Chương 129: Khai Mở Đại Trận
Phong Thiên Dưỡng nhếch miệng cười giễu, các ngươi cho rằng rời đi là thật sự không có chuyện gì hay sao? Thập Nhị tiên sinh quả thật sẽ không làm khó các ngươi, nhưng mà tên quan chủ kia thì khó mà nói, khi Thập Nhị tiên sinh rời Tây Vực, chính là ngày quan chủ huyết tẩy tông môn gia tộc các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng lén nhìn Lý Bình An, trong mắt mang theo e sợ còn có một chút ngưỡng mộ, quan chủ không những tu vi cao siêu mà ngay cả thủ đoạn đối phó nữ nhân cũng bất phàm, Thập Nhị tiên sinh mới tới mấy ngày nghe nói đã vào Tam Thanh quan ở rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên sinh dẫn đội Thương Minh thư viện cũng cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ tử Thương Minh thư viện nguyện giúp Thập Nhị tiên sinh chém giết ma hồn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thủ lĩnh của các thế lực khác cũng biến sắc, rối rít nghĩa chính ngôn từ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chém giết ma hồn chính là trách nhiệm của tu luyện giả ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả đeo đại đao cũng hùng hồn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh ra lệnh, núi đao biển lửa Đại Đao Môn ta cũng không lùi bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Người dẫn đầu của mấy thế lực khác đều co rút mặt mày, Đại Đao Môn không biết xấu hổ, sau đó nhao nhao vui mừng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng thế! Chúng ta cũng đều nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng sẽ không để các ngươi vô duyên vô cớ xuất lực... ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều thấy phấn chấn, ô, còn có phần thưởng nữa à? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những ma hồn này luôn chịu ảnh hưởng của Tà Thần, thực lực sớm đã vượt qua nhất cấp, chỉ là chịu áp chế của trận pháp nên không cách nào thăng cấp, hồn lực bị áp chế trong cơ thể ngưng tụ thành Hồn Châu, mà những Hồn Châu này sau khi tịnh hóa có thể nâng cấp cường độ linh hồn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều bắt đầu phấn khích, Hồn Châu có thể nâng cấp linh hồn, đây là cơ duyên cực lớn! Phải biết rằng công pháp tu luyện hồn phách trong thế giới này đã ít lại càng ít hơn, đại đa số tu luyện giả muốn tăng cường độ linh hồn chỉ có thể dựa vào tu luyện tiến cấp bị động đề thăng, mà bây giờ ở đây lại có thiên tài địa bảo tăng linh hồn, cách để nhận được bảo vật này chỉ là chém giết ma hồn không có sức uy hiếp, quả thực là bụng đói kêu vang trên trời rớt xuống miếng bánh thơm ngon. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này tất cả các trưởng lão dẫn đội đều hận không thể tự tát mình hai tát, hận người mình mang tới quá ít! Sau đó người các thế lực đều cảnh giác mà nhìn các thế lực khác, chỉ sợ khi vào trong sẽ không thể thiếu được có cạnh tranh. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ ta mở ra cổng trận pháp, các ngươi theo thứ tự tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi của các thế lực đều xoa tay nóng lòng muốn thử, chờ mong mà nhìn Triệu Hân Duyệt. Triệu Hân Duyệt nhẹ nhàng bay lên giữa không trung, trong tay hiện ra một cây bút lông cổ xưa, bút lông vẽ một vòng tròn trong không trung, không trung nổi lên gợn sóng, từng đạo vân lộ kim sắc hiện ra trong không trung tạo thành một trận đồ kim sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt điểm bút lông giữa trung tâm trận đồ, giọng nói trong vắt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mở! ͏ ͏ ͏ ͏
Trận văn đại trận kim sắc bắt đầu vô thanh vô tức xoay chuyển, phù văn lần lượt tản ra xung quanh, lộ ra một cánh cổng màu ngà, có thể ẩn hiện thấy trong cổng có một phiến rừng đen ngòm, đầy hắc ám và bất tường. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt đáp xuống đất, bút lông trong tay biến mất, nhìn về người của các thế lực. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi trước! ͏ ͏ ͏ ͏
Một người trẻ tuổi tay cầm trường kiếm, chân giẫm xuống đất bịch một tiếng bay lên, phóng về phía cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng mong giành trước! ͏ ͏ ͏ ͏
Một trung niên tay nắm trường thương cũng phi thân lao đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo đó, từng thân ảnh từ trong các thế lực đằng không bay lên, người sau chen người trước lao vào trong cổng, chỉ sợ bị người khác giành trước, từng thân ảnh lần lượt biến mất trong cửa, gợn sóng nổi lăn tăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đó có rất nhiều tu sĩ nhất cấp thế hệ trẻ tuổi đi theo tham gia náo nhiệt, lúc này cũng không nhịn được mà xông vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An điềm tĩnh đứng một bên, yên lặng quan sát một màn này, Hồn Châu đề thăng cường độ linh hồn kìa! Bần đạo cũng muốn nha! Nhưng lấy thân phận Đạo Môn chi chủ của bần đạo ganh đua với đám tiểu bối bọn chúng thì có phải là quá ỷ lớn hiếp nhỏ rồi không? Đáng tiếc không dẫn Thanh Phong theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi Lý Bình An thầm tiếc nuối, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng dáng nho nhỏ lao lên trời giống như đạn pháo, vọt về phía cửa. Lý Bình An cả kinh kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo, ngươi trở lại cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo giữa không trung quay đầu lại toét miệng cười, thân ảnh chìm vào trong cửa. Lý Bình An quay đầu nhìn Triệu Hân Duyệt, cuống cuồng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau kéo nó ra! ͏ ͏ ͏ ͏