Dị Thế Đạo Môn

Chương 196: Bạch Vân Về Tam Thanh Quan

Chương 196: Bạch Vân Về Tam Thanh Quan
Binh lính vác cáng cứu thương bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân quan chủ mới vừa chữa trị cho vết thương của ngươi, ngươi không dâng nén hương đã đi mất, có phải hơi vong ân phụ nghĩa không? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Binh lính bị thương kia tự tát mình hai cái, ảo não nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là lỗi của ta, vậy mà lại quên mất chuyện quan trọng như vậy, đi thôi, dâng hương cầu bình an. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám binh lính lập tức xoay người đi đến phía cửa hàng bán nhang đèn. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trước Tam Thanh quan, Bạch Vân xuống khỏi pháp kiếm, trường kiếm giống như giao long vờn quanh Bạch Vân một vòng, leng keng một tiếng chui vào bên trong vỏ kiếm dắt bên hông. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nhìn đại môn xưa cũ của Tam Thanh quan, nở một nụ cười xuất phát từ nội tâm, cất bước đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết bên trong viện đang dùng tuyết lau chùi thân thể cho Thanh Ngưu, bên cạnh có Đại Bạch trư đang nhìn về phía Thanh Ngưu với ánh mắt lộ vẻ ước ao, còn có người tắm rửa cho, đây quả thực là một tọa kỵ đỉnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết thấy Bạch Vân đi vào, động tác tay dừng lại, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân sư đệ đã về rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười chắp tay hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại sư tỷ, sư phụ đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở hậu viện, ta dẫn ngươi đi. ͏ ͏ ͏ ͏
"Ầm!" một tiếng thật lớn lâm râm vang lên ở phía sau Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân thoáng sửng sốt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiếng gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắc là Tiểu Thuần sư đệ lại đang luyện đan rồi, cũng không biết do làm sao, hắn luyện đan chính là tai họa, nổ tanh bành, hỏa hoạn, độc khí hôi thối cứ một lần lại một lần xảy ra, sư phụ không thể chịu đựng nổi nên đã đuổi đến bờ sông phía đối diện ở sau đạo quan rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng của Bạch Vân co giật vài cái, nhớ tới chuyện viên thuốc của Bạch Hiểu Thuần thối đến nỗi cả Tam Thanh quan choáng váng, vô thức cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, cực khổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết vỗ tay một cái, bông tuyết ào ào rơi xuống dưới đất, đứng dậy dẫn đường đi đến hậu viện, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng hiệu quả của đan dược mà hắn luyện thành công vẫn rất tốt, đan dược chúng ta dùng để tu luyện hiện giờ đều là do Tiểu Thuần sư đệ cung cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người cùng đi đến hậu viện, bên trong viện, Lý Bình An đang bình bộ đạp trên mặt nước. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đi tới bên hồ nước, cung kính chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ra mắt quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nhìn về phía Bạch Vân, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, sao ngươi lại quay về rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Dậm chân đi về phía Bạch Vân, mỗi một bước đều khiến sóng nước lăn tăn, trong chớp mắt đã lên đến bờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân quan đã đi vào nề nếp, đệ tử có một vài vấn đề muốn thỉnh giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn mái tóc trắng xóa như tuyết của Bạch Vân, không nhịn được mà hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, tóc của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân sờ sờ sợi tóc rũ xuống một chút, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngày đó ta quay về Bạch Vân quan, ngồi trơ trước mộ phần của Tiểu Ngũ một đêm, cho nên sau một đêm đã bạc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An an ủi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nên quá đau lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân xốc lại tinh thần đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn quán chủ đã quan tâm, ta khá hơn nhiều rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi cùng ta ngồi một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dẫn Bạch Vân đi đến lương đình, mặt đối mặt ngồi ở trên ghế đá. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới vừa rồi ngươi nói có chuyện muốn thỉnh giáo ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là như vậy, những đệ tử mới thu nhận trong Bạch Vân quan vẫn chưa được ban thưởng đạo hiệu, đệ tử cũng không dám quyết định bừa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo hiệu? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo hiệu của đạo môn đúng là cần phải đặt theo vai vế. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Bạch Vân thoáng qua vẻ đã hiểu rõ, quả nhiên là như thế, cũng may ta chưa tự mình quyết định đạo hiệu, không thì đã nhầm to rồi, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quán chủ hãy chỉ giáo! ͏ ͏ ͏ ͏
"Vấn đề là ta cũng đâu biết được!" Lý Bình An thầm lẩm bẩm một câu trong lòng, sau đó ho khan một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vai vế trước mặt chưa cần nói tới, bắt đầu từ chỗ ta, thứ tự sắp xếp của vai vế đạo môn là như vậy: Tam Thanh Đạo Tổ Truyền Diệu Pháp, Giáo Hóa Chúng Sinh Lập Đạo Tông. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân ngờ vực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ có vậy thôi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Lý Bình An lóe lên, cười sang sảng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những thứ này đã tạm đủ dùng rồi, sau này ta sẽ nói cho ngươi biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng vô cùng mệt mỏi, tạm thời thật sự là không bịa ra nổi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân như có điều suy nghĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thanh Thạch, bọn họ đều dùng Thanh để làm chữ lót. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu một cái, ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân há miệng, muốn nói lại thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn nói cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất