Diệp Tuyền nhíu mày,"Làm ăn làm mạnh, kiếm càng nhiều tiền và thanh danh... Tôi cần những thứ đó để làm gì? Hiện tại làm điều này, chính là chuyện tôi thích."
Kiều Tinh ngây người một chút,"Nhưng mà..." Cô ấy nửa ngày không nói ra câu tiếp theo.
"Đi làm chuyện mà cô thích, đi làm chuyện mà cô cảm thấy nên làm, không có thì đi tìm, có xấu hơn nữa cũng không xấu hơn kết cục lần này, đúng không?" Diệp Tuyền vỗ vỗ cô ấu,/"24 tiết khí hoành thánh đúng không, có ngay đây."
".. Đúng." Kiều Tinh nhỏ giọng nói.
Kiều Tinh ngồi trong góc, lặng lẽ nhìn khách trong cửa hàng trò chuyện cười đùa, như thể có thể rút ra sức mạnh vô hình từ bầu không khí sôi động, tinh thần lo lắng của cô ấy cũng trở nên thoải mái hơn. Một lúc sau, một người phụ nữ đột nhiên bước tới.
"Cô có khỏe không?" Dư Thiền cúi đầu nhìn Kiều Tinh ngẩn người hỏi.
Kiều Tinh vội vàng giải thích, Dư Thiền mỉm cười;Xin lỗi, gần đây tôi đã quen rồi. Khi thấy ai đó có điều gì không ổn, tôi luôn muốn hỏi. Tôi là người phụ trách quỹ Dư Uyển. Chủ yếu Giúp đỡ những phụ nữ đã ly hôn và gia đình của những phụ nữ mất tích hoặc gặp tai nạn trong hôn nhân. Nếu cô biết ai cần hoặc muốn tham gia, cô có thể liên hệ với tôi."
"Chỉ là bạn trai bạn gái... Có thể không?" Kiều Tinh lại nhớ tới Khương Nha.
Dư Thiền: "Tạm thời không tiếp nhận vụ án liên quan, nhưng có thể thử xem."
Kiều Tinh lộ ra một nụ cười nho nhỏ: "Tôi... có thể cùng đi không?"
Cô ấy từ trước đến nay có một ưu điểm lớn (cũng có thể tính là khuyết điểm), chính là nghe lời.
Nghe lời người trong nhà, và nghe lời của người muốn giúp cô ấy.
Cô ấy không am hiểu chuyện công ty, nhiều nhất chỉ có thể nghe hiểu. Nhưng có lẽ, cô ấy có thể tiêu tiền vào những thứ có ý nghĩa hơn.
Khi Bách Hi nhận được tin, bạn thân của cô ấy đã gọi đồ ăn và đang khen ngợi món ăn, vẫy tay với cô ấy: "Ở đây. Hôm qua không ăn cơm đàng hoàng, lần này chúng ta từ từ ăn, ăn nhiều một chút."
Phố Hỷ Lạc thường chỉ cho đỗ xe chung quanh, lại có thêm một chiếc xe sang trọng.
Những thực khách sành điệu thò đầu ra nhìn và bắt đầu bàn tán: "Ô, bà chủ Tiểu Diệp ghê gớm, lại có khách hàng lợi hại nữa tới rồi."
Diệp Tuyên mỉm cười không trả lời.
Du Tố Tố từ sau bếp chạy ra, mang theo lời dặn dò của Diệp Tuyền hô to,"Món hoành thánh hôm nay bán hết rồi! Ai muốn ăn tối lại đến saul"
Lộ Băng người vừa bước vào, cảm thấy như thế cô ấy bị sét đánh..
Sau một ngày bận rộn, Lộ Băng mặt mày đau khổ đi theo phía sau Du Tố Tố, hồi lâu mới nhận được một bát hoành thánh do Du Tố Tố để lại.
Hai mươi bốn tiết hoành thánh là món ăn được chọn lọc theo các tiết khí và mùa khác nhau, mỗi cửa hàng hay thậm chí là mỗi lần làm sẽ khác nhau do ý tưởng khác nhau của người đầu bếp. Màu xanh biếc, màu đỏ tươi, màu vàng óng ánh, những miếng hoành thánh nhỏ màu sắc tươi sáng nổi lênh bênh trong bát. Mỗi miếng cắn có một hương thơm khác nhau. Hương vị tươi ngon của cả một ngày trời hội tụ trong một miếng, dù có ăn hay không hoặc ăn từ mùa xuân sang mùa đông, ăn từ mùa đông sang mùa xuân sẽ có hương vị khác.
