Chương 589: Chức năng mới của Công Đức Luân Bàn - Hoán đổi(1)
Chiến Thuyền Hoàng Giai, ba trăm Công Đức!
Nó có thể chứa được mười vạn binh lính ở dưới cảnh giới Hồn Biến, hợp nhất sức mạnh của mười vạn binh lính đó để trở nên mạnh hơn.
…
Lý Bắc Thần nhìn những hình thức trao đổi hiện trong đầu đến hơi choáng váng.
Cung Phụng đường!
Tạo Hóa Thiên Chu!
Đâu Suất Luyện Đan điện!
…
Lý Bắc Thần ngây ngẩn trước những món bảo vật có công năng kỳ lạ lại vô cùng đáng sợ này.
Hắn không ngờ rằng khi Công Đức tán loạn đạt đến năm trăm thì sẽ xảy ra những việc thế này!
“Những thứ này giá cả quá cao, mức giá này nằm ngoài khả năng chịu đựng!”
Lý Bắc Thần ngẫm nghĩ một hồi rồi lắc đầu, những món bảo vật này tuy rằng rất tốt, nhưng cũng chỉ có thể để đó ngắm thôi chứ cũng chẳng dùng được.
Ánh mắt của hắn vẫn đang dán lên hai món Chiến Khôi Hoàng Giai và Chiến Thuyền Hoàng Giai ở bên dưới.
Hắn đã từng nghe nói qua về hai món này rồi.
Theo tình báo, trong đại quân tinh nhuệ nhất của sáu Hoàng triều lớn thì có một số lượng nhỏ Chiến Khôi.
Cụ thể bọn chúng ở cấp bậc nào, mặc dù trong thư tình báo không điều tra rõ được, nhưng Lý Bắc Thần biết rõ bọn chúng chắc chắn là Chiến Khôi Hoàng Giai ở cấp thấp nhất.
Cho dù là Chiến Khôi hay Chiến Thuyền thì cũng đều là những vật được làm từ Luyện Khí chi đạo và Khôi Lỗi chi đạo!
Trong Chiến Khôi, còn ẩn chứa pháp tắc không gian.
Chiến Khôi Hoàng Giai có kích thước trăm trượng, nhưng lại có thể chứa được mười vạn binh lính!
Còn có tương truyền rằng, Chiến Khôi Huyền Giai còn nhỏ hơn nhiều so với Chiến Khôi Hoàng Giai!
Giữa những Chiến Khôi còn có thể liên hợp và cường hóa lẫn nhau, một khi đã xếp thành đội hình hoàn chỉnh thì sức mạnh của nó sẽ đạt đến mức vô cùng đáng sợ!
Đây cũng là vũ khí mà sáu Hoàng triều lớn dùng để răn đe các Hoàng triều còn lại.
Một Chiến Khôi Hoàng Giai được hợp lại từ mười vạn binh lính ở cảnh giới Thần Phủ đỉnh phong là đã đủ sức sánh ngang với các cường giả Động Thiên cảnh tứ trọng!
Ba Chiến Khôi Hoàng Giai liên thủ lại với nhau thì có thể đối đầu với cường giả Động Thiên cảnh ngũ trọng!
Chín Chiến Khôi Hoàng Giai xuất trận thì dù là cường giả ở Động Thiên cảnh lục trọng gặp chúng nó cũng phải đi đường vòng!
Hai mươi bảy Chiến Khôi Hoàng Giai hợp lại ắt có thể đánh bại được cường giả Động Thiên cảnh thất trọng!
Đây là một loại vũ khí chiến tranh vô cùng đáng sợ.
Trong sáu Hoàng Triều lớn nhiều lắm cũng chỉ có được chín Chiến Khôi Hoàng Giai thôi!
Giá trị của Chiến Khôi Hoàng Giai quá cao, không có Hoàng triều nào ở trung thiên giới Vô La có khả năng chế luyện ra được.
