Dị Thế Đạo Môn

Chương 168: Rời Quan Chạy Trốn

Chương 168: Rời Quan Chạy Trốn
Thạch Hạo khom người, trong nháy mắt ói ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ sắc mặt hoảng sợ chạy ra ngoài. Bạch Vân cùng Ninh Khuyết đều là xanh cả mặt, cả người run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vung tay, kinh hoảng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trốn, chạy mau! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám người chen chúc chạy đi ra ngoài. Chạy ra tới bên ngoài chạy đi ra bên ngoài vẫn có thể ngửi được chui vào đầu mùi hôi thúi, toàn bộ đan thất đều ở đây hướng ra ngoài tản ra cuồn cuộn khói dầy đặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhất thời trợn mắt, líu ríu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao thế này? Tại sao có thể như vậy được? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cố nén cơn buồn nôn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Tam Thanh quan của chúng ta tạm thời sợ là không thể ở nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thuần! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chợt nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần. Mặt mũi bị cái mùi thối làm cho nhắn nhó vặn vẹo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sợ lui về phía sau một bước, cẩn thận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây chính là một hiểu lầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Khụ! Khụ! Khụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tràng ho khan khổ sở vang lên, Thanh Phong chật vật chạy từ can viện đến, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao mà thối thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vẻ mặt đau khổ bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ Tiểu Thuần, ngươi muốn cho chúng ta thối chết à? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần khóc không ra nước mắt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng không muốn như vậy mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nén giận khuyên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, hay là chúng ta tạm thời dời đi! Phân quan mà ngài cho ta xây cũng ổn rồi đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Sâu trong nội tâm Lý Bình An vạn phần không muốn đi. Rời khỏi Tam Thanh quan thì cũng không còn cảm giác an toàn gì. Nhưng nghe mùi thối xông thẳng lên đầu thế này, còn không thể không dọn nhà được hay sao? Bèn lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả thu thập hành lý, tập trung ở đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, mọi người hô lên rồi giải tán, chạy nhanh về hướng phòng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ Tam Thanh quan bị bao phủ trong màn khói màu tím đen. Lý Bình An bị hun đến choáng váng đầu óc, dẫn đầu đám người, tay cầm cây nhang dài đứng ở cửa Tam Thanh quan cung kính vái lạy một phen, sau đó vội vàng hoảng hốt bỏ chạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu và Đại Bạch Trư cũng vội vàng đuổi theo. Đặc biệt là Đại Bạch Trư, cái lỗ mũi heo bén nhạy của nó vào lúc này lại thành điểm yếu chết người. Lúc chạy, cả người đều run lẩy bẩy, nhìn về hướng Bạch Hiểu Thuần, mặt đầy vẻ kinh hoàng. Thằng oắt này tu luyện kiểu gì đáng sợ như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi trốn xuống núi, đám người Lý Bình An đeo hành lý, khom người há mồm thở dốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngẩng đầu nhìn về hướng Tam Thanh quan nằm giữa sườn núi trông như bị cháy vậy. Khói đen cuồn cuộn. Thương cảm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh Đạo Tổ ở trên cao, đồ tử đồ tôn thật bất hiếu! Các ngươi chịu khó ít lâu, chờ khi đệ tử về nhất định sẽ dùng nhang hương thượng hạng xông pháp thân cho Đạo Tổ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đứng ở bên cạnh, nhỏ giọng thầm thì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu lầm. Thật sự chỉ là hiểu lầm mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trừng mắt nhìn Bạch Hiểu Thuần một cái, xoay người nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người cõng bao lớn bao nhỏ đi xuống chân núi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư muội, sao ngươi mang túi lớn thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ nghiêng đầu nhìn về phía Thanh Phong, bao lớn trên lưng vô cùng dễ thấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong làm động tác hất tóc dài đẹp đẽ, tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bên trong đây toàn là quần áo đẹp hết, còn có các loại đồ trang điểm quý giá nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ, Thanh Tuyết nhìn vào bọc đồ của Thanh Phong, ánh mắt nhất thời thay đổi, tràn đầy sùng bái cùng hâm mộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người bước chân nhanh nhẹn lao vun vút ở trong núi rừng, không lâu sau liền đi tới bên ngoài Man Hoang sơn mạch. An Khánh thành đã ở phía xa rồi. Bên bìa rừng bị đốn thành một khoảng trống lớn quang đãng, ở đó nhô lên một dãy nhà chu vi mấy ngàn thước. Cửa thép nguy nga đóng chặt, trên tấm bảng viết ba chữ cổ “Tam Thanh quan”. Nơi này so với Tam Thanh quan trong núi thì hùng vĩ hơn không biết bao nhiêu lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến trước Tam Thanh quan, sắc mặt cũng thay đổi, khiếp sợ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là phân viện ngươi xây dựng mấy ngày nay? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân gật đầu một cái, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng qua là hoàn thành được bề ngoài, chi tiết bên trong còn đợi hoàn thiện, nhưng đã có thể cho người ở được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân “kẹt” một tiếng đẩy cửa ra, cung kính chìa tay mời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, mời! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi vào, đập vào trong mắt của chính là một đại lộ lót đá, thẳng tắp chỉnh tề. Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh, phía xa xa là đại điện. Từ xa đã có thể trông thấy ba pho tượng lớn được thờ phụng trong đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lấm lét nhìn trái phải, nhìn cái sân có diện tích lớn này, không nhịn được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xây thế này cũng quá lớn rồi! Tốc độ cũng quá nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm tạ mysexylove50 đã ủng hộ 1000 TLT ạ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất