Chương 122: Làm một củi mục khỏe mạnh (2)
"Thật đúng là nói hươu nói vượn, sao có thể có người không biết quét sân?" Bên ngoài có phóng viên không nhịn được nói một câu.
"Tên ngu xuẩn, vì sao lại không có khả năng?" Cao Tuấn nhịn một bụng tức, lúc này bắt được tên phóng viên, hắn ta lập tức mắng lên, "Ngươi có biết lớp chúng ta là lớp gì không? Chúng ta là học sinh lớp thổ hào, trong nhà chúng ta đều có người hầu, ai mẹ nó đi quét dọn!"
Lúc này ngược lại không ai nhảy ra nói Cao Tuấn đã không phải là thổ hào, trong lòng những người này cũng rất khó chịu, lại có thể bị kéo đến nơi này quét dọn, bên ngoài còn có nhiều phóng viên đang nhìn như vậy, hệt như bọn họ đã biến thành khỉ trong rạp xiếc.
Đáng thương cho phóng viên kia bị mắng tới sửng sốt, cuối cùng hắn ta giận dữ nói: "Quả nhiên có lão sư gì thì có học sinh như vậy, đều không có tố chất!"
"Ngươi nói ai không có tố chất..." Cao Tuấn còn muốn mắng người.
"Câm miệng!" Đúng lúc này, Hạ Chí khẽ quát một tiếng, "Đi học đi!"
Cao Tuấn ngoan ngoãn im lặng, mà đám người bên ngoài lại bắt đầu nghị luận.
"Thì ra đây chính là lớp thổ hào của trường trung học phổ thông Minh Nhật..."
"Vậy mà những người này lại chưa từng quét dọn..."
"Đúng vậy, nghe nói học sinh trong lớp thổ hào gia sản đều lấy ức làm đơn vị..."
"Rất kỳ quái, dường như Hạ lão sư này còn rất có uy tín, có thể ra lệnh cho đám học sinh này."
"Không phải trên web đã nói rồi sao? Hạ lão sư này thường xuyên đánh người, đoán chừng bọn hắn sợ bị đánh..."
"Có khả năng, bên kia còn có một học sinh mặt sưng vù, có thể là do bị đánh..."
...
Trong lúc những người này nghị luận, giọng nói của Hạ Chí lại vang lên rõ ràng: "Mặc dù quét dọn là hoạt động thể dục cơ bản nhất, nhưng đây là một hoạt động thể dục có tính thực tiễn rất cao, cho nên hôm nay ta sẽ không dạy các ngươi kỹ xảo đặc biệt gì, hiện tại việc các ngươi cần phải làm chính là cầm lấy chổi của các ngươi, sau đó đi quét dọn."
"Hạ lão sư, chúng ta quét dọn chỗ nào?" Rốt cục cũng có một học sinh đặt câu hỏi, đây là một nữ sinh, mà nữ sinh này bắt đầu có chút bận tâm, Hạ lão sư gọi tất cả mọi người tới cửa, không phải để bọn họ quét vườn trường đấy chứ?
Phải biết rằng, mặc dù trường trung học phổ thông Minh Nhật chiếm diện tích không phải quá lớn, nhưng nếu thật sự quét toàn bộ vườn trường, một ngày cũng chưa chắc có thể quét xong.
Những người khác cũng đang lo lắng, bởi vì suy nghĩ của bọn hắn cũng gần giống với nữ sinh này.
"Rất đơn giản, các ngươi quét sạch cổng trường là được." Hạ Chí thản nhiên nói.
"Cổng trường?" Nữ sinh kia vô thức nhìn chung quanh, "Hạ lão sư, chỗ chúng ta rất sạch sẽ."
"Không phải trong cổng trường, là bên ngoài." Hạ Chí xoay người, đối mặt với đám phóng viên ngoài cửa kia, "Hiện tại, các ngươi đi ra ngoài cổng, quét dọn sạch sẽ."
A?
Hai mươi chín học sinh lại đưa mắt nhìn nhau, hiện tại ngoài cổng trường có nhiều người như vậy, sao có thể quét dọn được?
"Hạ lão sư, ngoài cổng nhiều người như vậy..." Một nam sinh không nhịn được mở miệng.
"Bây giờ là giờ lên lớp, lúc này, hẳn cổng trường trung học phổ thông Minh Nhật phải rất sạch sẽ." Hạ Chí bình tĩnh nói: "Ở trong mắt ta, nơi đó không có ai, cũng không có xe, chỉ có rác rưởi, việc các ngươi phải làm chính là dọn sạch rác rưởi."
"ĐM, có phải hắn lại đang mắng chúng ta?" Bên ngoài có người kịp phản ứng.
"Hình như là vậy, dường như hắn đang mắng chúng ta đều là rác rưởi..." Một người khác tiếp lời.
"Hạ lão sư, ngươi không nên quá mức!" Có phóng viên tức giận kêu một tiếng.
"Thật sự là lẽ nào lại có cái lý ấy, đây là lão sư chó má gì!" Phóng viên kia cũng rất tức giận.
...
"Hạ lão sư, ngươi muốn nói chúng ta đi đuổi hết những người đó đi?" Lúc này Cao Tuấn có chút hưng phấn, hắn ta vốn đang cảm thấy rất biệt khuất, hiện tại vất vả lắm mới thấy được một cơ hội phát tiết.
"Ta mới vừa nói rồi, ta muốn các ngươi đi quét dọn, quét sạch tất cả rác rưởi." Hạ Chí thản nhiên nói: "Chúng ta chỉ đang quét dọn, rõ ràng chưa?"
Hạ Chí cố ý nhấn mạnh mấy chữ quét dọn, sau đó, hắn liếc mắt nhìn mọi người: "Tốt rồi, hiện tại các ngươi đi ra ngoài quét dọn đi!"
"Đi!" Lúc này, Cao Tuấn ngược lại đi đầu.
"Lần này chơi vui!" Lập tức có người hưởng ứng.
Trên cơ bản, đám học sinh trong lớp thổ hào vốn đã bị làm hư, cũng đều quá sợ phiền phức, kêu bọn họ quét dọn đương nhiên bọn họ sẽ không quá nguyện ý, nhưng việc dùng danh nghĩa quét dọn nhưng trên thực tế lại là quét người, bọn hắn lại có chút yêu thích. Phải biết rằng bọn hắn chưa từng làm việc này bao giờ.
Người què cũng rất phối hợp mở cổng trường, Cao Tuấn khiêng chổi dẫn đầu xông ra ngoài, mà mấy nam sinh khác cũng theo sát phía sau, có bọn hắn làm gương, những người khác cũng đều chạy ra ngoài.
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Hạ lão sư, các ngươi muốn làm gì?"
"Mau trở về, không thích nghe... Khụ khụ..."
Người này còn chưa dứt lời đã bị sặc bụi, là Cao Tuấn quét một chút trên mặt đất, mặc dù đây là sàn xi măng, nhưng bụi vẫn không ít, vì thế chỉ thoáng chốc, đã có rất nhiều bụi bay lên.
"Mọi người nhanh quét đi!" Cao Tuấn hô một câu, hai mươi chín cây chổi cùng nhau giương lên, sau đó, cửa trường học loạn thành một bầy, mà đám người đang xem náo nhiệt ở xa xa lại ngẩn người, ai cũng không ngờ tới chuyện sẽ phát triển đến tình cảnh ly kỳ như vậy.