dưới chân kia.
Lúc này hắn đã đến sát bờ đột phá, chân chính đứng trên đỉnh cao nhất của Động Thiên cảnh lục trọng, chỉ một bước nữa thì có thể bước vào Động Thiên cảnh thất trọng!
“Chiến đấu với Động Thiên cảnh thất trọng, không chết ắt tiến giai!”
Trong ánh mắt lạnh lùng của Hạ Huyền Thiên toát lên chiến ý hừng hực như ngọn lửa, hắn khẽ động đôi chân muốn tiến lên giao chiến với đối phương!
Nhưng lại có người nhanh hơn hắn.
Một nguồn chiến ý kinh thiên khiến hắn cảm thấy vô cùng hoảng sợ đang tản ra trong hư không, giống như từng đóa kiếm liên đang bay lơ lửng trong bầu trời, vạn tia kiếm quang màu xanh đang nở rộ.
“Đây là…”
Hạ Huyền Thiên bỗng nhiên dừng chân, nét mặt lập tức lộ ra sự kinh hãi, con ngươi của hắn co lại nhìn thấy một bóng người.
Một bóng người mặc áo bào trắng.
Một bóng người mặc áo bào trắng cầm bình rượu trong tay đang ngửa cổ thưởng thức rượu ngon!
Kiếm ý khiến hắn hoảng sợ phát ra từ trên bóng dáng áo bào trắng.
Hắn nhìn thấy bóng dáng này như nhìn thấy quỷ vậy còn kinh ngạc hơn khi nhìn thấy lão tổ “Thương Cẩu tộc” xuất hiện.
Hắn được vô số sinh linh trong vùng đất Nam Hoang xưng là Kiếm Thánh!
Thánh trong kiếm!
Vùng đất Nam Hoang khi nói đến kiếm đạo, nếu hắn đứng thứ hai thì không sinh linh nào dám xưng thứ nhất!
Nhưng lúc này hắn lại phát hiện, trong quần thần hoàng triều Đại Hạ lại có thể xuất hiện một kiếm khách, kiếm ý cả người phát ra sắc bén hơn, thuần khiến hơn, cô đọng và đáng sợ hơn kiếm ý của hắn nhiều!
Lý Bạch cất bước nháy mắt biến mất, khi xuất hiện lại đã đứng trước mặt vị lão tổ “Thương Cẩu tộc” kia.
Mặc dùng hắn cũng có cảm ứng với kiếm ý mà Hạ Huyền Thiên vừa bộc phát ra trong chốc lát, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, thậm chí cũng không thể khiến hắn để mắt tới.
“Hửm?”
Bước chân lão tổ Thương Cẩu tộc dừng lại, chau mày nhìn Lý Bạch.
Hắn cảm nhận được một sự uy hiếp từ trên người của người này.
“Ngươi là ai?”
Hắn lạnh lùng hỏi, trên vùng Nam Hoang, cường giả Động Thiên cảnh thất trọng không nhiều, mặc dù có vài người chẳng có giao tình nhưng cũng từng gặp nhau, nhưng Lý Bạch lại là một người lạ mặt!
Sự ra đời của một cường giả Động Thiên cảnh thất trọng là chuyện lớn thế nào?
Nhất định sẽ chấn động toàn Nam Hoang, nhưng hắn lại không nhận được tin tức nào liên quan đến tên này.
“Hoàng triều Đại Hạ, Lễ bộ Thượng thư, Lý Bạch!”
Cả người Lý Bạch đều phảng phất mùi rượu, ánh mắt say lờ mờ nhìn lão giả Thương Cẩu tộc, nhưng trong mắt lại toát lên kiếm ý ngợp trời trước nay chưa từng có!
“Động Thiên cảnh thất trọng?”