Chương 205: Ngọa Hùng Sơn
Chỉ chốc lát sau, hồ nước lại yên lặng như ban đầu, không chút động tĩnh như cũ, trong lòng La Xung đột nhiên dấy lên một dự cảm không ổn, đột nhiên phóng xuống phía dưới, tùm một tiếng lao xuống giữa hồ, nhanh chóng bơi qua lại dưới hồ nước giống như người cá, một lúc lâu sau mới phóng lên trên cao, mang theo thân người ướt đẫm nước hồ đi lên trên bờ, thân thể run lên, nước trên cơ thể bị đánh bay hoàn toàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng sải bước đi từ đằng xa đến, nắm quyền đặt lên trên ngực trái cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, những xà yêu lên bờ đều đã bắt lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng thoáng ngập ngừng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, vậy tám con xà vương kia... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chạy thoát rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt La Xung vô cùng khó coi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáy hồ có một con sông ngầm to lớn, chúng nó đã trốn vào trong đó, không biết đã đi đến đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng vô thức nhíu mày một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, sợ rằng đến năm sau chúng sẽ trả thù. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng không dám đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên chiến trường phía xa xa, trận chiến đã kết thúc, xà yêu bị tiêu diệt toàn bộ, ba cấm vệ bị trúng độc, nằm trên mặt đất, mặt mũi biến thành màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Những cấm vệ còn lại đều đang thu thập xác của xà yêu, thu dọn, buộc chặt lại rồi xếp thành vài đống lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trông thấy La Xung đến đây, ngoại trừ ba người bị trúng độc ra, những cấm vệ còn lại nháy mắt đứng dậy, xếp thành hàng ngũ chỉnh tề. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung đi tới trước mặt toàn bộ cấm vệ, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Để toàn bộ xác của xà quái cho ngựa kéo, tạm thời xuống núi, người còn lại cứu chữa người bị trúng độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ cấm vệ đồng thanh hét lớn một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức bắt đầu tách xà yêu ra, phân chia treo ở hai bên ngựa, để cho ngựa kéo xác xà yêu to lớn đi về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng cưỡi ngựa đi theo La Xung dẫn đầu ở phía trước, những tướng sĩ còn lại đều đi bộ ở phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng đi bên cạnh La Xung, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, cuộc đi săn ở Hắc Long đàm đã kết thúc, thế nhưng vẫn còn thiếu nhiều so với nguyên liệu cần có, mục tiêu kế tiếp của chúng ta là ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến Ngọa Hùng sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt của phó tướng trợn tròn, khiếp sợ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, Ngọa Hùng sơn có tứ giai yêu thú, không phải là thứ mà chúng ta có thể đối phó. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung tự tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần lo lắng, hùng tộc ngủ đông vào mùa đông. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, hùng tộc khác với xà tộc, sức chiến đấu của chúng vào mùa đông không hề bị giảm, nếu như kinh động đến hùng vương, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng không nhịn được mà khuyên nhủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời gian của chúng ta không còn nhiều, nhất định phải mạo hiểm một phen. Ý ta đã quyết, không cần nói nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung kiên quyết nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng len lén thở dài một hơi, hàng ngũ tiếp tục đi về phía trước, sát khí và huyết khí của xà yêu tản ra khắp nơi, dã thú và linh thú ngửi thấy đều né ra xa, dọc đường đi không hề gặp chút khó khăn nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi giao xà yêu cho thành chủ, đoàn người La Xung tiếp tục đi vào sơn mạch, lựa chọn một hướng khác rồi đi sâu vào, vài ngày sau thì dừng bước trước một sơn mạch giao liền nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung híp mắt phân phó: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ba người một đội, tản đi khắp nơi dò xét, tìm kiếm hùng động, phát hiện yêu thú thì một kích giết chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ tướng sĩ đồng thanh hô lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức ba người họp thành một đội, phóng vào bên trong sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung nhìn về phía phó quan, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi theo ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan đáp một tiếng, theo chân La Xung đi vào bên trong sơn mạch, dọc theo đường đi không hề do dự một chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan không nhịn được tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, chúng ta đi đâu vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung cưỡi ngựa nhảy lên một mỏm núi, quét mắt nhìn rặng núi rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên bàn tiệc dù sao cũng cần phải có một chút nguyên liệu phẩm cấp cao! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt tập trung về phía một sơn động nằm giữa sườn núi, lộ ra một nụ cười, phóng ngựa nhảy vọt xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng cũng vội vàng thúc ngựa đuổi theo, chạy như bay về phía xa, ͏ ͏ ͏ ͏
Thời gian một ngày một đêm trôi qua, mùi máu tanh dần dần lan tràn trong sơn mạch, cái xác của một con gấu to được lặng lẽ vận chuyển ra khỏi sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười ngày sau, "gào!" một tiếng gầm rú làm rung động cả sơn mạch, một bóng người lao ra khỏi sơn động, bịch một tiếng làm gãy mấy cây đại thụ, băng trên cành cây bay tán loạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan từ đằng xa chạy như bay đến, nhảy mấy bước đáp xuống giữa đại thụ, nhìn bóng người nửa quỳ kia, lo lắng la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thông báo cho tất cả mọi người lui ra ngoài, mau! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan quay đầu bó chạy, nhảy vài bước đã biến mất hẳn trong rừng rậm. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung nghiêng đầu nhìn về phía phó quan trốn chạy, mắt híp lại một cái, chạy trốn nhanh đấy! ͏ ͏ ͏ ͏