Những Chiến Khôi này hầu như đều được chuyển từ các đại thế giới sang.
“Chiến Khôi Hoàng Giai…”
Lý Bắc Thần lẩm bẩm.
Hiện tại thực lực Công Đức tán loạn của hắn chỉ đủ để đổi được hai Chiến Khôi Hoàng Giai.
“Không biết một Chiến Khôi Hoàng Giai được hợp thành từ mười vạn binh lính ở cảnh giới Thể Biến đỉnh phong thì sẽ mạnh đến bậc nào đây?”
Lý Bắc Thần vô cùng tò mò.
Động Thiên cảnh lục trọng?
Động Thiên cảnh thất trọng?
Hay sẽ Động Thiên cảnh bát trọng đây?!
“Đổi hai Chiến Khôi Hoàng Giai!”
Lý Bắc Thần hạ lệnh.
Theo quan điểm của hắn thì thực lực của Chiến Khôi Hoàng Giai do mười vạn binh lính Thể Biến đỉnh phong điều khiển sẽ không yếu hơn cường giả Động Thiên cảnh thất trọng là bao!
Với Hoàng triều Đại Hạ hiện tại mà nói, đây là một món đồ tốt hiếm có.
“Chư Thiên Luân Hồi bàn, khí vận tán loạn còn bao nhiêu?”
Tiêu hao hết Công Đức tán loạn, cũng rất đáng.
“Luân Hồi chi chủ, khí vận tán loạn có một trăm hai mươi ba!”
Một trăm hai mươi ba?
Lý Bắc Thần lắc đầu.
Vương triều ở Tiềm Long vực quá ít.
Hơn nữa trước đây còn bị Ma tộc tấn công, vì để trấn áp những cường giả của Ma tộc mà hắn phải tiêu hao hết một trăm hai mươi khí vận tán loạn.
“Không biết là, khi khí vận tán loạn đạt đến một số lượng nhất định thì có xảy ra những biến đổi giống như Công Đức Luân Bàn hay không?”
Lý Bắc Thần tự hỏi bản thân.
…
Trong hoàng cung của hoàng triều Đại Dạ, Trương Giác mặc một bộ áo bào màu vàng, tay cầm Cửu Tiết Trượng, đầu đội khăn vàng, bình tĩnh đứng hiên ngang ngay trên đại điện của Hoàng triều Đại Dạ.
Trương Giác và Trương Lương cười lạnh nhìn những văn võ bá quan đang đứng xung quanh.
“Trương Giác! Nhìn thấy Ngô Hoàng, sao không hành lễ?!”
Có một vị lão thần lạnh lùng bước ra khỏi hàng, hắn lớn tiếng mắng Trương Giác, lửa giận của hắn ngùn ngụt bốc lên chấn động hư không.
Ý cười ẩn hiện trên gương mặt của Trương Giác, hắn nhìn về phía Nhân Hoàng Đại Dạ đang ngồi trên long ỷ, không thèm để ý gì vị lão thần kia.
“Trương Giác! Thái Bình đạo của ngươi đã bị triệu quân tinh nhuệ bao vây, người còn dám đứng đây ngông cuồng?!”
Vị lão thần này tức giận chỉ thẳng về phía Trương Giác, hắn bộc lộ thực lực ở cảnh giới Nguyên Thần đỉnh phong của mình, nộ khí xông thẳng lên trời hệt như muốn lật tung cả đại điện.
“Ồn ào!”
Trương Giác cau mày, tay kết thành một ấn quyết, đột nhiên có một ngọn lửa bốc lên trong hư vô, ánh sáng xanh biếc lập lòe lóe ra khiến người ta phải khiếp sợ.
Vị lão thần không có thời gian phản ứng lại thì ngọn lửa xanh kia đã lan đến trên người hắn, bốc cháy hừng hực!
“Thứ quái quỷ gì thế này?!”