Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 602: Huyết Giác tộc từ đây, không đáng sợ nữa!

Chương 602: Huyết Giác tộc từ đây, không đáng sợ nữa!


Về tu vi của sư tôn, sáu người bọn họ mặc dù không quá rõ, nhưng lại biết một Phong Sương môn nho nhỏ chắc chắn không phải đối thủ!
Mặc dù bọn họ chỉ đi theo sư tôn chưa đến hai tháng, nhưng lại tràn đầy lòng tin.
“Vi sư truyền cho các ngươi một bộ kiếm pháp, sau khi thuần thục, các sư huynh muội các ngươi sẽ đi giải quyết Phong Sương môn.”
Tả Từ mỉm cười nói.
Sau đó tay phải vung lên, lập tức sau linh quang xuất hiện ở hư không, không cho sáu người một chút thồi gian phản ứng nào, hơi lóe lên, rồi chui vào thức hải của sáu người.
Bạch Hồng Quán Nhật Lục Hợp kiếm trận!
Đó là kiếm trận Tả Từ sáng chế lúc rảnh rỗi, uy lực phi phàm, có thể mượn dùng Viêm Dương Chi Lực.
Một lát sau, sáu người tỉnh lại, tất cả đều mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn nhau.
Ý của sư tôn, truyền một bộ kiếm trận, thì việc này hắn sẽ không quản nữa?
“Sư tôn, thực lực của Phong Sương môn cường đại…”
Đại đệ tử Quan Dương Diễm tranh thủ nói.
“Thực lực của các ngươi cũng không yếu.”
Tả Từ cười nói.
“Phong Sương môn có tu sĩ cảnh giới Nguyên Thần nhị trọng…”
Nhị đệ tử Trữ Đồng Phủ cũng cực lực phản đối.
“Bạch Hồn Quán Nhật Lục Hợp kiếm trận này sau khi thành thạo, dựa vào sáu người các ngươi thì không cần sợ tu sĩ Nguyên Thần sơ giai.”
Tả Từ lắc đầu, không để tâm.
“Phong Sương môn còn có ba mươi hai đệ tử cảnh giới Ý Biến…”
Ba đệ tử duyên dáng yêu kiều của Doãn Thấm Lượng dùng đôi mắt đẹp trừng lớn nhìn sư tôn.
“Ý Biến cảnh mà thôi, các ngươi còn sợ hãi cùng giai?”
Tả Từ cười nói.
Sáu người nhìn nhau, cúi đầu ủ rũ, rất rõ ràng, sư tôn chắc chắn là sẽ không ra tay.
Tu vi của sáu người bọn họ, Quan Dương Diễm và Doãn Thấm Lượng là mạnh nhất cũng chỉ là Ý Biến cảnh thất trọng mà thôi, mặc dù trong hai tháng đi theo sư tôn học được rất nhiều bản lĩnh, nhưng anh hùng cũng không thể ngăn nổi nhiều sói!
“Sau khi tiêu diệt Phong Sương môn, sư tôn tặng cho mỗi người các ngươi một thanh phi kiếm.”
Tả Từ đột nhiên nói.
Vừa dứt lời, ánh mắt sáu người lập tức sáng lên.
Cửu Đỉnh môn tiên võ cùng tu, sáu người bọn họ một thân chân nguyên, sớm đã hóa thành pháp lực Đạo gia, mặc dù không hề hùng hậu, nhưng so với Tu Tiên giả và Võ giả cùng giai thì lại thâm hậu hơn rất nhiều.
Tạo thành kiếm trận, cũng không phải là không có hy vọng tiêu diệt Phong Sương môn!
Sáu người gật đầu thật mạnh sau đó nhanh chân rời đi, bắt đầu bàn bạc làm thế nào để tiêu diệt Phong Sương môn.
Tả Từ lắc đầu, cũng không để ý tới nữa.
Sáu người này chính là sáu đệ tử hắn thu nhận từ trong đế triều Đại Càn.
Vốn đều là tu luyện võ đạo, nhưng nếu đã vào môn hạ của hắn, thì đương nhiên sẽ chuyển qua tu đạo.
Tu đạo cũng tương tự như tu tiên.
Nhưng lại có điểm khác biệt rất lớn.
Tu tiên chỉ một, tu đạo toàn diện.
Dù là kiếm thuật, thương pháp, quyền cước, đao côn, hay là phi kiếm, lôi pháp, bùa chú, luyện đan, luyện khí, trận pháp vân vân, người tu đạo hầu như đều tinh thông một ít.
Nhưng người tu tiên, luyện phi kiếm, thì chỉ luyện phi kiếm.
Tu hành lôi pháp, thì chỉ tu hành lôi pháp.
Luyện Đan Sư, thì phần lớn không có tu vi.
Trận Pháp Sư, thì sẽ không hiểu được lôi pháp.
Bởi vậy, thực lực của người tu đạo cũng như thể chất và huyết mạch, thường mạnh hơn so với võ giả và tu tiên giả cùng giai rất nhiều.
Nhưng tu đạo khó khăn.
Sáu người sư huynh đệ Quan Dương Diễm, đều là đệ tử mà Tả Từ phải đi quãng đường hơn mười nghìn dặm từ Liễu Diêm phủ về phía tây mới thu nhận được.
Mỗi một người, đều cực kỳ thích hợp tu đạo.
“Không ngờ, phía tây của đế triều Đại Càn, tông phái giới lại phồn vinh như thế.”
Tả Từ lẩm bẩm.
Đế triều Đại Càn thủ tiêu hết tất cả tông môn, không cho phép bất cứ tông môn nào sinh tồn trong lãnh địa, bởi vậy những tông môn này đều tu hành ở phía tây của đế triều Đại Càn.
Tuy nói như vậy, nhưng tông môn cường đại hầu như đều có phần lớn sản nghiệp ở đế triều Đại Càn, thậm chí hợp tác với thế gia để kiếm lấy vật tư tu hành!
Chỗ ở của Cửu Đỉnh Môn chính là vùng núi Mãng Hoang, không biết có bao nhiêu tông môn cổ xưa nằm ở trong đó.
Một số mạnh mẽ phát triển, một số lại đang trên đà suy vong.
Tông môn có Pháp Tương cảnh cũng không ít.
Cũng có một số tông môn thượng cổ đã sớm biến mất trong dòng chảy lịch sử, thỉnh thoảng sẽ có truyền nhân xuất hiện, quấy động một trận mưa gió!
Tông môn đứng ở đỉnh cao nhất của vùng núi Mãng Hoang, thậm chí đến cả đế triều Đại Càn cũng có chỗ kiêng kị.
Thực lực cực kì đáng sợ.
“Khi Phong Sương môn bị tiêu diệt, Cửu Đỉnh Môn cũng nên mở rộng sơn môn, thu nhận đệ tử rồi.”
Tả Từ lựa chọn một ngọn núi nhỏ vô danh để thành lập tông môn, có tên là núi Thiên Trụ cũng là sớm đã suy xét rõ ràng.
Vùng núi Mãng Hoang không hề hoang vắng, nơi này cũng có tồn tại vài tòa thành trì, cũng có vô số Nhân tộc, nhưng đều nương tựa vào các đại tông môn.
Còn núi Thiên Trụ nằm ở ven hồ ba trăm dặm, xung quanh có một tòa thành trì, gồm ba mươi vạn dân cư, tông môn cường đại nhất chính là Phong Sương môn!
Mỉm cười, đầu ngón tay của Tả Từ xuất hiện nửa giọt máu tươi, giống như ngọc thạch lóe ra ánh sáng lờ mờ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất