Chương 608: Linh khí cuồn cuộn, thiên địa đại biến!(1)
Ngay chỗ đó có ba nam hai nữ vừa mới xuất hiện, một nam tử trong số đó cầm trường kiếm chém xuống, trên đỉnh núi lập tức xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Chỗ này tuy rằng cách Nô Quỷ tộc cũng khá xa, nhưng động tĩnh hơi lớn là sẽ hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng ngay.
“Ngươi là Lý Bạch giữ chức Lễ bộ thượng thư của hoàng triều Đại Hạ đúng không? Thực lực quả là còn mạnh hơn nhiều so với lời đồn mà bọn ta nghe được đó!”
Nam tử cất trường kiếm trong tay đi, mỉm cười nhìn Lý Bạch.
Bốn người còn lại bên cạnh hắn tò mò chăm chú nhìn Lý Bạch.
Tu vi ở Nguyên Thần bát trọng!
Thực lực thì tầm Động Thiên cảnh thất trọng, thậm chí là bát trọng!
Điều này khiến cho bọn họ bàng hoàng, không thể tưởng tượng nổi.
Thiên kiêu như này, cho dù là ở Thái Minh đại thế giới, thì cũng khó có thể có được!
Theo như những gì họ biết được thì trong Địa U điện, những vị thiên kiêu xếp đầu bảng cũng chưa chắc có người nào đạt đến độ khủng khiếp thế này!
Quả thật là quá kinh khủng.
“Các ngươi không phải người của trung thiên giới này?”
Lý Bạch híp mắt lại, hờ hững hỏi, kiếm ý lưu chuyển trong đáy mắt.
Tuổi tác của bọn họ không quá ba mươi mà tu vi đã đứng trong hàng Động Thiên cảnh trung giai, ở trung thiên giới nhất định không thể nào có được những thiên kiêu thế này!
Hơn nữa thực lực cũng rất tốt.
Đặc biệt là trong nhóm đó còn có hai người, thực lực của bọn họ chắc cũng có thể sánh ngang với cường giả Động Thiên cảnh thất trọng.
“Không hổ danh là thiên kiêu tuyệt thế, ánh mắt thật tinh tường, ta là Tằng Quý đến từ Địa U điện ở Thái Minh đại thế giới.”
“Địa U điện, Vũ Nguyên.”
“Địa U điện, Tưởng Dương.”
“Địa U điện, Phong Huyền Hồ.”
“Địa U điện, Tống Tiếc.”
Năm người họ lần lượt nói tên và lai lịch của mình.
Dù là so về thực lực hay thiên tư thì Lý Bạch đều mạnh hơn bọn họ, nếu như đã đứng trước mặt một nhân vật lợi hại như vậy thì bọn họ có giấu giếm cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Địa U điện của bọn họ trước giờ chỉ thu nhận những thiên kiêu thôi, nên khi trưởng thành đều là những người không thể xem thường được, cũng do vậy nên khi đối mặt với những người của trung thiên thế giới bọn họ luôn có phần hơi xem thường, không thèm để mắt đến.
Nhưng Lý Bạch thì khác.
Tiềm lực của hắn khó ai bì kịp nên tất nhiên bọn họ không thể kiêu ngạo như với những người khác được.
“Năm vị đến đây là vì Ma quan màu đen đó sao?”
Lý Bạch cười khẽ, cũng không chấp nhất chuyện lúc nãy Tằng Quý đã thử mình.
Năm người này gần như tương đương với năm vị cường giả Động Thiên cảnh thất trọng, hơn nữa xuất thân của họ cũng không phải dạng tầm thường, nên e là họ còn giữ lại hậu chiêu.
“Không sai, bọn ta quyết tâm phải có được chiếc Ma quan màu đen đó.”
Tằng Quý trịnh trọng cất lời.
Mục tiêu nhiệm vụ lần này của bọn họ chính là chiếc Ma quan màu đen.
“Chỉ e là giờ có cộng thêm tại hạ thì chúng ta cũng không phải là đối thủ của Nô Quỷ tộc.”
Lý Bạch lắc đầu, hắn không thèm để ý đến đám người này nữa, thân hình vừa động đã biến mất ngay lập tức.
Nhóm năm người đến từ Thái Minh đại thế giới, mặc dù hắn không thể biết được thực lực của “Địa U điện” gì gì đó là ở mức độ nào, nhưng nếu như bọn họ có thể phái đệ tử tiến vào trung thiên giới Vô La, thì thực lực của bọn họ nhất định không thấp hơn Đồ thị!
Nếu thực lực của bọn họ đã mạnh như thế, Đại Hạ lại có rất nhiều bí mật, cho nên sao hắn có thể bắt hổ lột da được đây?
Về phần Nô Quỷ tộc, hắn cũng không có gì phải lo lắng cả, bọn họ không tiến vào lãnh thổ Đại Hạ thì chẳng sao cả, còn một khi dám động đến Đại Hạ cho dù là Thần minh hồi sinh, hắn cũng sẽ đánh cho kẻ đó chết đi lần nữa!
Càng khỏi phải nói đến ngàn vạn dị tộc, dù có chết sạch, hắn cũng chẳng quan tâm.
Lần này hắn đến đây để tìm hiểu cho thỏa lòng hiếu kỳ mà thôi, chứ cũng không muốn động chạm gì đến Nô Quỷ tộc hết.
“Đội trưởng, hắn đi rồi, giờ chúng ta làm gì đây?”
Tống Tiếc nhíu mày, nàng có hơi chán nản.
“Nhìn dáng vẻ của hắn, thế mà không hề tỏ ra lo lắng, lẽ nào Đại Hạ còn có ẩn giấu lai lịch gì, không sợ Nô Quỷ tộc hồi sinh thần minh hay sao?”
Tằng Quý làu bàu, trong lòng hắn cũng cảm thấy rất khó hiểu.
“Thần minh của Thập Vạn Đại Sơn cũng không phải là vị thần minh bình thường, theo những thông tin mà Địa U điện thu thập được thì vị thần minh này đã đạt đến cảnh giới Bán Chân Thần!”
Tưởng Dương trầm ngâm nói ra suy nghĩ trong lòng.
Thần minh ở cảnh giới Bán Chân Thần, cho dù là ở Thái Minh đại thế giới thì cũng đứng trong hàng ngũ đỉnh phong!
Với địa vị của bọn họ trong Địa U điện, họ cũng chỉ biết điện chủ ở cảnh giới trên Bán Chân Thần, còn về tu vi của những trưởng lão khác, bọn họ không thể nào biết được.
Địa U điện quá bí ẩn.
Dù là với những thiên kiêu gia nhập vào Địa U điện như bọn họ thì cũng như thế.
Trong Địa U điện có rất nhiều cấm địa, rất nhiều chỗ đều không cho phép những người chưa đạt đến Thần minh như bọn họ bước vào.
“Đi thôi, chúng ta bàn bạc kỹ hơn đã, nếu thật sự không có cách nào thì chỉ còn nước trở về bẩm báo với Nhiệm Vụ đường, từ bỏ nhiệm vụ!”