Hạt dẻ xuân, măng xuân, đào mận, anh đào... Cứ như cả một năm đã trôi qua.
Trước đây, khi làm hoành thánh, việc lựa chọn nguyên liệu bị ảnh hưởng bởi nơi sản xuất và thời gian ở địa phương, đa phần là đồ khô hoặc rau củ đủ vị đều được cân nhắc và trộn lẫn với nhau để điều chỉnh khẩu vị.
Hiện nay sản vật rất phong phú, tuy số lượng rau quả trông trái mùa khác với trồng đúng mùa nhưng cũng có nhiều thứ để lựa chọn. Không chỉ có thể phù hợp với tâm trạng của mùa mà còn có thể tìm thấy hương vị của các loại trái cây và rau quả theo mùa.
Chính là lấy sản vật của một năm, cho vào trong một chén hoành thánh.
Trong một chén có hai mươi bốn hương vị, từ nguyên liệu đến cách chế biến đều được bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nếu không phải hôm qua buồn nôn thì Diệp Tuyền cũng không có khả năng để nghĩ đến việc thực hiện chuyện này để thư giãn.
Lộ Băng đang ăn cơm, thấy Diệp Tuyên rảnh rỗi liền gửi tin nhắn cho cô.
Trông giống như một tài liệu bình thường nhưng khi mở ra thì lại là một bản báo cáo điều tra.
Diệp Tuyền xem xét lại cuộc điều tra của Cục quản lý về vụ PUA.
Manh mối khi Tiền Việt Dương nhận được hàng hóa đã bị cắt đứt, tổ điều tra đang thử tìm vụ án mới hoặc nằm vùng can thiệp. Mặt khác, có rất nhiều nạn nhân và thủ phạm, đồng thời còn có một lớp bảo mật cho phòng trò chuyện, việc truy xuất thông tin để theo dõi ngược lại các sự kiện PUA đã xảy ra và nơi lấy thi du là nơi nào, tốc độ điều tra cũng không nhanh nổi.
Sự việc này không giống như vụ án Thạch Bân vừa qua. Có những vật phẩm thi thuật cụ thể. Thi du chỉ có thể được coi là một loại vật liệu. Tro bùa bên trong đã được sử dụng hết. Người đứng sau nó đang ẩn náu và tốc độ tiến triển không nhiều lắm.
"Cảnh sát nằm vùng vào trong còn muốn video thật? Liên hệ với trưởng nhóm, trưởng nhóm yêu cầu phải có bát tự của dây chuyền chân thành thì mới tiếp tục liên hệ được. Giao nộp danh sách đi." Diệp Tuyền chậc một tiếng.
Đây là đang giao nộp danh sách, hay là đang sàng lọc hồn phách người bị hại?
Lộ Băng vừa nhìn đã biết là đang đói bụng, đến tốc độ ăn cũng giống như sói, Diệp Tuyên còn đặc biệt cho cô ấy hai lạng mì nhỏ vào bát, làm một chén mì Vân Thôn để ăn.
Nghe được lời nói của Diệp Tuyền, Lộ Băng bất đắc dĩ kéo mình ra khỏi bữa ăn/Ai nói không phải như vậy? Chúng tôi đã yêu cầu bộ phận kỹ thuật tổng hợp video trước khi thành công. Chúng tôi lo lắng trước đó đã thử và mắc sai lầm nên đã thay đổi địa chỉ IP nhiều lần. Trong vụ này có lẽ có hàng nghìn nạn nhân nên chúng tôi đã thông báo cho Huyền Môn để hợp tác. Vốn định mời Bạch Vân Quan, nhưng gần đây trong giếng quỷ Bạch Vân Quan có một số dị động, Thiên Sư cũng không hoạt động nhiều, những người còn lại có thể tiết kiệm linh lực, chỉ có thể đợi tìm người bắt giữ bọn họ."
Lộ Băng cũng không lo lắng kết quả, chỉ tức giận,"Bát tự đã cho, hiện tại chính là chờ thời gian điều tra. Nghiêm đội trưởng nói, chờ bắt được là ai, thế nào cũng phải cho hắn nếm thử mùi vị thi du mới được." Những thứ khác không nói, động vào loại đồ thi du thiên môn này, nó làm cho t.h.i t.h.ể và nạn nhân sau đó không được sống yên ổn. Lúc điều tra dính mùi, người điều tra cũng khó chịu.
Nó không đặc biệt rắc rối, nhưng nó khiến cho người ta ghê tởm.
