Chương 137: Hòn Đá Thần Bí
Thanh niên mũi đỏ đứng tại chỗ trợn tròn mắt, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu, đi tìm Thạch Hạo thì hắn đã không thấy bóng dáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên mũi đỏ điên cuồng tìm rống giận kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hùng hài tử đáng chết, đừng để ta bắt được ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cách mấy trăm mét, Thạch Hạo sờ sờ mũi, cười trộm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn bắt tiểu gia ư, ngươi còn non lắm! Bleh bleh! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo chạy thật nhanh, chính hắn cũng biết hỗn loạn nho nhỏ đó chỉ mất không bao lâu, phỏng chừng bọn họ lại đuổi theo, chạy chắc không thoát nhưng là có thể trốn mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua tiểu sơn bên cạnh, trong mắt lộ ra ý cười, bọn họ nhất định không thể tưởng được ta không chạy, chỉ trốn ở phụ cận đâu nhỉ? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhanh chóng lao lên sườn núi, chạy đến giữa sườn núi thì kinh ngạc phát hiện có sơn động, chớp mắt chui vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vào động, rối loạn bên ngoài cũng bắt đầu bình ổn, khói đặc xua tan, liệt hỏa tắt, nhưng một đám mặt xám mày tro, tất cả nghẹn lửa giận, bị một thằng nhãi trêu chọc nhiều lần, quả thực quá mất mặt, chuyện này tuyệt đối không thể để yên được! ͏ ͏ ͏ ͏
Một trung niên cả người đen sì tóc dựng thẳng lên tận trời rống giận kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hùng hài tử đê tiện vô sỉ hạ lưu tội đáng chết vạn lần, không phải ngươi nói muốn quang minh chính đại quyết đấu sao? Không phải ngươi nói muốn hội chiến thiên hạ anh hào à? Có bản lĩnh đừng chạy chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ lưu? ͏ ͏ ͏ ͏
Một thiếu niên nói thầm một câu, ánh mắt nhìn mấy nữ tu luyện giả. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng ức, hận không thể đại chiến 300 hiệp với hùng hài tử ngay và luôn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không đúng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên bắn tên lúc trước vội vàng kéo cung, quay đầu bắn ra một mũi tên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phập! ͏ ͏ ͏ ͏
Vũ tiễn lập loè linh quang ghim trên một cây đại thụ, một quỷ ảnh vặn vẹo tiêu tán. ͏ ͏ ͏ ͏
Một trung niên cầm lợi kiếm nhân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một ma hồn thôi mà... ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa dứt lời, nụ cười đọng lại, từng luồng hắc khí vọt tới từ bốn phương tám hướng, những đôi mắt huyết hồng hiện lên, phát ra tiếng ô ô. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người biến sắc, cuộc chiến đấu vừa rồi đã thu hút toàn bộ ma hồn phụ cận lại đây, có chút phiền phức rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thanh niên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, chúng ta tập trung lại cũng có thể huỷ diệt hồn triều loại nhỏ. Ta tới mở đường vì chư vị. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên nhún hai cái nhảy lên trước làn sương đen, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, nhất kiếm xẹt qua, nở nụ cười tự đắc, ma hồn vớ vẩn cũng dám làm càn ở trước mặt tiểu gia à. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ma hồn gào rống đánh tới, đối mặt kiếm khí không tránh không lùi, kiếm khí trảm một con, nó bị trảm thành hai nửa, nửa người dưới bị kiếm khí đánh tan, nửa thân trên tiếp tục chộp tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma hồn thứ hai, ma hồn thứ ba liên tiếp bị chặt đứt, nhưng nửa người trên đều tiếp tục đánh tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên sửng sốt, sao lại chỉ trảm bị thương ba con thôi? Vì sao không giết được? ͏ ͏ ͏ ͏
Một chớp mắt, tất cả ma hồn đã ào ào xông lên, nháy mắt bao phủ thanh niên. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút ngay! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút ngay! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vài đạo kiếm khí nở rộ, trảm ma hồn ở trên người rồi tiêu tán. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vài tiếng kinh hô bi thương vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma hồn tản ra, một thây khô ngã xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả đứng xem đều run lên, sắc mặt trở nên phi thường khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão giả sắc mặt ngưng trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma hồn mạnh hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, Thập Nhị tiên sinh đã nói ma hồn không thể tiến lên Nhị giai. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh nói ma hồn không thể tiến giai, nhưng chưa nói ma hồn không thể mạnh hơn, mau phá vây rời khỏi đây ngay. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám người cuống quít giết ra ngoài, chạy trối chết, không quan tâm gì tới Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quẹo trái phải đủ kiểu ở trong sơn động đen nhánh, thật lâu sau một tia ánh sáng xuất hiện ở phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo mắt sáng lên, cẩn thận đi, tránh ở sau một cục đá lớn dò đầu ra, trong hang động đá vôi phía trên là thạch nhũ phiếm ánh sáng nhạt, ở giữa còn có cột sáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo bẻ một cục đá nhỏ từ trên vách đá, nhẹ nhàng ném vào trong thạch thất. ͏ ͏ ͏ ͏
Thịch thịch thịch! Hòn đá nhảy lên, không có phản ứng nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lại ném một hòn đá về phía khác, nó nảy lên rất xa nhưng vẫn không có động tĩnh gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Thạch Hạo mới yên lòng, nghênh ngang tiến vào thạch thất, nhìn qua rồi đi đến trước cột sáng nổi bần bật, xoay quanh một vòng, nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là cái gì nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
Nghi hoặc nhìn hòn đá màu đen đảo chung quanh cột sáng, nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn đây nữa là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đi đến bên cạnh, nhặt một cục đá trên mặt đất ném vào cột sáng, nó xuyên qua nhưng cột sáng không có phản ứng gì rồi rơi xuống phía đối diện. ͏ ͏ ͏ ͏