Chương 151: Ngày Mai Muốn Đi
Lão đầu nhắm mắt hưởng thụ, một lát sau nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi sau khi vi sư đi, các ngươi đi tìm đứa trẻ kia đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Quan Giai Ngọc kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão đầu cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ trong lời nói của các ngươi, lão già ta có thể nghe ra được, bọn hắn không phải người xấu, hơn nữa còn có nguyên tắc, các ngươi đi theo bọn hắn sẽ không bị thiệt thòi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan Giai Ngọc đau lòng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, nhất định ngươi sẽ không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão đầu cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng thêm chút sức! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Người các đại thế lực, cũng đang thảo luận chuyện xảy ra ở hành trình phong ma, bất kể là Thập Nhị Tiên Sinh hay là Lý Bình An đều là tâm điểm để mọi người chú ý, ngay cả Thạch Hạo cũng khiến mọi người hết sức quan tâm, hắn vẫn chỉ là một đứa bé, vậy mà có thể tuỳ tiện trêu đùa nhị giai, về sau trưởng thành sẽ còn thế nào? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm, đám người Lý Bình An ngồi ở trong đình viện nhìn lên bầu trời đầy sao lốm đốm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Huyết Ma Đinh Ẩn vì người yêu báo thù dự định huyết tẩy Thục Sơn, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, dưới Hạo Thiên Kính của Trường Mi chân nhân, đến giọt huyết dịch cuối cùng cũng bị bốc hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi kể phần cuối câu chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ lau nước mắt một cái, bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta không thích Trường Mi, hắn quá xấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cũng thương cảm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đinh Ẩn thật đáng thương, Ngọc Vô Tâm chết rồi, Đinh Ẩn cũng chết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Haiz! Triệu Hân Duyệt thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặc dù là một câu chuyện xưa, nhưng lại nói ra sự bất đắc dĩ, tàn khốc của tu luyện giới. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng nàng nổi lên một cái suy nghĩ cổ quái: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như lúc trước sư phụ cũng giết Phần Thiên Khổng Tước, tiểu sư thúc có đánh lên thư viện hay không? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây không phải chuyện xưa! Đây đều là thật, chuyện xay ra ở cực kỳ lâu trước kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt tùy ý cười một chút, ẩn thế tông môn là thật, nhưng viễn cổ tông môn tuyệt không có khả năng, viễn cổ đoạn tuyệt là thường thức. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân hiếu kì hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Thục Sơn cũng là tông môn truyền thừa của đạo môn ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hơi gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ hiểu ra hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết rồi, ta biết rồi, nhất định Thục Sơn Phái là truyền thừa của Thượng Thanh Thiên Tôn, kiếm pháp Thượng Thanh thánh nhân vô song, Tru Tiên Tứ Kiếm chính là sát trận đứng đầu thiên hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nghe xong đầu đầy bột nhão, nàng biết Thượng Thanh Thiên Tôn, đó là một trong ba vị tổ sư Tam Thanh Quan, nhưng cái Tru Tiên Tứ Kiếm này là cái gì? Lại dám tự xưng là sát trận đứng đầu thiên hạ? Nàng quay đầu nhìn về phía Lý Bình An tỏ vẻ khinh thường, vị quán chủ này chẳng những tu vi cao siêu, mà khoác lác cũng rất lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tổ sư Thục Sơn, Doãn Hỉ từng may mắn bái kiến Thái Thanh đạo tổ ở Hàm Cốc Quan, Thái Thanh đạo tổ thấy hắn có chút linh tính, liền ban thưởng một bản “Đạo Đức Kinh”, Doãn Hỉ lĩnh hội kinh thư xong, liền thành lập Thục Sơn Phái ở trên Thục Sơn, thu nhận môn đồ khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự là Thái Thanh tổ sư? Quán chủ từng nói qua đạo của Thái Thanh tổ sư chính là thượng thiện chi đạo, thượng thiện nhược thủy, thuỷ lợi vạn vật không tranh giành, nhưng có phải cái Thục Sơn Phái này quá mức lăng lệ một chút hay không, tuyệt không phù hợp đại đạo của Thái Thanh tổ sư! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một bản đạo kinh bao hàm vạn pháp trong thế gian, có người thấy được từ bi độ thế, có người thấy được lạnh lùng vô tình, Doãn Hỉ thấy được trảm yêu trừ ma, không thể nói là sai. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ tử đã hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng sau đó lại không nhịn được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, trong Tam Thanh Quan chúng ta có Đạo Đức Kinh không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hơi gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tự nhiên là có. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kích động đứng lên, cung kính quỳ trên mặt đất nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quán chủ ban thưởng đạo pháp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ho khan một cái, ánh mắt lấp lóe nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy tu vi của các ngươi còn kém xa lắm! Không xem “Đạo Đức Kinh” được, tiếp tục cố gắng tu hành đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân tiếc nuối nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng cũng không có nửa điểm hoài nghi đối với Lý Bình An, “Đạo Đức Kinh” chính là đồ của Thái Thanh tổ sư, mình không được xem không phải là đúng sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý ngươi là cái Thục Sơn Chiến Kỷ này là thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tùy ý cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy là giả thì chính là giả! ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như không thèm để ý chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu Triệu Hân Duyệt thoáng xẹt qua một cái ý niệm, quả nhiên là giả, nếu không thư viện không thể không có chút ghi chép nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt không xoắn xuýt vấn đề thật giả nữa, ung dung nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngày mai ta muốn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngày mai? Sớm như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