Diệp Tuyên suy nghĩ một chút,"Tìm được thì gọi cho tôi."
Lộ Băng cũng không thèm ăn, ngẩng đầu nhìn cô: "Bà chủ Diệp?"
"Không được?" Diệp Tuyên nhướng mày.
Cô không quan tâm chuyện người khác, mùi vị lân này thật ghê tởm, người đứng đẳng sau lại đang chạy trốn, Diệp Tuyền cũng không muốn làm cho hắn chạy thoát, sau đó lại đến ghê tởm người khác.
"Có thể, có thể. Nếu bà chủ Diệp nguyện ý ra tay, vậy lần này ổn rồi!" Lộ Băng vội vàng gật đầu.
Diệp Tuyền hiếm khi chủ động mở miệng muốn tham dự, làm sao có thể không được chứ?
Sự kiện quái quỷ này thật náo nhiệt, chỉ là từ khi làm cố vấn ngoại biên của Cục quản lý, không có ý định tham gia vào nhiệm vụ của Cục. Phía trên cũng nói là một người tài ba không nên như vậy, trực tiếp thúc đẩy làm việc, Lộ Băng chạy thêm vài lần gõ trống khua chiêng kéo quan hệ, chính là chờ mong lúc nào có thể mượn sức lực một phen.
Diệp Tuyền cười cười, Tôi chỉ đi xem thôi, tất cả mọi người đều ở đây, nếu có thể thì tôi mặc kệ."
Nếu không thể... nói sau vậy.
Lộ Băng hiểu được ý tứ bên ngoài, cũng không hoàn toàn trông cậy vào Diệp Tuyền ra sức, dù sao Huyền môn nhiều người như vậy. Nhưng Diệp Tuyền đến, tương đương với bảo hiểm kép, sẽ cảm thấy an tâm hơn một chút.
Sự việc đã được giải quyết, mặc dù Lộ Băng phàn nàn rằng sự việc phức tạp đến mức nào, nhưng với sự can thiệp của đội hành động giàu kinh nghiệm chịu trách nhiệm về những sự cố nguy hiểm như tà tu, chỉ mất vài ngày nữa là tìm ra được người.
Ba ngày sau Lộ Băng trở lại, vẻ mặt có chút ngưng trọng: "Đã xác định được vị trí của trưởng nhóm đang ở tỉnh Lạc Hoa, chúng tôi đã đi bắt người rồi. Những người khác đã đi trước rồi, đã xác định được trong tay đối phương có ít nhất là 70 hồn phách, không biết có loại tà khí đã luyện thành như Bách quỷ phiên hay không.”
Lộ Băng không thể tưởng tượng nổi,"Rốt cuộc không biết là có lệ quỷ hay không, hắn làm sao dám, không có nhiều linh lực như vậy căn bản khống chế không được quỷ! Gần đây lại sắp đến tết trung nguyên rồi, ma lực đang nổi lên, không tốt kết cục chính là bị bách quỷ cắn xé!"
Vì lý do này, Cục quản lý đã gọi điện cho tất cả những người có thể được thông báo, đề phòng có chuyện gì xảy ra thì đã quá muộn.
Cho dù là tà tu hay ma quỷ mà trốn thoát được thì cũng đều rất đau đầu.
"Tỉnh Lạc Hoa?" Lông mày của Diệp Tuyền hơi co giật,"Cô đã xác định được vị trí chính xác của Quỷ môn đó chưa?”
Vừa là tết Trung Nguyên lại tụ tập rất nhiều quỷ hiếm rất khó để cô không khỏi nghĩ nhiêu.
"Không thể nào?" Lộ Băng giật mình,"Tôi sẽ báo cáo liên lạc với Địa phủ!"
Kiểm tra đối chiếu, không ngoài dự liệu.
Vị trí tập trung ngay gần Quỷ môn tỉnh Lạc Hoa, Lộ Băng vội vàng liên hệ với thủ quỷ môn bên Địa phủ, những vấn đề lại nối gót mà đến.
Vốn chỉ là thông báo địa phủ tới dẫn quỷ hồn đi, nhưng tỉnh Lạc Hoa núi nhiều, vị trí tương đối xa xôi, số lượng quỷ sai phân bố thật sự không đều. Bảo vệ thông đạo âm dương cùng quỷ môn, sẽ không có quỷ sai có thể tới cùng bọn họ lên núi dẫn quỷ. Bảo vệ thông đạo âm dương và Quỷ môn, sẽ không có quỷ sai nào lên núi với bọn họ.